Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 127: Lại đụng vào tay của tổ tông này 3

Sau khi Vùng đất của những giấc mơ thực thi chính sách chia nhỏ người dân vào khu A, khách tới cửa hàng hằng ngày vẫn rất nhiều nhưng đã không còn tình trạng đánh nhau bên ngoài nữa.
Trước mắt là người dân khu B và khu A đổi cho nhau. Ngay cả khu vui chơi cũng đổi chung luôn.
Nhưng khu vui chơi tầng chín mươi chín khá đặc biệt nên bảo vệ trưởng bảo vệ khu vui chơi không thể di chuyển một cách tuỳ tiện được. Bảo vệ trưởng, Thanh và những NPC khác trong khu vui chơi vẫn ở ngay chỗ ngày, ngày nào cũng tới dùng cơm.
Lộ Dao vừa nghe Bạch Minh báo cáo vừa đi lên tầng trên. Khách đang uống cà phê ăn bánh ngọt ở tầng hai cũng không ít. Kỳ Sâm và Tiểu Gia cùng lên tiếng chào hỏi cô một câu rồi lại quay đầu bận rộn tiếp.
Phòng bếp ở tầng một và tầng hai đều đang được sử dụng rồi, chỉ có phòng bếp tầng ba là còn bỏ không. Lộ Dao chuẩn bị đưa thịt và rau đưa từ Đại lục Alexandria về lên tầng ba.
Bạch Minh tò mò nhìn Lộ Dao lấy nguyên liệu nấu ăn ra: "Dáng vẻ những thứ này... thật quái dị."
Mỗi thứ trông thì có vẻ rất quen thuộc nhưng lại không phải hoàn toàn là dáng vẻ mà cậu ta biết.
Lộ Dao: "Trông có hơi lạ nhưng nghe nói mùi vị cũng không tệ lắm."
Bạch Minh ngạc nhiên: "Cô muốn ăn sao?"
Lộ Dao gật đầu.
Cô đã hỏi ông chủ quầy hàng kia rồi. Thật ra cách ăn những thứ này cũng giống bên chỗ cô thôi. Thịt và rau thì nấu ăn là ăn được. Trái cây thì rửa sạch là có thể gặm luôn.
Cô lấy thịt ma thú mà mình cảm thấy hứng thú nhất ra, cắt một miếng lớn nạc mỡ đan xen.
Lộ Dao vốn định dùng hành gừng và chần qua nước sôi để khử mùi thịt sống, thế nhưng miếng thịt này có màu sắc hết sức tươi ngon, ngửi còn nghe mùi sữa thơm thoang thoảng. Lộ Dao do dự một chút rồi quyết định xào luôn, vừa lúc đang có bó ớt xanh to đùng mua từ Đại lục Alexandria về đây.
Thịt ma thú được cắt thành những miếng thịt vừa ăn. Vân thịt bên trong trông như đá cẩm thạch vậy. Thịt mỡ và thịt nạc gần như là chia đều mỗi thứ một nửa.
Sau khi cắt ra, mùi sữa thơm kia càng rõ ràng hơn.
Ớt xanh rất dày, cắt ra là có nước, vị ngọt mát lập tức tản ra trong không khí.
Lộ Dao cầm luôn một miếng lên nếm thử, vừa giòn vừa ngọt, có thể ăn như trái cây được.
Vốn dĩ Bạch Minh cảm thấy những nguyên liệu nấu ăn này rất quái dị, nhưng thấy Lộ Dao ăn sống thì lại hơi tò mò.
Lộ Dao bèn đưa cho cậu ta một miếng. Bạch Minh nhận lấy cẩn thận cắn một cái sau đó ngạc nhiên vô cùng: "Ngọt quá."
Lộ Dao bắt đầu xào thịt. Cô đổ chút xíu dầu vào nồi cho trơn rồi đổ thẳng thịt ma thú vào.
Thịt vừa vào nồi, mùi thơm đậm đà đã xộc vào mũi. Đến khi cho thêm ớt xanh nữa thì cả tầng ba đã bị mùi thơm bao trùm rồi.
Dưới tầng không đủ chỗ nên có vài vị khách đi lên tầng ba. Trong đó có một bàn là bảo vệ khu vui chơi khu B vừa dọn tới đây không lâu.
Mấy người bọn họ nhìn thấy Lộ Dao đi lên là đã để ý rồi. Chẳng lẽ đây là bà chủ?
Nhìn rất lạ mặt, thế nhưng cô lại có thể đi thẳng vào phòng bếp, tay nghề xào nấu lại rất thành thạo.
Khi mùi thịt xào ớt xanh tràn ngập cả tầng lầu và bay qua cả hành lang, bọn họ đã xác định được chắc chắn đây là bà chủ rồi.
Nghe nói đồ ăn mà bà chủ làm có mùi vị ngon nhất. Mùi thơm này quyến rũ quá đi mất.
Khách tầng ba tập trung tầm mắt vào phòng bếp, không thể nào khống chế được mà phải nuốt nước miếng.
Lúc tắt lửa, Lộ Dao không nhịn được múc một muỗng vào cái bát nhỏ, gắp lên thổi thổi rồi nhét thẳng vào miệng.
Thịt ma thú sau khi xào vậy mà lại nở ra, mềm mềm dai dai như thạch vậy.
Chọt đũa vào là có mỡ tràn ra, ăn vào miệng trơn mềm mà không ngấy, niết một cái đã tan ra, ngay sau đó là mùi thơm đậm đà dâng lên cùng mùi sữa cực kỳ đặc biệt.
Lộ Dao ăn liên tục ba miếng, cảm thấy hơi không dừng lại được.
Bạch Minh nếm thử cũng rất ngạc nhiên: "Thịt này... Ăn ngon quá đi mất!"
Cô chia ra thành hai đĩa, để Bạch Minh đưa xuống cho các nhân viên khác trong cửa hàng nếm thử một chút.
Có một người đi ra từ bàn bảo vệ ở tầng ba kia, dừng lại ở cửa sổ phòng bếp rồi hỏi: "Bà chủ, có thể cho tôi nếm thử một chút không?"
Lộ Dao ngẩng đầu lên, phát hiện khách tầng ba cũng đang nhìn về phía này.
Cô xào không nhiều lắm nhưng trong nồi vẫn còn một ít. Thế là Lộ Dao bèn lấy nó làm đồ ăn thử luôn.
Trong cái hộp nhỏ lớn chừng bàn tay có một miếng thịt và một miếng ớt xanh. Lộ Dao chào mời: "Sản phẩm mới ăn thử nên số lượng không nhiều lắm. Nếu mọi người không ngại thì có thể tới xếp hàng."
Bạch Minh đưa thịt xuống, lúc đi lên đã nhìn thấy khách bắt đầu xếp hàng ở cửa sổ phòng bếp tầng ba. Cậu ta chạy qua giúp đỡ phát thức ăn. Lộ Dao bèn quay người vào trong xào thêm hai nồi nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận