Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 252: "Lộ Dao, tôi về rồi." 5

Ngực Helena bị thủng một lỗ, chỗ vết thương còn dấy lên một ngọn lửa màu đen khiến cô ta đau đến nỗi lăn lộn trên mặt đất.
Cái miệng xương cốt của cốt long hé ra, phát ra một tiếng thở dài.
Nó cúi đầu liếc nhìn Harold trong lòng Lộ Dao một cái rồi xoay người tiến về phía chỗ cao nhất, nhanh chóng túm được Burth Kinclair và Bayes III.
Kết cục của Burth Kinclair cũng giống như Helena, bị xuyên thủng lồng ngực, mất đi hơi thở.
Còn Bayes III thì bị cốt long xách lên, treo giữa không trung.
Công kích của kỵ sĩ Thánh Điện và pháp sư ma pháp không có hiệu quả đối với cốt long. Bayes cố gắng hết sức quay đầu lại muốn nhìn tư tế tối cao, miệng thì kêu gào: "Carlos, Carlos, cứu giá."
Đợi đến khi quay đầu lại, ông ta chỉ có thể nhìn thấy Tư tế tối cao Carlos đang đàng hoàng ngồi trong một góc, rũ đầu xuống, da nhão ra, mặt đầy nếp nhăn, đầu tóc bạch kim cũng mất đi sự sáng bóng.
Tư tế tối cao đã không còn hơi thở.
Bỗng nhiên Bayes cảm thấy vô cùng kinh hoàng. Cuối cùng bây giờ chẳng còn ai che chở cho ông ta nữa.
Từ bao giờ ông ta và Carlos bắt đầu cách lòng nhỉ?
Có lẽ là từ mười năm trước, ông ta ép buộc Carlos luyện chế cho mình thuốc trẻ mãi không già.
Sau khi thuốc được luyện ra, ông ta lại muốn dùng mắt của Carlos làm vật tế.
Từ sau đó, ông ta mất đi sự trung thành của Tư tế tối cao.
Mà hôm nay, không còn một Tư tế nào đứng dưới chỗ ông ta ngồi nữa.
Hốc mắt đen ngòm của cốt long nhìn tới, giọng nói nặng nề: "Alia ở đâu?"
Ban đầu Bayes không hiểu Alia là ai. Nhưng sau khi bị cự long xách đầu lên quăng mấy vòng giữa không trung, cuối cùng ông ta cũng nhớ ra: "Đang ở trong kho. Cơ thể cự long quá lớn, hiến tế thất bại nên vẫn luôn ném trong kho."
"Răng rắc..."
Cốt long bẻ gãy xương Bayes rồi ném ông ta đi như tấm vải rách.
Trong phạm vi năm trăm mét hoàn toàn yên tĩnh không một tiếng động.
Cốt long ngạc nhiên đứng một hồi rồi chậm rãi xoay người về phía Lộ Dao. Sau đó nó đứng yên, hốc mắt đen ngòm tham lam nhìn bé rồng đen đang ngủ say trong lòng Lộ Dao.
Ma lực tiêu hao quá độ nên bé rồng đen đã biến về thành hình dáng rồng con rồi.
Trên người vẫn còn mặc áo giáp vàng Lộ Dao làm cho mình, móng trước ôm chặt lấy ma kiếm cửu tinh, đầu vùi vào lòng Lộ Dao không muốn rời xa.
Đây là con của ông và Alia, từ lúc nó còn trong trứng đã được mong chờ rồi.
Dáng vẻ nho nhỏ mềm nhũn này giống như đúc trong tưởng tượng của ông.
Đáng tiếc, bọn họ không thể nào bầu bạn lớn lên cùng con được.
Hồi lâu sau, Drakes mới khẽ ngẩng đầu nhìn về phía Lộ Dao: "Ta là cha của Harold, Drakes. Ta phải đi gặp Alia, mẹ của thằng bé rồi. Cảm ơn cô vì đã nhận lời nhờ vả của ta và Alia. Lộ Dao, sau này ta cũng nhờ cả vào cô."
Nói xong câu cuối cùng, xương của Drakes tan thành cát trắng, tiêu tán.
-
Harold ngủ ba ngày mới tỉnh. Trong lúc đó, trên dưới Long tộc đã biết được sự thật năm đó. Dưới cơn thịnh nộ, Long tộc đã tàn sát toàn gia tộc Kinclair. Vương cung cũng máu chảy suốt ba ngày.
Trong phòng nghỉ, bé rồng đen chẳng có chút tinh thần nào dựa vào bên chân Lộ Dao, đôi mắt màu lam ươn ướt nước nhìn chằm chằm vào vết sẹo màu đen trên tay cô. Đây là dấu vết bị ma khí của hắn làm bỏng.
Nguyên nhân khiến hắn ma hoá chính là trí nhớ của cha mẹ. Hắn nhìn thấy cha mẹ mình vì thay đổi vận mệnh của hắn mà từng bước đi về phía cái chết.
"Lộ Dao."
"Sao thế?"
"Nếu không có tôi thì thật tốt."
Bé rồng đen vẫn còn trong hình dáng rồng con, ngay cả hình người cũng không hoá ra được.
Cái đầu đen thùi lùi vùi trên bụng Lộ Dao, chóp đuôi nhỏ u buồn vùng vẫy trên đệm.
Lộ Dao kéo hắn ra khỏi đau thương: "Nói bậy. Anh chính là đứa con quý giá nhất của Drakes và Alia, cũng là bé rồng đen mà tôi thích nhất. Không có anh thì tiệm chúng ta cũng sẽ không hoàn chỉnh."
Áo Lộ Dao ướt một mảng lớn. Bé rồng đen vừa khóc vừa níu lấy cô nhưng lại không phát ra âm thanh.
Qua mấy ngày nữa, bé rồng đen biến mất.
Lộ Dao hỏi tất cả rồng cũng không tìm được hắn.
Cô thu dọn đồ đạc, chuẩn bị ngày hôm qua tới bờ biển tìm người cá xem bói.
Đêm khuya, tiếng gõ cửa vang lên. Lộ Dao kéo cửa ra, thấy Harold đã khôi phục lại dáng vẻ thiếu niên đứng ở cửa.
"Lộ Dao, tôi về rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận