Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 725: Nhiệm vụ cuối cùng đã mở ra 3

Nhiệm vụ cuối cùng đã mở ra 3
Đợi trong phòng chỉ còn lại Lộ Dao, Giang Ngữ Điệp mới lên tiếng: “Lộ Dao, ta hỏi ngươi, nếu như… nếu như một nữ tử muốn nắm giữ quyền hành thiên hạ, ngươi nghĩ như thế nào?”
Lộ Dao chắp tay, vẻ mặt bình tĩnh: “Có gì không được?”
Đôi mắt Giang Ngữ Điệp khẽ run, thở dài một hơi, giọng nói đè xuống rất thấp, nhưng lại nhấn mạnh từng chữ: “Cứ như vậy thôi? Tùy tiện như vậy sao?”
Lộ Dao buông tay: “Vậy cô muốn nghe cái gì? Như vậy không được? Là chuyện đại nghịch bất đạo sao?”
Giang Ngữ Điệp bị câu hỏi này làm cho khựng lại.
Lộ Dao đứng dậy: “Dưới ánh mặt trời không có chuyện gì là lạ, nếu gặp phải chuyện gì thật sự không thể nghĩ ra được, thì đừng ngại tìm sách mà đọc, nói không chừng có thể tìm được đáp án cô muốn. Xin lỗi, tôi còn có một số việc phải xử lý.”
Khuôn mặt Giang Ngữ Điệp ửng đỏ, cảm giác bị người ta châm chọc vì ít đọc sách.
Lộ Dao thấy vẻ mặt của nàng ấy không tốt, lại ngồi xuống: “Chuyện cô nói, giữa “muốn” và “làm” thực sự có sự khác biệt rất lớn. Nếu cô chỉ hỏi ý kiến của tôi, tôi cảm thấy cô ấy đã chọn một con đường khá gian nan. Nhưng cho dù là “muốn”, hay là đã “làm”, cô ấy cũng rất lợi hại.”
Lúc trả lời Giang Ngữ Điệp, Lộ Dao đã đoán được người nàng ấy đang nói đến là ai.
Giang Ngữ Điệp không hỏi nữa, tiếp tục trầm mặc.
Lộ Dao để Điệp Thất theo dõi, cũng không cần thúc giục.
Chờ đến khi nàng ấy muốn đi, sẽ rời đi.
-
Lộ Dao kiểm tra qua thiết bị cần dùng để tiến cung, sau khi vẽ xong ma pháp trận phòng thất lạc lên tất cả đồ vật, mới trở lại phố mua sắm.
Cô đến cửa hàng đồ ăn nhanh, gặp gỡ các chuyên gia của phòng kỹ thuật ở khu vui chơi trước, tìm hiểu nguyên lý và phương pháp sử dụng ma thuật cấp cao.
Bộ trưởng Bộ kỹ thuật nói rất cẩn thận, Lộ Dao đi theo dòng suy nghĩ của anh ta thử sử dụng ma thuật.
Sau ba lần, cô đã nắm vững được phương pháp sử dụng của ma thuật cấp cao.
Bộ trưởng Bộ kỹ thuật: “… Nghe bảo vệ trưởng nói, cô không phải là người chết.”
Lộ Dao gật đầu: “Tôi cũng không hiểu, có cảm giác không khó khăn lắm. Nhưng mà trước đây tôi cũng từng học ma thuật, còn có thể thi triển một ít ma pháp đơn giản, có thể coi là từ đó ra mà biết không?”
Bộ trưởng Bộ kỹ thuật vẫn cảm thấy không thể dễ dàng như vậy, dù sao cũng là người sống, biết sử dụng ma thuật đã rất kỳ quái, ngay cả ma thuật cấp cao cũng có thể học được, hoàn toàn không thích hợp.
Lộ Dao cũng không biết giải thích thế nào, bèn lấy xương ngón tay của Ma Thần ra: “Lúc trước, Ma Thần đại nhân cho tôi một khúc xương, nghe nói như vậy có thể trở thành nửa người của ông ta, có thể là do nguyên nhân này hay không?”
Bộ trưởng Bộ kỹ thuật kinh sợ: “Thì ra là như vậy.”
Như vậy hình như quả thật đã hợp lý rồi.
Hiểu được nguyên lý của ma thuật cấp cao, suy nghĩ của Lộ Dao cũng trở nên rõ ràng hơn, thảo luận với Bộ trưởng Bộ kỹ thuật, nhanh chóng xác định kế hoạch cho mẫu máy móc.
Mạnh Cần của cửa hàng đồ ăn nhanh cũng là một cao thủ về máy móc, Lộ Dao giao công việc liên hệ thường ngày với bộ kỹ thuật cho anh ta, sau đó đến cửa hàng Lông Xù liên hệ với tiểu đội 1041.
Lộ Dao vừa trao đổi xong với tiểu đội 1041 về tiến triển mới nhất của “Kỹ thuật hệ Z”, Cửu Hoa liền tìm tới.
Cửu Hoa đẩy một chồng bản thảo đến trước mặt Lộ Dao: “Nội dung của dàn ý kịch bản đã hoàn thành giai đoạn thứ nhất, cô mau nhìn xem, cần sửa chỗ nào trực tiếp nói cho tôi biết.”
Không thể không nói, tố chất chuyên nghiệp của cô giáo Cửu cũng rất nghịch thiên.
Chỉ trong vài ngày, đã viết xong nội dung của một phần ba dàn ý.
Lúc Lộ Dao đọc kịch bản, Cửu Hoa ở bên cạnh, hai người vừa thảo luận vừa sửa chữa.
Cho đến khi cửa hàng đóng cửa vào buổi chiều, lại tăng ca gần hai giờ, từ đầu đến cuối sửa lại hai lần, cuối cùng mới hài lòng.
Ra khỏi cửa hàng Lông Xù, Lộ Dao giao bản sao của bản thảo gốc cho Bộ điện ảnh của khu vui chơi.
Đợi kịch bản được giao tới tay của đạo diễn thích hợp, Lộ Dao còn muốn đến nói chuyện với đạo diễn.
Xử lý xong hai vấn đề lớn là kịch bản và kỹ thuật điện ảnh 3D, Lộ Dao thở phào nhẹ nhõm, định dạo quanh phố mua sắm một vòng để hít thở chút không khí, rồi mới trở về tiệm nail nghỉ ngơi.
Đi ngang qua văn phòng tổ hậu kỳ, Lộ Dao phát hiện còn có người chưa về, gõ cửa: “Lưu Đường, sao còn chưa tan ca?”
Lưu Đường lập tức đứng lên: “Bà chủ, tôi đang chờ cô.”
Lộ Dao nghi hoặc: “Chờ tôi? Có chuyện gì sao?”
Chẵng lẽ là muốn từ chức?
Hai tay Lưu Đường nắm chặt vạt áo sơ-mi, hạ quyết tâm, lớn tiếng nói: “Bà chủ, tôi đã thấy cô ở trong trò chơi.”
Lộ Dao đánh giá Lưu Đường từ trên xuống dưới, hoàn toàn không có ấn tượng: “Trò chơi gì? Tôi không chơi trò chơi, có phải anh nhận lầm người rồi không?”
Lưu Đường: “Khu vui chơi. Tôi cũng không ngờ còn có thể gặp được cô.”
Lộ Dao vò đầu, gần đây có hơi đen đủi.
Đầu tiên là Kỳ Sâm bị Phó Trì phát hiện ra, sau đó lại tuyển người trong khu vui chơi vào phố mua sắm.
Hệ thống xem kịch hay: [Phải làm sao bây giờ?]
Lộ Dao không lên tiếng, Lưu Đường tự mình tiếp tục nói: “Quả nhiên là cô. Tôi chỉ muốn cảm ơn cô. Ngày đó nếu không phải có cô, chỉ sợ tôi đã chết rồi, càng đừng nói là có thể đến nơi này làm việc.”
“Cảm ơn cô, Lộ Dao.” Lưu Đường bình tĩnh nói xong, nhịp tim hoàn toàn không thể khống chế, “thình thịch thình thịch” giống như trống đánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận