Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 428: Quân đội chim + drama giới nhà giàu 1

Harold gần như là bật người dậy ngay, tránh xa khỏi Lộ Dao, mày nhíu chặt lại: "Tại sao lại có thể có một loại ma pháp hèn hạ như vậy được chứ?"
Lộ Dao không ngờ hắn lại để ý như vậy. Cô hơi nhíu mày rồi nói tiếp: "Anh không tránh nổi đâu. Qua đây ngồi nói chuyện mau."
Mặt Harold đầy vẻ đề phòng, chậm chạp không chịu nhúc nhích.
Ti Kim khoanh tay ngồi trên ghế salon dành cho một người, con ngươi màu vàng loé lên: "Có phải bà chủ gặp phải chuyện gì không?"
Mấy nhân viên trong tiệm đang nằm la liệt chấn động một cái rồi đều chậm rãi ngồi thẳng dậy, mắt sáng lên.
Biểu cảm trên mặt Harold cũng thay đổi.
Cặp yêu tinh song sinh tham ăn ngồi phịch trên ghế dài không nâng nổi người dậy.
Lộ Dao giơ tay ra đỡ Merlulu và Puxiu ngồi dậy, không nhịn được mà bóp gò má núng nính đầy thịt của yêu tinh nhỏ rồi cười lắc đầu: "Cũng không có chuyện gì lớn. Chỉ là bên phía cửa hàng Lông Xù thiếu nhân viên làm việc thôi. Tình huống ở thế giới kia khá đặc biệt. Tính chất nhân viên không cố định nên rất khó tuyển được người làm phù hợp."
Sau khi xây dựng thêm cửa hàng Lông Xù, nhân viên trong cửa hàng rất thiếu.
Buổi chiều cô dán tin tuyển nhân viên ngay ngoài cửa cửa hàng, có không ít người tới xin việc.
Nhưng mấy nhân viên vượt qua bài thi vẫn còn đang trong thời gian thử việc. Buổi chiều trước khi đóng cửa, tất cả đều biến thành cá rồi được bọc trong bong bóng bay đi
Tina liếc mắt nhìn Harold một cái rồi nói tiếp: "Bà chủ muốn để Harold đi hỗ trợ hả?"
Đôi mắt màu lam u tối của Harold ngay lập tức biến thành mắt rồng, con ngươi hơi co lại, thoắt một cái ngực đã ưỡn lên, vui sướng thấy rõ trên từng khóe mắt chân mày.
"Ừm... Nếu như tình huống cho phép thì đúng là tôi có suy nghĩ này thật. Chỉ là Harold còn đang đi học, không thể chậm trễ việc học được. Nếu thật sự không được thì để tôi nghĩ cách khác." Lộ Dao cúi đầu nói với vẻ suy tư.
Harold nhướng mày, cố gắng kiềm chế để giọng mình được bình tĩnh hơn: "Ở hang rồng chán quá rồi. Mấy thứ ma pháp mà giáo viên dạy tôi đều đã biết cả. Hôm nay tôi vượt qua bài kiểm tra ma pháp nhỏ đạt toàn A đấy nhé."
Tina gật đầu: "Harold vận dụng ma pháp nhuần nhuyễn hơn đám rồng con cùng lứa rất nhiều, cách thấu hiểu ma pháp cũng vượt xa bạn học, thường xuyên được giáo viên khen ngợi. Nếu bà chủ muốn Harold đi hỗ trợ thì tôi có thể giúp anh ta mấy môn học bị lỡ."
Thấy dáng vẻ mất tương lai của Harold, Ti Kim âm thầm lắc đầu nhưng ngoài miệng lại nói: "Lần đầu tiên Harold rời khỏi hang rồng, tôi là người đã dạy cơ sở ma pháp mà rồng con chưa học xong cho hắn. Harold học rất khá. Rồng con ngẩn ngơ trong hang rồng đến khi trưởng thành chỉ là truyền thống của Long tộc thôi."
Kiến thức ma pháp và ý chí chiến đấu của bé rồng đen đã vượt xa rồng con trưởng thành mới rời khỏi hang rồng từ lâu rồi.
Bây giờ quay lại hang rồng, một là vì Long tộc muốn bù đắp cho những gì đã nợ hắn. Hai là bà chủ muốn cho hắn một tuổi thơ hoàn chỉnh.
Harold nhíu chặt mày, giơ tay lên quét cho Ti Kim một chưởng: "Cậu dạy tôi lúc nào hả?"
Mặt Ti Kim không thay đổi: "Lúc đánh nhau."
Harold: "..."
Ti Kim cũng càng ngày càng không biết xấu hổ.
Sau khi Lộ Dao liên lạc đến hang rồng và nói chuyện với cô giáo Mộc Tâm thì quyết định buổi sáng bé rồng đen vẫn tiếp tục học tập ở hang rồng, buổi chiều lại tới cửa hàng Lông Xù hỗ trợ.
Điều kiện tiên quyết là bé rồng đen có thể xác định thành công toạ độ vị trí của cô ở thế giới kia.
Harold lại lấy một cái vảy trong ngực mình ra kín đáo đưa cho Lộ Dao.
Quyết định xong chuyện này thì đã trễ lắm rồi.
Lộ Dao khom người chọt chọt cái bụng nhỏ lồi lên của Merlulu và Puxiu, sau đó xoay người quay về phòng nghỉ, mở điện thoại di động lên đọc tin nhắn mình nhận được từ hai tiếng trước.
La Hoàn:【Bà chủ ơi, có lúc tôi nói không ra tiếng, có phải nguyên nhân là do khế ước giữ bí mật không?】
Lộ Dao trả lời bằng hai chữ đơn giản:【Đúng vậy.】
La Hoàn đã tìm Cảnh Ngọc Khê để xác nhận chuyện này rồi.
Lúc nhìn thấy tin nhắn trả lời của Lộ Dao, trong lòng cậu ta vẫn còn hưng phấn, bèn hỏi mà không suy nghĩ: "Nếu muốn giới thiệu khách đến cửa hàng thì phải làm sao?"
Suy nghĩ đầu tiên của La Hoàn chính là đưa mẹ mình tới cửa hàng Lông Xù, còn có cả mấy người bạn ở trong giới giải trí nữa, chắc chắn sẽ khiến bọn họ mở mang tầm mắt.
【Nếu không phải cần thiết thì tôi không kiến nghị cậu đưa bạn tới. Nếu là khách hàng trong lòng thật sự đang có phiền muộn thì trước khi mời tới hãy thông báo cho tôi đã.】
Bà chủ không nói tự tiện dẫn người tới sẽ có hậu quả gì nhưng La Hoàn lại cảm nhận được một áp lực không thể nào hình dung.
【Vâng, tôi đã biết.】
Bạn cần đăng nhập để bình luận