Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 653: Bạn trai tháng chín 3

Bạn trai tháng chín 3
Trong phòng chiếu phim nhỏ, một đám nữ quyến nắm chặt ống tay áo, cắn môi nhìn Đoạn Hành bị từ chối, sắc mặt trầm xuống, đôi mắt thâm thúy như ngọc mịn mất đi ánh sáng, cảm thấy lồng ngực đau nhói.
Tại sao không đồng ý cậu ấy?
Tiểu Đào xoắn khăn tay, cảm thấy sốt ruột.
Sắc mặt của Trần Liên Liên bình thản, chậm rãi thở phào một hơi, sợ Nhan Giai Minh bị sự mê hoặc nhất thời mà đồng ý.
Sau khoảng vài phút, Đoạn Hành thu lại cảm xúc, thấp giọng nói với Nhan Giai Ninh: “Tôi đưa cậu về nhà.”, nhịp tim của Trần Liên Liên đột nhiên loạn nhịp.
Nam sinh này bị sao vậy?
Cô ấy đã từ chối rồi, sao cậu ấy vẫn có thể dịu dàng như vậy?
Trần Liên Liên chưa từng trải nghiệm chuyện như vậy trong đời nên nàng ấy không thể hiểu được.
Sang học kỳ hai phân lại lớp.
Cả hai đều chọn khối khoa học tự nhiên.
Nghe nói là các lớp được chia theo bốc thăm, không hề ngoài ý muốn Nhan Giai Ninh và Đoạn Hành học cùng một lớp.
Theo kinh nghiệm của Lộ Dao và Phó Trì, đây là một loại tình tiết quen thuộc, là một sự phát triển đáng mong đợi.
Trong mắt những người của triều Đại Vũ, diễn biến này khiến trái tim họ chậm rãi buông xuống.
Trong lúc bất tri bất giác, bọn họ đã bị Nhan Giai Ninh và Đoạn Hành thu hút, hy vọng rằng cuộc gặp gỡ làm quen của họ sẽ có kết quả tốt.
Đoạn Hành trước sau vẫn rất được hoan nghênh, rất nhanh đã kết bạn mới.
Còn Nhan Giai Ninh vẫn yên lặng hướng nội như cũ.
Vào tuần học thứ hai, có người đưa cho Đoạn Hành một bức thư tình.
Hoa khôi lớp bên cạnh là bạn cũ lớp tám của Đoạn Hành, rất khoa trương nhiệt tình.
Chuyện xấu giữa hai người đã truyền đi cả trường đều biết.
Trưa hôm nay, Đoạn Hành mời Nhan Giai Ninh cùng ăn cơm.
Cả lớp im lặng vài giây, những ánh mắt tò mò lướt qua giữa hai người họ.
Không phải hoa khôi lớp bên cạnh sao?
Cái quái gì vậy? Chẳng lẽ Đoạn Hành và Nhan Giai Ninh có quan hệ rất tốt sao?
Một sự phát triển không ngờ đến.
Trong phòng chiếu phim, Tạ Húc chậm rãi thở ra một hơi, đỉnh đạc nói: “Dọa tôi chết khiếp! Chỉ sợ tiểu tử này không chịu nổi cám dỗ, bỏ chạy lấy người mất.”
Trần Vũ Ninh uống hai ngụm Coca Cola để giảm bớt căng thẳng: “Đoạn Hành rất có chừng mực. Ngược lại là tiểu nương tử đó, từ nãy đến giờ không nói gì, gia cũng sắp gấp chết rồi!”
Trên đường cùng đến nhà ăn, Nhan Giai Ninh thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Đoạn Hành.
Đoạn Hành nghiêng đầu sang một bên, khóe miệng nhếch lên ý cười, cố gắng tỏ vẻ nghiêm túc: “Trên mặt tôi có gì sao?”
Nhan Giai Ninh lắc đầu, đôi mắt trầm tĩnh lấp lánh ánh sáng: “Sao đột nhiên lại muốn ăn cơm cùng nhau?”
Trong lòng Đoạn Hành có chút tức giận, nhưng cũng không làm gì được cô ấy: "Không có gì, tôi chỉ là muốn ăn cơm với cậu, cậu không thích sao?”
Nhan Giai Ninh không được tự nhiên dời mắt đi chỗ khác, khẽ lắc đầu.
Ngoài cửa, Chu Châu đi từ nhà vệ sinh về, đi ngang qua khu chiếu phim, mơ hồ nghe được những lời này, ngón chân co lại, trên mặt tràn đầy ý cười.
Đoạn này hay thật, nếu không phải đi làm, nàng ta đã mua vé xem thêm mấy lần rồi.
Chu Châu đã mong chờ phim “Muốn gặp anh” phát hành kể từ khi có tin đồn truyền ra.
Ngày hôm qua Lộ Dao nhìn thấy biểu cảm khác thường của nàng ta liền hỏi một câu, biết nàng ta đang suy nghĩ bộ phim này.
Sau khi tan làm, một đoạn “Muốn gặp anh” đã được phát trong phòng làm việc mini, tất cả những nhân viên cửa hàng muốn ở lại đều có thể xem.
Sau khi Chu Châu xem xong, khi về đến nhà nàng ta vẫn rất phấn khích, vào ban đêm gần như không ngủ được.
Tuổi của Nhan Giai Ninh và Đoạn Hành cũng ngang với nàng ta. Vì vậy cũng rất dễ dàng dẫn dắt vào.
Nàng ta hiểu Nhan Giai Ninh, cũng rất cảm động trước sự yêu thích của Đoạn Hành.
Trong lòng Chu Châu, bộ phim “Muốn gặp anh” này đã vượt qua “Mùa hoa rơi muốn gặp chàng”.
Nàng ta cũng không nói ra được nguyên nhân cụ thể, nhưng sau khi xem “Muốn gặp anh”, nghĩ đến Đoạn Hành và Nhan Giai Ninh, nhớ lại khoảng thời gian hai người cùng nhau trải qua, tim nàng ta không khỏi loạn nhịp.
Rung động, cũng ao ước.
Vào lớp mười một trung học, việc Đoạn Hành thích Nhan Giai Ninh đã không còn là bí mật nữa.
Năm nay, cha của Nhan Giai Ninh đột ngột trở về, về cùng với ông còn có một người phụ nữ nữa.
Người phụ nữ ngoài ba mươi trong chiếc váy rộng thùng thình, chiếc bụng to ra.
Cô ta là mẹ kế của Nhan Giai Ninh, đứa trẻ trong bụng cô ta là em trai hoặc em gái của Nhan Giai Ninh.
Cha của Nhan Giai Ninh đã đưa người phụ nữ đó về để dưỡng thai. Nếu không, thậm chí Nhan Giai Ninh còn không biết rằng cha mình đã tái hôn.
Tương lai như vậy không phải cô ấy không nghĩ tới, chỉ là mọi chuyện xảy ra quá đột ngột.
Cô ấy không có quyền lên tiếng về cuộc đời của cha mình.
Nhưng bây giờ, đứa con trong bụng mẹ kế còn chưa chào đời, cô ấy đã cảm thấy mình là người thừa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận