Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 523: Từ trên trời rơi xuống 2

Vinh Thăng Hoa lúc đầu nghe Nhạc Hạn nhắc tới nhà vệ sinh liền cau mày.
Sáng sớm thật sự không muốn nhắc đến chuyện vòng tuần hoàn của ngũ cốc*, ảnh hưởng đến khẩu vị quá rồi, hắn còn chưa ăn sáng.
(*) Vòng tuần hoàn của ngũ cốc: ý chỉ việc đi vệ sịnh.
Nhưng nghe Nhạc Hạn nói xong, Vinh Thăng Hoa lại đổ chút mồ hôi, hôm qua ông ta vậy mà lại không thăm dò được trong rạp chiếu phim đó lại có chỗ như vậy.
Ông ta thật sự không thể tưởng tượng được cách bài trí nhà vệ sinh mà Nhạc Hạn miêu tả.
Gương sáng bóng, xà phòng có mùi thơm, nhà vệ sinh có cửa cho một người, lại còn có xả nước tự động không có mùi lạ, giấy vệ sinh mỏng mềm, ông ta đều chưa từng thấy bao giờ.
Vinh Thăng Hoa thật sự rất tò mò, trong lòng suy nghĩ, quyết định buổi chiều mua vé đi vào xem một chút cũng được.
Bộ phim Thiên Hạ Đệ Nhất thật sự rất hay, xem lại lần nữa cũng không thấy uổng phí.
Vinh Thăng Hoa dẹp tâm tư sang một bên, hỏi rằng: “Theo ngươi, ý đồ của bà chủ đó là gì?”
Nhạc Hạn cười như không cười nhìn Vinh Thăng Hoa: “Chủ quán Vinh là người thấy nhiều hiểu biết rộng, chẳng lẽ lại không có manh mối gì sao?”
Sắc mặt Vinh Thăng Hoa trầm xuống, ngón tay mân mê mép tách trà sứ trắng trơn bóng: "Ta cũng chưa từng thấy cửa hàng nào kỳ lạ như vậy. Nếu như thật sự phải nói thì cả bà chủ và cửa hàng đều đột ngột xuất hiện, tựa như… từ trên trời rơi xuống vậy."
Mặt tiền cửa hàng đã bỏ trống từ lâu, nhưng việc sửa chữa rạp chiếu phim, thậm chí cả mặt ngoài cũng hoàn toàn khác với quy chế của triều Đại Vũ.
Nhà của hai người bọn họ ở sát vách, cũng chưa từng thấy thợ thủ công ra vào cửa hàng, tất cả đều diễn ra trong yên lặng.
Vinh Thăng Hoa là người buôn sách, ngày thường cũng nhận một số sách do chính những người có học thức viết, đọc qua không ít chuyện ly kì.
Nhưng khi câu nói này được nói ra lúc này, chính ông ta cũng không thể tin được.
Nhạc Hạn lại chậm rãi gật đầu: "Nếu như thật sự giống như chủ quán Vinh suy đoán, vậy thì thú vị quá rồi."
Vinh Thăng Hoa mở to mắt: "Ngươi tin thật à?"
Nhạc Hạn nghiêm mặt nói: "Có phải là thật, hay là đang có người giả thần giả quỷ, điều tra là biết."
Vinh Thăng Hoa: “Điều tra như thế nào? ”
Thành thật mà nói, rạp chiếu phim không che đậy chút nào cả, những nơi có thể khám phá cả hai người đều đã đi qua, nhưng khám phá xong họ cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.
Nhạc Hạn: "Ta mời người của Lăng Tiêu Các rồi."
Vinh Thăng Hoa hơi giật mình, đứng dậy hỏi: "Ngươi mời sát thủ ư?"
Nhạc Hạn xua tay nói: "Chủ quán Vinh đừng suy nghĩ nhiều, không phải hạ lệnh giết người. Lăng Tiêu Các thật ra cũng tiếp nhận công việc tình báo, bên cạnh không phải đang tuyển người sao? Kêu người của bọn họ đi vào coi thử, biết đâu có thể tra ra manh mối gì đó."
Vinh Thăng Hoa chậm rãi quay về ngồi: "Nếu đã như vậy, sao không hỏi những người trong cửa hàng?"
Nhạc Hạn lắc đầu: "Không có tác dụng."
Mấy người trong rạp chiếu phim tên này kín miệng hơn tên kia, cái gì cũng không hỏi được.
Chuyện đã bàn xong, Vinh Thăng Hoa đứng dậy rời đi, Nhạc Hạn tự mình rót đầy một tách trà, ngồi bên cửa sổ chậm rãi nhấp một ngụm.
Tiếp theo, chỉ là chờ người của Lăng Tiêu Các tới.
-
Rạp chiếu phim, phòng chiếu phim số 1.
Có vài phút quảng cáo trước khi phim chính thức được chiếu.
Vào lúc này, đang phát trên màn hình lớn là quảng cáo Coca Cola và bỏng ngô do Lộ Dao quay vào đêm qua cùng nhân viên của cửa hàng đồ ăn nhanh.
Quay quảng cáo cần diễn viên, nhân viên cửa hàng của cửa hàng đồ ăn nhanh rất tích cực, nghe nói sẽ chiếu ở rạp chiếu phim của bà chủ, bọn họ đều muốn tham gia quay chụp.
Là một người đối xử công bằng nổi tiếng, đương nhiên Lộ Dao đồng ý.
Cuối cùng đã quay một loạt video ngắn, hôm nay chiếu là cái đầu tiên.
Bạch Minh, Hạnh Tử và Tiểu Gia sửa soạn theo trang phục cổ trang, chuẩn bị đi xem phim, khi đứng trước quầy mua vé đã thuận tiện mua thêm bỏng ngô và Coca Cola, lúc này xen vào một đoạn trưng bày sản phẩm – đặc tả của bỏng ngô và Coca Cola.
Sau đó ba người bước vào phòng chiếu phim, mỗi người đều cầm một phần bỏng ngô và Coca Cola, vừa thưởng thức những món ăn vặt ngon lành vừa xem phim, hình ảnh vừa ấm áp lại tràn đầy niềm vui.
Đây là một đoạn quảng cáo thẳng thắn, không có bất kì mánh khóe hay tình tiết plot twist nào, nhưng đối với người dân triều Đại Vũ mà nói thì lại khiến người ta kinh ngạc khó tả.
Bởi vì họ cũng cầm trên tay cùng một sản phẩm như trên màn hình, khi nhìn thấy những người trên màn hình đang ăn bỏng ngô cũng không nhịn được bốc một nắm bỏng ngô lên tay nếm thử, mùi vị đúng là không tệ.
Điều kỳ diệu nhất là cảm giác kỳ lạ của việc những điều trong tưởng tượng lại biến thành hiện thực.
Họ ăn cùng một loại thức ăn với những người trên màn hình, chẳng lẽ những người trên màn hình đó thực ra cũng giống như họ, là người thật sự tồn tại sao?
Địa điểm quay quảng cáo là mượn từ rạp chiếu phim trực tiếp của khu vui chơi. Rạp chiếu phim của khu vui chơi lớn và xa hoa hơn so với rạp chiếu phim của Lộ Dao, phòng chiếu phim lớn, chứa được nhiều khán giả hơn, màn hình cũng lớn.
Quảng cáo trên màn hình đang phát nội dung chưa từng thấy trước đây, lướt qua trong nháy mắt.
Người dân trong triều Đại Vũ tò mò muốn biết rằng bọn họ đang xem phim gì, nhưng lúc này quảng cáo lại phát sóng, bắt đầu phát kiến ​​thức an toàn.
Sau đó, "Thiên Hạ Đệ Nhất" chính thức bắt đầu chiếu.
Trần Kinh Sơn và Lưu Căn Nông ngồi hàng sau, cùng một hàng nhưng ở giữa lại có hai người khác.
Trong bóng tối, ánh sáng từ màn hình chiếu vào mặt, vẻ mặt hai người đều nghiêm túc, càng coi về sau lại càng thấy e sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận