Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 362: Chỉ giết, không cứu 3

Tai và mắt của Thần Minh đỏ rừng rực, muốn phản bác lại nhưng không nói được lời nào, cuối cùng hỏi: "Anh tới đây làm gì?"
Thanh niên tóc bạc lấy ra hai khúc xương trắng từ trong áo choàng màu đen: "Làm giao dịch."
Thần Minh đồng ý giúp giấu xương với điều kiện phải hồi sinh thế giới Vô Thường.
Thanh niên tóc bạc cau mày: "Không được, đổi cái khác."
Cậu thiếu niên Thần Minh: "Tại sao? Tôi chỉ có một nguyện vọng này."
Thanh niên tóc bạc bình tĩnh nói: "Tôi chỉ giết, không cứu, cầu tôi cũng vô dụng."
Thần Minh phản ứng lại, buồn bã quá lâu, suýt chút nữa đã quên mất thể chất đặc biệt của người trước mặt: “Vậy... trước khi hết ngày, hãy giúp tôi giết Thú Vương và Hoa Hoàng."
Nếu không thể trực tiếp hồi sinh thế giới thì phá hủy một vòng trong đó.
Không có Thú Vương và Hoa Hoàng, có lẽ nhân loại sẽ không tới đường chết.
Thanh niên tóc bạc mỉm cười một cái, cũng không nhiều lời, phất tay áo, xoay người rời đi: "Giúp tôi giấu xương cho kỹ."
Lộ Dao nhìn chằm chằm bóng lưng thanh niên tóc bạc rời đi, yên lặng đứng dậy đi theo phía sau anh.
Nơi đây giống như mộng cảnh, lại giống như ký ức của Thần Minh thế giới Vô Thường, không cần lo lắng sẽ bị phát hiện.
Thế giới đã sụp đổ, thần không còn là thần nữa.
Mà muốn chuyển hướng thế giới, phải bắt đầu từ thời điểm Thần Minh mắc sai lầm.
Tuần thứ hai mở ra, la bàn cân bằng bị chia năm xẻ bảy, ngày vô thường sắp đến.
Thế giới hoang vu bắt đầu thay đổi, dần dần trở thành dáng vẻ Lộ Dao quen thuộc.
Thanh niên tóc bạc rong ruổi khắp thiên hạ, gặp được hoa dâm bụt trắng biến dị còn chưa phát triển thành Hoa Hoàng mà đã góp nhặt một vài mảnh vỡ bên cạnh một đầm nước.
Anh giết hoa dâm bụt trắng, lấy đi mảnh vỡ la bàn và một khúc xương trắng vô tình rơi ra.
Khoảnh khắc đó, Lộ Dao rõ ràng nhìn thấy một tia chán nản lóe lên trong đôi mắt chàng thanh niên.
Có lẽ anh không ngờ Thần Minh lại giấu những khúc xương quan trọng của mình một cách qua loa như vậy.
Thanh niên cất xương đi, đổi tên thành Trì Cẩn, lẻn vào căn cứ của con người và trở thành nhà nghiên cứu thực vật biến dị.
Vài năm sau, Trì Cẩn tìm kiếm những mảnh vỡ la bàn bên ngoài, gặp Thú Vương.
Một hoa một thú đánh một trận vì tranh giành mảnh vỡ la bàn.
Trì Cẩn đánh Thú Vương xuống đáy vực, bản thân cũng hôn mê, được Tưởng Sơn Nhuận cứu về căn cứ.
Sau đó, anh ở lại căn cứ Trường Minh.
Lộ Dao ra khỏi căn cứ Trường Minh, chậm rãi đi về phía cửa hàng Blind Box.
Trước mắt là một màn sương mù trắng xóa, không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì.
Cô cúi đầu dụi dụi mắt, sau đó lại mở ra. Cô đã trở lại cửa hàng Blind Box, như thể chưa từng ra ngoài.
Lộ Dao ngồi dậy khỏi ghế, vừa rồi giống như nằm mơ.
Trên mặt bàn trống rỗng sao có thể xuất hiện một cái la bàn?
Đây là... la bàn cân bằng, không phải sau khi sửa chữa xong đã biến mất ư?
Hệ thống: [Hình như thần muốn ở lại cửa hàng, tự mình trở về.]
Lộ Dao: "..."
Cho nên vừa rồi cô đã nhìn thấy ký ức của la bàn cân bằng?
Thế giới Vô Thường đã bị hủy diệt một lần, đây là lần thứ hai.
Người thanh niên có con ngươi màu đỏ kia rõ ràng chính là quỷ hồn kỳ lạ nhập xác ở cửa hàng đồ ăn nhanh.
Xem ra thanh niên tóc bạc mà bé rồng đen nói mẹ hắn đã gặp cũng là anh.
Tại sao anh cứ muốn giấu xương cốt?
Lộ Dao nghĩ mãi không ra.
Nhưng anh nói lần sau sẽ còn gặp lại, nghĩa là anh không chết.
Hệ thống: [... Phía sau anh ta còn có một câu, đó mới là trọng điểm!]
Lộ Dao đứng dậy và đi ra ngoài, muốn nhìn thấy thế giới Vô Thường hiện giờ.
La bàn cân bằng được sửa chữa, Vô Thường không còn dính dáng tới.
Dân cư của thế giới này vẫn chưa chú ý đến điều đó, mỗi ngày đều đến cửa hàng Blind Box để trao đổi vật tư như thường lệ.
Có lẽ bởi vì cái chết của Hoa Hoàng và Thú Vương, la bàn cân bằng đã được khôi phục, sức mạnh của tiến hóa đã mất, động thực vật biến dị bắt đầu trở nên bình thường.
Hình thế của thú biến dị thu nhỏ lại, sức mạnh của chúng tương đương với những con thú bình thường, trái tim tinh hạch ban đầu biến thành máu thịt, nhưng "Ân Ân" của chúng nó thì tiến hóa thành những khối tinh hạch.
Ngoại trừ những cá thể đặc biệt như Linh Lan và Tuyết Ca đã tiến hóa ý thức, hầu hết các loài thực vật biến dị đã bị thoái hóa trông không khác mấy với thực vật bình thường.
Chỉ là sau khi chúng nở hoa, kết quả lại là những tinh hạch có màu sắc khác nhau.
Mọi người không còn cần phải săn lùng động thực vật biến dị nữa, bắt đầu thu hoạch tinh hạch bằng cách nhặt "Ân Ân" của thú biến dị và trồng hoa cỏ biến dị.
Con hổ con dị thú nhỏ vẫn canh giữ nơi Thú Vương chết, không muốn rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận