Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 628: Vài thứ nhỏ nhặt 3

NPC đang bận đuổi giết người chơi đột nhiên nhìn thấy Lộ Dao, dừng lại chào hỏi: "Bà chủ, sao cô lại đến đây?"
Đây là NPC cô chưa từng gặp bao giờ.
Lộ Dao lấy từ trong túi ra một cái bánh Trung thu, đưa qua: "Tôi muốn gặp Ma Thần, có thể dẫn tôi đến chỗ của ngài ấy được không?"
NPC vui vẻ nhận lấy, xoay người cùng với cái đuôi dài, dịu dàng nói: "Lối vào Thần Vực ở bên kia, để tôi dẫn cô qua."
Lộ Dao đi ra từ chỗ của Ma Thần, cô liền trở về cửa hàng Lông Xù tìm Cơ Chỉ Tâm một hồi mới phát hiện cậu ta đang ngồi trên cây cầu ở đằng sau phòng câu cá.
Cậu thanh niên phiền não ngồi trên cầu, đung đưa chân.
Lộ Dao đi tới phía sau Cơ Chỉ Tâm, khẽ nói: "Bắt được Cinderella đang làm biếng."
Cơ Chỉ Tâm vừa trao đổi một số công việc với Phó Trì xong nên tâm trạng của cậu ta không được tốt.
Lộ Dao hỏi: "Biết được ai rồi sao?"
Cơ Chỉ Tâm gật đầu: "Ừ."
"Thật ra trong lòng tôi cũng có khó chịu một chút." Lộ Dao ngồi xổm xuống bên cạnh cậu ta, thản nhiên nói.
Cơ Chỉ Tâm: "Yên tâm. Tôi sẽ xử lý chuyện này ổn thỏa."
Lộ Dao xòe bàn tay ra để lộ một chiếc nhẫn đen như mực: "Đeo cái này đi."
Chất liệu của chiếc nhẫn cũng giống với huyễn giới, xung quanh không có bất kỳ hoa văn nào, nhưng khi nhìn kỹ sẽ phát hiện trên trên đó có phát ra ánh kim nhu hòa.
Cơ Chỉ Tâm bất ngờ, đưa mắt nhìn Lộ Dao.
Sắc mặt của đối phương đầy dịu dàng cùng đôi mắt trong suốt.
Cơ Chỉ Tâm nhận ra mình lại thất lễ, lập tức nhìn xuống: "Đây là?"
Lộ Dao nắm lấy tay của cậu ta, bỏ chiếc nhẫn vào trong: "Cậu cứ coi như đây là phản kích nhỏ của phố thương mại đối với thế lực có ý đồ xấu."
Giao phó xong xuôi, Lộ Dao liền chuẩn bị trở về rạp chiếu phim, vừa đi được hai bước, cô bỗng dừng lại: "Đeo thứ đó vào thì cậu không cần phải ngồi xe lăn nữa. Cinderella cũng sẽ được tan làm đúng giờ."
Cơ Chỉ Tâm đột nhiên xoay người lại.
Lộ Dao đã đi xa.
Tim của Cơ Chỉ Tâm đập liên hồi, đứng lên đuổi theo Lộ Dao: "Bà chủ, ý của cô chẳng lẽ là..."
Lộ Dao: "Đeo thử đi."
Hai người đến cửa hàng Lông Xù ở dưới biển sâu, Cơ Chỉ Tâm đeo nhẫn vào rồi bước ra khỏi cửa hàng.
Mọi thứ diễn ra quá suôn sẻ, cậu ta không dám nghĩ mình sẽ có ngày được đi lại bình thường và chạy nhảy khắp nơi.
Năm năm ngồi trên xe lăn, hứng chịu hết thảy mọi sỉ nhục, tựa như một giấc mơ.
Cơ Phi Mệnh cầm điện thoại di động từ cửa hàng Blind Box đi ra, liền thấy Cơ Chỉ Tâm vừa chạy nhảy vừa la hét trên đường lớn, xém chút nữa đã đánh rơi điện thoại trong tay.
Điện thoại trên tay vẫn đang ở trong cuộc gọi, từ ống nghe truyền ra giọng nói của một người phụ nữ: "Đó là Chỉ Tâm sao? Cậu ta đang làm cái gì vậy?"
Cơ Phi Mệnh trả lời: "Chuyện này có chút phức tạp, chút nữa cô gọi điện hỏi nó đi. Bây giờ tôi có việc bận rồi."
Cúp điện thoại, Cơ Phi Mệnh lập tức đi đến chỗ Lộ Dao: "Bà chủ, cô vừa làm gì Chỉ Tâm vậy?"
Người ngoài có lẽ sẽ không hiểu nhưng ông ta thì khác, chân của Cơ Chỉ Tâm là do nhân quả gây ra.
Lộ Dao trầm mặc nhìn Cơ Phi Mệnh, khuôn mặt tỏ vẻ "cái này còn cần phải hỏi nữa sao".
Cơ Phi Mệnh nhìn Cơ Chỉ Tâm còn đang phát điên, có chút xấu hổ: "Ý của tôi là, cô phải trả giá thứ gì?"
Giọng nói của hệ thống mang theo tức giận: [Chính là năm trăm nghìn giá trị nhân khí và hai trăm năm tuổi thọ đấy.]
Sử dụng huyễn giới để biến những đặc tính của thế giới này thành vật chứa nguyện lực và dùng tuổi thọ để giao dịch với Ma Thần, tạo ra một chiếc nhẫn dành riêng cho Cơ Chỉ Tâm.
Cô không những nghĩ ra được một phương pháp phức tạp như vậy mà còn làm được nữa chứ.
Nhưng người ngoài sẽ không nghe được những gì mà hệ thống đang nói.
Lộ Dao lắc đầu: "Chỉ là vài thứ nhỏ nhặt thôi."
Cơ Phi Mệnh trong lòng biết rõ vài thứ nhỏ nhặt mà bà chủ nói không phải là thứ mà người bình thường có thể làm được.
Lúc trước khi còn làm đầy tớ của Thần, Cơ Phi Mệnh không đành lòng nhìn hậu bối có tiền đồ nhất của dòng họ bị như vậy, ông ta đã âm thầm nhờ sự giúp đỡ của Thần Minh.
Nhưng ngay cả Thần Minh cũng không có cách nào xóa bỏ nhân quả mà Cơ Chỉ Tâm đang hứng chịu.
Cơ Chỉ Tâm quậy đủ rồi, quay đầu lại liền thấy Lộ Dao lẫn Cơ Phi Mệnh, khuôn mặt cậu ta cứng đờ, vành tai đỏ lên, chậm rãi đi tới, cung kính hành lễ với Lộ Dao: "Bà chủ, tôi muốn xin nghỉ phép trở về Thiên Cơ một chuyến."
Bạn cần đăng nhập để bình luận