Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 289: Trái tim của hệ thống rất đau. Lộ Dao: Sờ sờ. 1

Lý Song và Hạ Mẫn vừa vào cửa hàng đã phát hiện có thêm hai chiếc máy, một trong ba máy đó đã được bổ sung đủ hàng, còn một máy vẫn đang bỏ trống.
Hạ Mẫn đứng trước máy blind box vừa xuất hiện, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu: “Blind box trái cây, đây là sản phẩm mới sao?”
Tập Đình Nhiên bước nhanh đến trước máy blind box trái cây, giá niêm yết vẫn là mười lăm đồng cho một lần rút.
Anh ta tiện tay móc một xu blind box từ trong túi ra, nhét vào máy blind box trái cây.
Đèn hai bên máy sáng lên, vang lên lạch cạch một tiếng, một hộp blind box rơi xuống.
Tập Đình Nhiên cúi người lấy chiếc hộp đó ra, vừa cầm lên đã cảm thấy nó rất nặng, không khác gì với thứ được giấu trong blind box mì gói cả.
Tim anh ta đập mạnh, đoán thử xem có thể nào lần đầu tiên đã rút được ẩn giấu rồi không.
Vẫn như thường lệ, trước khi mở ra xem thử hình dạng trước.
Kiểu dáng của blind box trái cây vô cùng đơn giản, vẫn là tám kiểu dáng bình thường, lần lượt là táo, lê, chuối, nho, dứa, xoài, dưa hấu và quýt, cuối cùng còn có một lớn một nhỏ, hai loại ẩn giấu.
Bên cạnh có một đội viên lần đầu tiên đến cửa hàng Blind Box, nhìn thấy các kiểu dáng thì không che giấu được ánh mắt kinh ngạc: “Nho, dứa, xoài, dưa hấu,... nhiều loại như vậy, đều là trái cây bình thường thật sao?”
“Mở ra xem là biết ngay mà.”
Tập Đình Nhiên chuẩn bị mở bao bì ra, bỗng nhiên thấy trên hộp có một dòng chữ nhỏ - sản phẩm sử dụng bao bì bảo quản đặc biệt, đã được làm sạch trước khi đóng hộp, không cần rửa lại. Sản phẩm chưa mở bao bì có thể bảo quản được sáu ngày.
Blind box đồ uống nóng lần trước mang về vẫn giữ được độ nóng cho đến trước khi phân phát ra ngoài, y như vừa mới được lấy ra máy blind box vậy.
Vì để ghi lại chủng loại và số lượng xuất hiện trong blind box nên đã thống nhất sẽ tháo bỏ lớp bao bì ngoài cùng.
Thức uống nóng khi mở nắp ra thì hơi nóng sẽ bay đi rất nhanh.
Lúc đó anh ta cứ ngỡ là ảo giác nhưng bây giờ nhìn lại, có thể blind box đều sử dụng bao bì đặc biệt.
Tập Đình Nhiên mở bao bì ra, hương vị ngọt ngào thanh mát của trái cây nhiệt đới phả vào trong mặt.
“Thơm thật đấy, đây là gì thế?” Lý Tĩnh trong đội của Tưởng Hàn ngửi thấy hương thơm thì không kìm lòng được bước lên thêm hai bước.
Đa phần trái cây nhiệt đới đều có hương vị thơm nồng, người xung quanh đó đều ngửi được, ai nấy đều lần lượt nhìn sang Tập Đình Nhiên.
Anh ta cẩn thận đưa tay về phía chiếc hộp, lấy nửa quả đã cắt ra: “Là dứa.”
Thành viên tiểu đội tiến lại gần, ánh mắt lóe lên ánh sáng không thể tin được.
“Là trái dứa vẫn còn tươi, mùi hương thơm thật đấy!”
“Kích cỡ này đúng là quả dứa bình thường, không có biến dị.”
“Nói như vậy trong chiếc máy này đều là trái cây tươi sao?”
Tập Đình Nhiên đắn đo, nửa trái dứa cắt bỏ lá và vỏ ngoài, nặng tương tự ẩn giấu mì gói lúc trước, nhưng đây lại là loại bình thường.
Tưởng Hàn vẫn luôn quan sát hành động của Tập Đình Nhiên, thấy anh ta lấy ra một chiếc hộp kỳ lạ có chứa trái cây từ trong chiếc máy thì vô cùng ngạc nhiên.
Trên người Tập Đình Nhiên vẫn còn xu blind box chưa dùng hết nên đã phân phát ra, chỉ huy đội viên rút blind box, lại quay người bước đến máy đổi tiền, chuẩn bị đổi thêm xu blind box với một tư thế như đang mua sắm.
Lộ Dao bị động bước đến trước mắt Tưởng Hàn: “Anh không thử sao?”
Tưởng Hàn hoàn hồn: “Thử chứ, đương nhiên phải thử.”
Hắn bước lên trước hai bước rồi lại lui về bên cạnh Lộ Dao, nhỏ giọng hỏi: “Bên trong những chiếc máy kia đều là thức ăn à? Có thể tùy ý lấy sao?”
Lộ Dao chỉ giải thích vấn đề thứ hai, nói Tưởng Hàn dùng tinh hạch để đổi lấy xu blind box rồi đi rút.
Tưởng Hàn lập tức gọi thành viên tiểu đội đến lấy tinh hạch đổi xu, chuẩn bị đi rút blind box.
Nhưng tiểu đội của Tập Đình Nhiên nhiều người, đứng trước mặt hắn nhất quyết không chịu tránh ra, tiểu đội của Tưởng Hàn chỉ có thể xếp hàng ở phía sau.
Bình thường gặp phải tình huống này thì chắc chắn hai tiểu đội đều sẽ động tay động chân.
Nhưng Tưởng Hàn thấy dáng vẻ kiêng dè của tiểu đội Tập Đình Nhiên thì nghiêng người liếc nhìn Lộ Dao, quay đầu ra hiệu cho thành viên mình ngoan ngoãn một chút, đừng động tay động chân.
Lộ Dao quay lưng lại, gọi hệ thống ra: “Tôi cần giới hạn số lượng đạo cụ của người chơi.”
Hệ thống: [Sao lại phải hạn chế? Có người mua hàng, bán sạch hết không phải càng tốt sao?]
Lộ Dao: “... Hôm qua nhóm người đầu tiên đã rút sạch hai máy blind box, hôm nay lại đến nằm vùng để rút, như muốn vét sạch máy blind box vậy. Trong khoảng thời gian ngắn, lượng tiêu thụ của cửa hàng Blind Box sẽ được nâng cao. Nhưng thời gian dài thì cách làm lũng đoạn tất cả hàng hóa thế này không hề có ích cho sự phát triển của cửa hàng.”
Hệ thống không hiểu: [Tất cả hàng hóa đều được bán ra thì có gì không tốt?]
Lộ Dao: “... Chút đầu óc kia của cậu không hiểu là đúng, tối nay suy nghĩ thêm đi. Nói chuyện dụng cụ trước, máy blind box sắp trống trơn rồi.”
Luôn bị dính cái mác không được thông minh, hệ thống vừa tức vừa bất lực: [... Một trăm ngàn giá trị nhân khí có thể đổi giới hạn đạo cụ được mua, có hiệu quả trong một trăm tám mươi ngày. Bà chủ có chọn đổi không?]
Lộ Dao: “Có bản thử nghiệm ba ngày không?”
Hệ thống: [... Bà chủ à, cô thay đổi rồi.]
Trước đây đổi cây dũa móng cự long chuyên dùng, hồ dính chuyên dùng, mỗi lần đổi như vậy đều tốn mất một trăm ngàn nhưng lại không đau lòng chút nào.
Thậm chí còn dùng giá trị nhân khí để đổi lấy giọng nói cho Slime, bây giờ đổi đạo cụ thực dụng lại thấy không nỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận