Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 916: Chương 916

Bảo vệ khu vui chơi khu E và khu M đến tòa nhà số chín mươi chín đưa tài liệu như thường lệ, không ngờ sẽ biết được tin này.
Chạy việc bên ngoài đến tòa nhà số chín mươi chín khu vui chơi trở thành miếng bánh béo bở, là vì bên này gần cửa hàng đồ ăn nhanh, kết thúc công việc còn có thể tìm cơ hội ăn chực một bữa.
Nếu chi nhánh của cửa hàng đồ ăn nhanh mở ở khu vực mình phụ trách, sau này cũng không cần tốn sức cướp phần chạy việc bên ngoài nữa.
Chưa đến nửa ngày, tin cửa hàng đồ ăn nhanh mở chi nhánh truyền khắp Vùng đất của những giấc mơ, địa chỉ của cửa hàng mới trở thành vấn đề mới toanh.
Cư dân của từng khu đều hy vọng quán mì nhỏ mở ở khu vực mình sinh sống, cuối cùng bảo vệ trưởng lập trường chống lại ý kiến của quần chúng, đề nghị dùng cách truyền thống là rút thăm để quyết định địa điểm của chi nhánh cửa hàng đồ ăn nhanh.
Vốn dĩ bên khu vui chơi mong Lộ Dao qua rút thăm, nhưng Lộ Dao lấy cớ bận thu xếp cửa hàng mới để từ chối.
Bên khu vui chơi chỉ chuẩn bị rút thăm thôi cũng làm hết cả ngày, cuối cùng vẫn do bảo vệ trưởng đích thân rút.
Kết quả rút được khu M đã truyền tin vào hôm đầu tiên.
Khu vui chơi giao địa chỉ cửa hàng mới ở Vùng đất của những giấc mơ cho Lộ Dao, hệ thống hiện thực hóa ước mơ sẽ tự động định vị, mở khóa Tinh Môn đúng giờ.
Lộ Dao vốn định mở quán mì nhỏ cạnh cửa hàng đồ ăn nhanh, sau khi nói chuyện với bảo vệ trưởng của khu vui chơi và các nhân viên của cửa hàng đồ ăn nhanh, cô đã thay đổi chủ ý.
Cô chọn cửa hàng trống đối diện cửa hàng đồ ăn nhanh lại lần nữa, hai cửa hàng vừa hay đối xứng nhau.
Cửa hàng đối diện cửa hàng đồ ăn nhanh vốn cũng để không, diện tích không lớn không nhỏ, kinh doanh một quán mì vừa hợp.
Lộ Dao đặt tên cho cửa hàng mới là quán mì Thanh Sơn.
Bên trái bảng hiệu có một hàng chữ nhỏ - Chi nhánh cửa hàng đồ ăn nhanh Lộ Dao, bên dưới là những chữ lớn “Quán mì Thanh Sơn”.
Trong cửa hàng tạm thời chỉ tuyển bốn nhân viên phục vụ, Lộ Dao định điều Mặc Thành và Dư Thải từ cửa hàng cũ đến chi nhánh làm bếp trưởng và quản lý.
Cửa hàng đồ ăn nhanh đã là cửa hàng chín sao, chi nhánh sẽ không thiết lập cấp sao khác, trực tiếp kế thừa cấp sao của cửa hàng chính.
Thế là quán mì Thanh Sơn cũng có thể thiết lập phó cửa hàng trưởng.
Trước khi khai trương quán mì, nhân viên hỏi bà chủ tại sao tên cửa hàng lần này không gọi là “Quán mì nhỏ của Lộ Dao”.
Lộ Dao ý vị thâm trường nói: “Chờ khai trương, mọi người sẽ hiểu.”
Bên này chọn xong địa chỉ, cung cấp mặt bằng, Tinh Môn mở ra, thậm chí cả nhân viên cũng phối hợp chuẩn bị tươm tất, cuối cùng đã nhận phần thưởng trong mười bốn ngày.
Lộ Dao vốn định làm liền một mạch quyết định luôn thực đơn khai trương của quán mì, mùi vị còn phải xem xét kỹ càng.
Bỗng nhiên hệ thống nhắc nhở, tình hình thành phố Tam Hoa đã vô cùng nguy cấp, giục Lộ Dao bắt đầu nhiệm vụ nhanh nhất có thể.
Lộ Dao ngẩng đầu nhìn trời, châm chọc nói: “Trời đổ mưa cầu vồng rồi à?”
Hệ thống: [?]
Lộ Dao: “Thống Thống vậy mà bắt đầu quan tâm tiến độ nhiệm vụ của tôi.”
Hệ thống xấu hổ thành giận: [Cô phiền chết được! Qủy mới không quan tâm cô.]
...
Tình hình của thành phố Tam Hoa quả thật khá nguy cấp.
Buổi chiều hôm siêu năng lực biến mất, bắt đầu có người lần lượt nhiễm chứng bệnh kỳ lạ.
Mới đầu là sốt liệt giường, cả người vô lực, sau đó xuất hiện triệu chứng da thịt đau xót, sau đó nữa là người bệnh mất đi năng lực hành động.
Đáng sợ nhất là chứng bệnh này đi kèm cơn đau đớn khó nhịn dị thường, người thường sẽ trong trạng thái ý thức tỉnh táo mất dần năng lực chi phối cơ thể mình.
Vài ngày ngắn ngủi, dư chấn của siêu năng lực biến mất vẫn chưa lắng xuống, lại có mấy chục ngàn người nhiễm chứng bệnh này.
Trước mắt, con người không có bất kỳ cách nào có thể chống lại căn bệnh này, không biết nguyên nhân bệnh, đường lây, cũng không tìm ra cách chữa có hiệu quả.
Thế giới là một mảnh khủng hoảng.
Toàn bộ nhân viên vùng bản địa của Trung tâm bổ túc trẻ em đều đã đổ bệnh, Lộ Dao liên lạc với họ, quyết định đến thăm Từ Hiểu Hiểu gần Trung tâm bổ túc nhất.
Lộ Dao mua ít trái cây từ đại lục Alexandria, làm thành một giỏ hoa quả xinh đẹp, xách giỏ hoa quả, dẫn Bất Độc ra ngoài.
Buổi chiều ngày nghỉ, người trên phố ít đến đáng thương.
Quán cà phê đối diện Trung tâm bổ túc cũng trong trạng thái đóng cửa nghỉ ngơi, có điều chủ quán Tần Hưng về quán lấy đồ, thấy Lộ Dao xách giỏ hoa quả dẫn bạn nhỏ ra ngoài, mặt đầy kinh ngạc.
Mấy hôm trước, lúc siêu năng lực biến mất, không ai tiếp tục quan tâm đến chuyện của bà chủ và Trung tâm bổ túc trẻ em nữa.
Nhưng sau đó bạo phát những chứng bệnh kỳ lạ kia, rất nhiều người nhớ ra phát sóng trực tiếp lúc trước, có người bắt đầu tung tin đồn nói không chừng căn bệnh bùng phát là sự báo thù của bà chủ Trung tâm bổ túc.
Nhưng lúc ấy Trung tâm bổ túc đã treo thông báo đóng cửa, không ít người nói bà chủ báo thù xong quăng sạp hàng nát bỏ chạy.
Tần Hưng cảm thấy lời bàn luận này vừa trẻ con vừa buồn cười.
Siêu năng lực của bà chủ quả thật đặc biệt, nhưng cũng không thể bức xạ cả thế giới chỉ trong một đêm được.
Mà bà chủ anh ta quen, cũng không phải người nhỏ mọn như vậy.
Có điều anh ta cũng không ngờ Lộ Dao vẫn còn ở thành phố Tam Hoa, còn dám dẫn bạn nhỏ ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận