Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 248: "Lộ Dao, tôi về rồi." 1

Lộ Dao vội vàng thu dọn mấy món đồ rồi đi theo đôi yêu tinh song sinh ra ngoài.
Bọn họ dùng truyền tống trận đi tới thành phố Braibis. Trên đường đi, cô nghe Merlulu và Puxiu giải thích chuyện đã xảy ra.
Hôm nay là ngày kỷ niệm trăm năm thành lập của Học viện Ma Pháp Hoàng Gia nên người ngoài học viện cũng hiếm khi có thể vào trường tham quan.
Ambrose và Edward muốn biết hiệu quả chiến đấu của bộ móng ma pháp nên đã đề nghị tới thành phố Braibis dạo chơi.
Anna đã từng nói mình sẽ đưa móng tay ma pháp đi tham gia cuộc tranh tài giành huy hiệu Hoa Hồng Bạc trong lễ kỷ niệm của học viện.
Việc kinh doanh của cửa tiệm hai ngày nay vẫn bình thường. Hôm nay lại càng vắng vẻ hơn. Thêm vào đó là bà chủ cứ nghỉ ngơi suốt nên mọi người cảm thấy hơi chán.
Ambrose và Edward vừa thuyết phục mấy câu, mọi người đã gật đầu hết.
Harold còn nói muốn vào trong thành phố mua ít đồ ngọt nữa, có khi đến lúc bọn họ quay lại thì Lộ Dao đã tỉnh rồi cũng nên.
Trừ Eugenia ra thì các nhân viên khác trong cửa tiệm đều là dị tộc cả nên ít nhiều đều có hứng thú với việc chiến đấu.
Đến thành phố Braibis, đoàn người không tách nhau ra mà kết bạn đi tới Học viện Ma Pháp Hoàng Gia.
Bọn họ đến địa điểm diễn ra cuộc tranh tài Hoa Hồng Bạc cực kỳ đúng lúc. Anna đang ở ngay trên đài chiến đấu. Mà đối thủ của cô ấy là Eupatorium Rui.
Anna vốn đã là một người vô cùng nổi tiếng ở Học viện Ma Pháp. Sau đó Eupatorium Rui và Helena lại trở thành một cặp nên ba người cũng nổi tiếng.
Lúc hai người đi lên sàn đấu, cả khán đài toàn là tiếng ồn ào.
Thật ra thì Eupatorium Rui đã bị Helena đá rồi, không ngờ lại gặp được Anna trên sàn đấu thế này nên trên mặt anh ta thoáng hiện lên vẻ lúng túng.
Bởi vì gian lận và bị bỏ rơi nên dường như anh ta đã trở thành một con chuột chạy qua đường trong Học viện Ma Pháp rồi, đi đến chỗ nào cũng nghe được những tiếng cười nhạo.
Nếu bây giờ anh ta thua ở đây thì sẽ còn phải nghênh đón nhiều thứ hơn nữa.
Eupatorium cảm thấy một chọi một có thể thắng được pháp sư ma pháp nên đã rút kiếm ra trước: "Anna, tôi không muốn làm cô bị thương. Cô chọn bỏ quyền thi đấu đi. Chúng ta cũng có thể giữ được mặt mũi."
Anna tức đến nỗi bật cười.
Bởi vì ngày thường tâm tư Eupatorium Rui nhạy cảm nên lúc ở bên nhau, cô ấy chưa bao giờ nghiêm túc so tài với anh ta lần nào, trong lời nói cũng theo thói quen mà tâng bốc anh ta, hình như vô hình chung điều này đã cho anh ta rất nhiều tự tin.
Cô ấy không nói nhảm nữa, vừa giơ tay lên đã phát ra một đợt công kích ma pháp.
Eupatorium chật vật lộn vòng trên đất, không đánh lại được bạn gái cũ "đần độn mềm yếu" trong lòng anh ta.
Anna dùng thế nghiền ép đè Eupatorium Rui xuống đất chà đạp qua lại nhiều lần, thậm chí còn không cần dùng đến móng tay ma pháp.
Nhân viên tiệm làm nail ngồi trước khán đài với vẻ mặt nhàm chán, không hiểu những người đang hoan hô cái gì.
Tên đối thủ này cũng yếu quá rồi đó. Chẳng cần để móng tay chiến đấu lên sàn luôn.
Anna chiến thẳng một đường thẳng băng. Lúc đến trận đấu thứ hai đếm ngược thì cô ấy gặp được Helena Kinclair.
Lúc này đã là trận bán kết rồi. Helena có thể đánh được tới trận này cũng là điều khiến Anna cảm thấy hơi ngoài ý muốn.
Trận tranh tài sắp bắt đầu thì bỗng nhiên ngoài sàn đấu trở nên ồn ào náo nhiệt. Sau đó mọi người cùng đứng dậy hành lễ. Cuối cùng thì bệ hạ cũng đích thân tới.
Tư tế tối cao Carlos đứng bên cạnh Bayes III, đi tới vị trí trung tâm sàn đấu.
Đi theo sau còn có người kế vị của ông ta, Tam hoàng tử vừa trưởng thành và một ít quý tộc lớn nhỏ khác nữa. Trong đó, gia tộc Kinclair cao quý là vinh quang nhất.
Công tước Burth Kinclair ngồi bên tay phải bệ hạ. Ngay cả Tư tế tối cao cũng chỉ có thể đứng một bên. Những người khác lại càng chỉ có thể đứng ra phía sau.
Sau khi Bayes ngồi xuống thì dùng ánh mắt chăm chú nhìn Helena trên sàn đấu rồi phun ra một câu không rõ nghĩa: "Cô nhóc thật đúng là trẻ tuổi."
Burth Kinclair cười đáp lại: "Con bé mới mười bảy tuổi nên tất nhiên là trẻ tuổi rồi. Ngài tư tế tối cao mới là người khiến người khác phải ngưỡng mộ."
Tư tế tối cao cùng tuổi với bệ hạ. Tuy nói trông bệ hạ cũng trẻ hơn tuổi thật nhưng ngài Tư tế tối cao vẫn còn trông như thanh niên vậy. Khuôn mặt kia không hề già chút nào.
Carlos cúi đầu đứng hầu một bên, không hề đáp lời.
Burth Kinclair cảm thấy không vui, lại nghĩ đến mục đích của chuyến đi hôm nay nên đã đè mấy suy nghĩ trong lòng lại, làm bộ cúi đầu xem cuộc chiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận