Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 357: Chìm trong biển 3

Cửa hàng blind box đã tung ra loạt đồ uống có đá mới và loạt sản phẩm giới hạn dành cho mùa hè, rất được ưa chuộng.
Thú Vương và hổ con luôn đến cửa hàng blind box để rút hộp vào lúc nửa đêm khi không có người, mở hộp xong lại chửi kháy rồi rời đi.
Chỉ còn hai ngày nữa là kết thúc nhiệm vụ, tiến độ của nhiệm vụ cuối cùng là con số không.
Hệ thống không nhịn được mà nhảy ra: [Chủ tiệm, nhiệm vụ sắp hết hạn.]
Lộ Dao nằm trên ghế sô pha trong phòng nghỉ, nhìn trần nhà: "Ừ."
Hệ thống: [Cô định làm như thế nào? Nhiệm vụ cuối cùng hết hạn thì tất cả cố gắng trước đó đều thành công dã tràng.]
Vòng tay không phản hồi ở bên ngoài, không loại trừ nguyên nhân cô không tìm đúng nơi.
Nhưng mấy ngày nay đi khắp các khu lân cận mà vẫn không thu hoạch được gì.
Lộ Dao đoán rằng mảnh vỡ của la bàn cân bằng có khả năng đều nằm trong tay của của Trì Cẩn và đồng bạn của con dị thú nhỏ.
Dựa theo cách nói của hệ thống, muốn hoàn thành nhiệm vụ này, nhất định phải giết hai người.
Đối với cô, đây là một nhiệm vụ không thể nào hoàn thành.
Hệ thống: [Nhiệm vụ thất bại, tâm nguyện không thể thực hiện, chủ tiệm cũng sẽ tử vong.]
Lộ Dao rất bình tĩnh: "Ừ."
Hệ thống: [...]
Chủ tiệm bắt đầu nản rồi? Thế này không giống cô nha.
Hiếm khi hệ thống kiên nhẫn hỏi: [Chủ tiệm cảm thấy nhiệm vụ này khó sao? Hay là có nguyên nhân khác?]
Lộ Dao không nói gì, ngồi dậy, đứng dậy và đi ra khỏi cửa hàng blind box.
Bốn giờ sáng, thế giới Vô Thường đã sáng. Mặt trời treo cao giữa không trung, mặt đất thoang thoảng hơi nước.
Trong thời gian này, thực vật biến dị và động vật biến dị gần như tuyệt chủng.
Mọi người thu hoạch tinh hạch trở nên khó khăn.
Ở quảng trường bên ngoài cửa hàng blind box, con đường khô nứt nẻ, Lộ Dao men theo con đường đổ nát đi một hồi rồi đứng trên cầu.
Mực nước sông dưới cầu hạ xuống, bãi nước bên bờ sông khô cạn biến thành đất cát.
Vịn tay trên cầu đá lan can, Lộ Dao chậm rãi thở ra một hơi, vòng tay trên cổ tay phát ra ánh sáng màu đỏ.
Cô nghiêng đầu, nheo mắt lại.
Thanh niên đeo kính râm đang đi bộ từ phía bên kia cầu.
Lộ Dao quay người bước trở về.
Trì Cẩn ở phía sau cô, khoảng cách giữa hai người ngày càng nhỏ.
Sau đó anh ấy đi chậm lại, không xa không gần sau lưng cô.
Lộ Dao bước vào cửa hàng blind box, mở cửa và trở lại thế giới của mình.
Sắc trời không rõ, một tia sáng bạc xuyên qua những tầng mây màu xám trắng.
Làn gió sớm mai mơn man làn da, mang đến cảm giác mát lạnh sảng khoái.
Bên ngoài đường phố cửa hàng là một khung cảnh hoang vu, những con đường cũ nát, hoang tàn vắng vẻ.
Chỉ có ba cửa hàng mặt tiền ở Lâm Giang có biển hiệu sạch sẽ, bên ngoài cửa hàng sạch sẽ như mới.
Nếu nhiệm vụ suôn sẻ, trên con phố này sẽ có thể có thêm hàng quán, có thể có tiệm trái cây, quán trà sữa, nhà sách…
Tất cả các cửa hàng đổ nát sẽ trở nên sạch sẽ và ngăn nắp như cửa hàng đồ ăn nhanh, tiệm nail và cửa hàng blind box.
Lộ Dao giơ tay vén sợi tóc bay bay, vén ra sau tai, ngẩng đầu thì nhìn thấy một người đang đứng trước cửa hàng đồ ăn nhanh.
"Hạnh Tử, sao đến sớm như vậy?"
Xe giao hàng thường phải sau bảy giờ mới đến, nhưng lúc này chưa đến sáu giờ rưỡi.
Nhìn thấy Lộ Dao, Hạnh Tử vui mừng: "Chủ tiệm, tôi nghe thấy tiếng mèo kêu, nhưng lại không tìm thấy chúng ở đâu, cô mau tìm giúp tôi với."
“Mèo?” Lộ Dao không thấy mèo, cũng không nghe thấy âm thanh.
Hạnh Tử giải thích: "Sáng nay có rất nhiều hàng nên tôi đến sớm hơn một chút. Có một con mèo cứ kêu bên ngoài mãi, Vùng đất của những giấc mơ không có mèo, nhưng bên ngoài cũng không nhìn thấy."
Lộ Dao tìm quanh cửa hàng ba bốn lần, còn đi vào cửa hàng trống bên cạnh nhìn một chút, vẫn không tìm được con mèo.
Cô dứt khoát đi xa hơn một chút, đi dọc theo con đường của cửa hàng, đi đến ngã ba nối với đường chính, tìm thấy nó trong con mương bên đường.
Một con mèo tam thể nằm trong một cái mương đầy bùn, miệng ngậm một con mèo con, cố gắng di chuyển từ đầu này sang đầu kia.
Cách đó không xa, có hai con mèo con đang lăn lộn trong nước bùn, tiếng kêu yếu ớt.
Con mèo tam thể bị thương, vết máu kéo dài từ đường cái đến trung tâm, nội tạng từ trong bụng chảy ra ngoài.
Nó đang ngậm một con mèo con trong miệng, hai chân sau không có sức lực, hoàn toàn không thể cử động được.
Sau khi nhìn thấy Lộ Dao, nó há miệng ra, bắt đầu kêu thảm thiết.
Lộ Dao chạy trở lại cửa hàng đồ ăn nhanh, lấy hai cái hộp các tông và một cái khăn tắm, cẩn thận gói một lớn ba nhỏ.
Khi dùng cái khăn quấn con mèo tam thể, Lộ Dao mới phát hiện ra dưới bụng nó còn có một con mèo con, đã tắt thở.
Cô bế con mèo con không còn hơi thở trở lại con đường bên ngoài cửa hàng, vội vàng chào Hạnh Tử rồi đi thẳng vào tiệm nail.
Đặt chiếc hộp xuống, Lộ Dao sử dụng Ma pháp Ánh Sáng lên con mèo tam thể bị thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận