Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 822: Anh cũng không cần phải nghe lời như vậy 1

Anh cũng không cần phải nghe lời như vậy 1
Lộ Dao khá tò mò về viện nghiên cứu Siêu Năng, cô cũng để ý đến thái độ khác thường của lễ tân, theo cô ta tiến vào thang máy, thấp giọng hỏi: "Hồ Tiêu ở tầng ba lận sao?"
Lễ tân nhấn vào số lầu trên bảng điều khiển: "Buổi sáng Hồ Tiêu phải làm kiểm tra sức khỏe tổng quát, có thể đến chín giờ rưỡi mới xong. Để tôi dẫn cô đến tầng ba."
Lễ tân có vẻ đã thấy danh thiếp của cô, thái độ liền thay đổi một trăm tám mươi độ.
Lộ Dao không nghĩ mặt mũi của mình lớn đến mức được nhận đãi ngộ tốt như vậy.
Lộ Dao càm ràm với hệ thống: "Tôi có cảm giác mình đang bị bắt đi làm thí nghiệm ấy."
Hệ thống: [Nhưng tôi thấy cô có sợ một chút nào đâu.]
Lộ Dao từ chối cho ý kiến: "Không phải Tiểu A đang làm ở đây sao? Lạ thật, nếu có anh ấy ở đây thì tôi sẽ thấy thoải mái hơn."
Hệ thống nghe vậy mà sởn gai ốc, nó không muốn bị bà chủ xem thường: [Anh ta chẳng phải người tốt lành gì.]
"Xem ra cậu biết rất rõ về anh ấy." Lộ Dao nói với giọng khẳng định, lại tiếp tục nói: "Tiểu A là Thần Minh sao?"
Nếu không cẩn thận sẽ dính bẫy của người này, hệ thống hít sâu một hơi: [Bà chủ, tôi nói thật cô đừng đánh chủ ý lên cái người đó. Anh ta không giống với những vị khách khác ở dị giới. Có quan hệ với anh ta cũng chẳng có chuyện gì tốt.]
Như cô chẳng hạn.
Lời chuẩn bị nói ra, hệ thống lập tức ngậm miệng lại.
Lộ Dao rủ mắt, bỗng dưng hỏi: "Có phải anh ấy là kẻ giết thần không?"
Hệ thống: [...]
Sau một hồi im hơi lặng tiếng, hệ thống tỉnh bơ nói: [Tôi không hiểu cô đang nói gì hết.]
Không cần phải nói quá nhiều, đôi khi im lặng mới chính là câu trả lời tốt nhất.
Một lúc sau, thang máy đã đến tầng ba.
Bên ngoài thang máy là một hành lang trải dài, cuối đường có ngã rẽ ở hai bên.
Lễ tân hướng dẫn Lộ Dao đi qua bên trái, cô ta thỉnh thoảng sẽ giới thiệu một vài dự án tiêu biểu cũng như là phòng thí nghiệm nằm dọc trên đường đi.
Lộ Dao tỏ vẻ mình đã hiểu.
Đi thẳng đến một cánh cửa màu xanh nhạt, lễ tân đặt tay lên đó nhìn vào trong, xoay người lại, nói: "Cô Lộ, tổ nghiên cứu hiếm khi được rảnh rỗi, cô có muốn thử kiểm tra giá trị năng lực không? Hoàn toàn miễn phí."
Lộ Dao lắc đầu từ chối: "Không cần đâu. Chín giờ rưỡi Hồ Tiêu mới làm xong thì cô cứ dẫn tôi xuống dưới lầu ngồi chờ đi."
Lễ tân cố lôi kéo Lộ Dao: "Thôi mà cô Lộ, đã tới tận đây rồi thì cứ thử đi, đừng ngại."
Hệ thống: [Phụt.]
Lộ Dao: "Cậu cười cái gì?"
Hệ thống: [Thì ra cô cũng có ngày hôm nay. Đúng là gieo nhân nào gặp quả nấy, ha ha ha ha.]
Lộ Dao: "..."
Lộ Dao chợt thấy ở phía đối diện hành lang có một hình bóng rất quen thuộc, cô cất giọng hỏi: "Tiểu Mỹ?"
Tiểu Mỹ lúc này đang mặc áo blouse trắng, cúi đầu đi nhanh.
Sau lưng cô ấy có một chàng trai cũng ăn mặc giống như vậy không ngừng đuổi theo sau.
Tiểu Mỹ nghe có ai đó gọi mình liền quay đầu nhìn sang, sự khó chịu trên khuôn mặt nhanh chóng biến mất, ngạc nhiên nói: "Dì… Bà chủ, sao dì lại tới đây?"
Lộ Dao thoát khỏi lễ tân, tay vịn lan can: "Dì tới đón Hồ Tiêu nhưng lại bị lạc đường."
Tiểu Mỹ đi một vòng mới đến chỗ Lộ Dao, thoáng thấy lễ tân đang đứng ở phía sau Lộ Dao: "Có chuyện gì vậy?"
Lễ tân lúng túng: "Cô Lộ lần đầu tới đây nên tôi muốn để cô ấy thử đo lường giá trị năng lực."
Lộ Dao: "Tôi không có nói là mình muốn làm cái này, tôi chỉ đến đây để đón người quen thôi."
Tiểu Mỹ đại khái đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhờ Hồ Tiêu phát sóng trực tiếp nên năng lực của Lộ Dao đã nổi đình nổi đám ở trên mạng.
Nhưng hiện tại trong hệ thống vẫn chưa có bất kỳ dữ liệu thô nào đề cập đến năng lực của Lộ Dao.
Chắc là lễ tân đã nhận ra Lộ Dao nên muốn tranh thủ thu thập chỉ số năng lực của cô vào trong hệ thống lưu trữ của viện nghiên cứu.
Tiểu Mỹ kêu lễ tân quay về làm việc, còn cô sẽ thay cô ta hướng dẫn Lộ Dao: "Hồ Tiêu đang ở phòng số ba, để cháu đưa dì qua đó."
Chàng trai tay cầm bánh mì và sữa bò đuổi theo Tiểu Mỹ rồi nhìn Lộ Dao: "Chị Tiểu Mỹ, người này là ai vậy?"
Tiểu Mỹ sắp bị vị thực tập sinh này làm phiền chết.
Hôm qua, khi vừa hoàn thành công việc ở Trung tâm bổ túc trẻ em, cô đã thẳng thắn từ chối cậu ta.
Nhưng mà cái người này cứ như là đàn gảy tai trâu vậy.
Tiểu Mỹ lắc lắc cánh tay Lộ Dao: "Dì ơi, mặc kệ cậu ta đi, để cháu dẫn dì đi tham quan một vòng nhé."
Chàng trai nhanh nhảu nói: "Cháu chào dì."
Lộ Dao: "..."
Cậu ta liên tục bám đuôi khiến Tiểu Mỹ cảm thấy rất phiền phức và cực kỳ mất mặt trước Lộ Dao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận