Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 214: Chỉ 500 năm, anh ta chờ được 3

Cả thời gian lẫn doanh thu của tiệm nail đều không được tính vào tài sản của cô, công bằng mà nói chính là làm không công.
Quá đáng hơn đó chính là tốc độ phát triển mong muốn chỉ có ba phần trăm, đó mà là mong muốn cái gì?
Tiến độ của hai cửa hàng chỉ có ba phần trăm.
Thật quá tuyệt vọng.
Ngoài ra còn có một "bản đồ cửa hàng" nằm dưới thanh trạng thái, mở ra có thể nhìn thấy toàn bộ các cửa hàng trên đường.
Cửa hàng đồ ăn nhanh và tiệm nail là màu vàng, những cửa hàng khác là màu xám.
Lộ Dao đoán chỉ có cửa hàng đang kinh doanh mới sáng lên.
Hệ thống: [Đổi một trăm ngàn giá trị nhân khí có thể nâng cấp cửa hàng đồ ăn nhanh thành một tòa nhà bốn tầng, bà chủ có đồng ý không?]
Lộ Dao sau một hồi đắn đo: "Không."
Bà chủ lần đầu tiên từ chối nâng cấp cửa hàng, hệ thống đột nhiên cứng họng:…
Ba tầng là đủ rồi, nếu cô lên kế hoạch bán đồ ăn đêm thì cần phải tuyển thêm nhân viên làm ca đêm, lúc đó có thể sử dụng lầu một và lầu ba.
Thật ra cô hoàn toàn có thể mở rộng quy mô kinh doanh, nhưng Lộ Dao tạm thời không gấp.
Hệ thống im lặng một hồi liền nói cho Lộ Dao biết thời gian đầy kho.
Nhà kho tăng từ 36 ô thành 40 ô nhưng sức chứa vẫn không thay đổi.
Lộ Dao chuyển thời gian đầy kho vào tuổi thọ của mình, khẽ thở dài: "Cứ tiếp tục như vậy tôi như là đã bất tử, vậy sao lại không giảm giá đồ ăn trong cửa hàng nhỉ?"
Hệ thống:…
Từ trước đến nay chỉ có thương nhân muốn tăng giá, chưa từng thấy ai lại muốn giảm giá.
Lộ Dao suy nghĩ một chút liền cảm thấy không ổn.
Tốt nhất cô nên xem xét chuyện này khi bắt đầu bán đồ ăn đêm, nếu tương lai có thêm nhiều món mới thì hẵng nghĩ tới chuyện giảm giá.
Lộ Dao ngửa đầu uống nước rồi đi vào phòng bếp rửa ly, chuẩn bị về nhà.
-
Đêm khuya, trên diễn đàn khu vui chơi, có người phát hiện Lộ Dao vừa đăng bài.
Người này hít sâu một hơi, chia sẻ bài viết vào nhóm người chơi cao cấp: "Giá cả thật thất thường, lại tăng lên rồi."
Có người bấm vào đường link trong bài viết, liền phát hiện ra điểm bất thường.
"Không chỉ đơn giản là tăng giá mà phương thức giao dịch cũng thay đổi."
"Tôi không nhìn lầm chứ, đây là muốn giao dịch trực tuyến?"
"Trên diễn đàn luôn sao? Thanh toán thế nào vậy?"
"Trong đây có hướng dẫn, địa điểm giao dịch hình như là ở trong trò chơi?"
"Lúc trước tôi còn không tin, đừng nói người này thật sự là quản lý khu vui chơi nha?"
"Năm triệu mà vẫn có người mua sao?"
"A, giảm giá rồi!"
Đã có người đặt hàng.
"..."
"..."
Trang Lương nửa đêm nhận được điện thoại liền rời giường, đăng nhập vào diễn đàn, chỉ thấy một thông báo "hết hàng" hiện lên.
"..." Hắn ta gãi đầu, chán nản tựa lên cửa sổ, trả lời người vừa gọi điện thoại tới: "Là tôi."
Sau khi nghe đối phương nói mấy câu, Trang Lương chau mày: "Tôi không tìm thấy cô ấy. Tôi chỉ có thể khuyên anh rằng đừng nên chọc giận cô ấy cũng đừng cố múa rìu qua mắt thợ."
Hạ Chí Ý ở đầu dây bên kia phiền não nhéo mi tâm: "Tôi đã đặt hàng, nhưng địa điểm giao dịch lại ở trong trò chơi nên muốn mời anh đi cùng, giá cả do anh quyết định."
Hạ Chí Ý là người mua vừa đặt mua nhẫn đen với giá năm triệu.
Trang Lương nhíu mày, có chút động lòng.
Quả thật hắn ta muốn xác nhận người bán liệu có phải là Lộ Dao hay không.
"Anh hãy thử nói chuyện với người bán. Nếu người đó đồng ý thì tôi sẽ đi cùng anh."
Hạ Chí Ý cúp điện thoại, đăng nhập vào diễn đàn một lần nữa, gửi tin nhắn cho người bán nhẫn đen.
-
Đại lục Alexandria, khu Tây.
Sâu trong rừng núi Thiết Kim rộng lớn, Đại pháp sư chiêu hồn là Ambrose đang kêu người hầu sắp xếp hành lý.
Anh ta cần phải ở lại tiệm nail học việc nên bây giờ đang chuẩn bị chuyển nhà đến thị trấn Lục Bảo Thạch.
Khu Tây và khu Bắc cách nhau quá xa, đi lại rất bất tiện.
Anh ta không thể bỏ lại một nửa công trình nghiên cứu Ma Pháp nên dứt khoát mua một ngôi nhà nhỏ đối diện tiệm nail, toàn bộ tài sản và bốn người hầu đều mang theo.
Tuổi thọ của Nhân tộc ngắn ngủi, cho dù bà chủ có bí pháp gì đó, tuổi thọ của Nhân tộc cũng chỉ có thể kéo dài tối đa khoảng năm trăm năm.
Đến khi anh ta nhìn trộm được thứ ma pháp ảo diệu đó, chỉ sợ chủ tiệm cũng cũng không còn sống được bao lâu, đến lúc đó anh ta quay về nơi này cũng không muộn.
Đối với Bất Tử tộc, năm trăm năm đối với anh không thành vấn đề.
Tài sản của đại pháp sư rất nhiều, dù đã chất đầy mười xe nhưng vẫn còn một nửa hành lý không mang đi.
Trong rừng rậm bỗng có một luồng gió mạnh màu đen thổi qua, một lát sau có người đàn ông mắt xanh, tóc đen dài, để lộ ra hai cái răng nanh và mặc áo choàng xuất hiện: "Ambrose, đã nửa đêm rồi mà sao cậu ồn ào quá vậy."
Ambrose thay áo choàng, tay cầm pháp trượng đính đầy hắc bảo thạch, bên cạnh có vài tiểu quỷ.
Người đàn ông mắt xanh chớp mắt, đi đến trước mặt Ambrose: "Tay cậu bị làm sao vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận