Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 308: Bắt đầu kế hoạch nuôi gà 2

Vào đợt lạnh, đa số động thực vật biến dị bước vào kỳ ngủ đông, nhưng sinh vật biến dị dưới nước lại vẫn hoạt động như cũ.
Bên ngoài quảng trường cổ tích là đường cái, bên ngoài đường cái là một con sông vừa dài vừa rộng, bây giờ toàn bộ mặt sông đều bị đóng băng hết rồi.
Lúc trước chỉ khi tới giai đoạn cuối đợt lạnh, thật sự hết cái ăn thì mọi người mới nghĩ tới chuyện đánh bắt sinh vật biến dị dưới nước.
Niếp Vũ gật đầu: "Được, mang theo ít trái cây làm mồi, chắc chắn lũ cá biến dị sẽ mò ra."
Hai người rút một hộp blind box đồ uống nóng và một hộp blind box mì gói, mang về giấu kỹ ở chỗ ở.
Vệ Huyên lấy hai miếng dán nóng từ trong một lỗ nhỏ bị khuất ở góc tường: "Hôm đó đổi với đám Tương Hàn, dán lên rồi hẵng đi, chứ không lạnh bệnh đấy."
Bọn họ không có quần áo chống lạnh, cũng không có quần áo dày, muốn ra ngoài săn thú thì đúng là cần phải dựa vào miếng dán nóng.
Niếp Vũ dán lên giúp Vệ Huyên, xoay người lại, chờ cô bé dán giúp mình, thuận miệng nói: "Hôm nay ra ngoài ráng tích cóp nhiều tinh hạch một chút, có cơ hội thì đổi vài hộp blind box tinh thạch bình thường, khối nhiên liệu hoặc miếng dán nóng đều là đồ dùng tốt."
-
Căn cứ Hy Vọng.
Tập Đình Nhiên dẫn theo Tập Thụy Dương cùng vài thành viên trong đội, chuẩn bị ra ngoài.
Người trong đội náo nhiệt, còn có hai nhân viên nghiên cứu của căn cứ số 8 đi theo - trưởng đội nghiên cứu khoa học Dịch Xuyên và thành viên nòng cốt Lệ Giai của đội.
Đêm qua, bọn họ biết được sự tồn tại của cửa hàng Blind Box từ miệng Tập Đình Nhiên, lại nhìn thấy khối nhiên liệu rắn, miếng dán nóng và đèn pin được khai phá ra từ năng lượng của tinh hạch, lập tức muốn tới cửa hàng Blind Box.
Đêm khuya tuyết dày gió lớn nên Tập Đình Nhiên đã khuyên nhủ.
Sáng sớm, hai người lại đến chỗ ở của Tập Đình Nhiên, hối thúc anh ta tới cửa hàng Blind Box sớm một chút.
Dịch Xuyên đã hơn bốn mươi tuổi, đeo một gọng kính kim loại đã cũ, vốn là gọng có màu vàng kim nhạt bây giờ đã tróc thành màu xám đen, tròng kính cũng có những vết xước rõ ràng.
Đây là cái kính cuối cùng của ông ta, dùng xong là không còn cái nào để thay nên luôn rất nâng niu.
Lệ Giai tới tuổi ba mươi, buộc đuôi ngựa, khuôn mặt nghiêm túc, ít nói ít cười.
Ba người khác trong tiểu đội lại khá trẻ tuổi, thật ra cũng rất muốn tới cửa hàng Blind Box.
Nhưng tiếc là ngày hôm qua bọn họ vừa đến căn cứ đã đổ bệnh.
Nghiên cứu viên ở căn cứ số 8 ban đầu có đãi ngộ vô cùng tốt, có thể ở mãi trong phòng thí nghiệm, không cần lo về vật tư cũng không cần ra ngoài săn thú.
Lần này lặn lội đường xa trong đợt lạnh, ăn gió uống tuyết, vừa lạnh vừa mệt nên chuyện đổ bệnh cũng không khiến người ta thấy bất ngờ.
Chỉ là bây giờ tìm ở đâu cũng không thấy thuốc thang, căn cứ đã cố gắng cung cấp thức ăn khá tốt rồi, hi vọng bọn họ có thể từ từ khỏe lại.
Dịch Xuyên và Lệ Giai nôn nóng tới cửa hàng Blind Box, thật ra tâm trạng lại vô cùng phức tạp.
Có người còn khai phá ra cách sử dụng cụ thể nguồn năng lượng tinh hạch trước bọn họ nữa, hình như hiệu suất sử dụng còn cao hơn kết quả nghiên cứu của bọn họ rất nhiều.
Chuyện này có khả năng thật không?
Không nhìn thấy tận mắt thì không muốn tin.
Cư dân dậy sớm chuẩn bị tới cửa hàng Blind Box đổi đồ ăn, thấy đội người của Tập Đình Nhiên thì lặng lẽ đuổi theo, càng đông người càng an toàn.
Dọc theo đường đi, đội ngũ này càng ngày càng lớn.
Nhưng chờ khi bọn họ tới cửa hàng Blind Box thì phát hiện trong cửa hàng đã náo tấp nập rồi.
Căn cứ Trường Minh, căn cứ Đình Thành, căn cứ Triêu Dương... Người có tiếng ở các căn cứ xung quanh đều có mặt trong cửa hàng, vây quanh trước kệ để hàng pha lê, hình như đang thảo luận cái gì đó rất phấn khích.
Tập Đình Nhiên đi qua, cất tiếng chào hỏi với Tưởng Hàn: "Sao hôm nay náo nhiệt thế?"
Tưởng Hàn không nói, lặng lẽ móc xu blind box từ trong túi ra, cho vào khe đút xu bên cạnh kệ để hàng pha lê.
Cái nút màu đỏ trên kệ để hàng pha lê sáng lên, Tưởng Hàn nhanh chóng chọn ba loại vật phẩm blind box tinh thạch phiên bản giới hạn mùa đông, blind box thức ăn chính, blind box dược phẩm, lại chọn ba loại được ký khế ước bảo hộ, lấy ra ôm chặt trong lòng.
Thở một hơi thỏa mãn, hắn mới quay đầu nhìn về phía Tập Đình Nhiên, nén sự kích động xuống, cố gắng bình tĩnh giải thích: "Cửa hàng Blind Box ra ba dòng sản phẩm mới, trên tường có giới thiệu, từ từ xem đi. Tôi phải về nhà đập hộp đây!"
Không cần hắn nói thì Tập Đình Nhiên cũng chú ý tới.
Không ngờ trong cửa hàng còn lắp TV, dùng riêng cho việc chiếu quảng cáo sản mình nhà mình.
Tập Đình Nhiên thoáng nhớ về hai mươi năm trước, cửa hàng thức ăn nhanh trên đường cái, tiệm trà sữa cũng có màn hình quảng cáo như thế.
Cảnh tượng này đúng là khiến người ta phải hoài niệm mà.
Người cả đội đều ngẩng đầu xem video quảng cáo trên trường, đôi mắt không dời ra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận