Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 714: Chắc chắn sẽ bằng lòng ngồi xuống nói chuyện với cô 3

Chắc chắn sẽ bằng lòng ngồi xuống nói chuyện với cô 3
Nói chuyện xong, Lộ Dao mời bảo vệ trưởng và Bộ trưởng ở lại ăn cơm.
Ai có thể từ chối được cơm ở cửa hàng đồ ăn nhanh chứ?
Đây là cửa hàng ăn uống duy nhất trên toàn Vùng đất của những giấc mơ này, có khi bên trong còn có thực đơn giấu kín có thể ăn được cũng nên.
Sau một bữa cơm, bảo vệ trưởng và Bộ trưởng Bộ điện ảnh đều không thể nhấc người dậy được. Thức ăn nóng hổi, ăn ngon quá khiến bọn họ không dừng lại được.
Cuối cùng Toàn Thắng Cử còn bưng một phần đồ ngọt lên nữa chứ.
Lộ Dao ăn món bánh ngọt trông như bánh Trung Thu rồi bỗng nhiên nghĩ nhân viên trong cửa hàng đồ ăn nhanh có thể nặn "cảm xúc" vào trong bánh Trung Thu. Cái này không quá giống với ảo thuật bình thường.
Mà cảnh ảo trong trò chơi ở khu vui chơi cũng được nặn cực kỳ chân thực. Thật ra thì một loại cảnh tượng hiện hữu cụ thể mà thôi.
Có phải ảo thuật cũng có thể kết hợp với khoa học kỹ thuật và ma pháp, dùng nó để bù đắp những thiếu sót về kỹ thuật trước mắt chưa thể bổ sung được không?
Lộ Dao nghiêng đầu nhìn về phía bảo vệ trưởng: "Thật ra thì gần đây tôi và bạn tôi đang nghiên cứu một kỹ thuật mới hàng đầu."
...
Bảo vệ trưởng và Bộ trưởng Bộ điện ảnh nghe bà chủ nói mình đang nghiên cứu công nghệ thực tế ảo với các nhà khoa học ở các cửa hàng khác và muốn thử kết hợp với ảo thuật để phát triển một công nghệ có thể mang lại cho mọi người trải nghiệm cảm xúc toàn diện từ năm giác quan thì tâm trạng mới bình tĩnh lại, một lần nữa tập trung tinh thần.
Bảo vệ trưởng cảm thấy rất xa vời: "Ảo thuật cao cấp có liên quan đến hồn lực. Bà chủ thì lại không phải là người chết nên e rằng sẽ rất khó nắm giữ được nó. Chỉ là Bộ kỹ thuật của khu vui chơi có rất nhiều nhân viên chuyên nghiệp tài năng, tôi có thể giới thiệu cho cô. Chỉ là nếu tương lai thật sự nghiên cứu ra được công nghệ thực tế ảo thì hy vọng bà chủ sẽ được thuận lợi."
Nếu khu vui chơi có công nghệ thực tế ảo mà Lộ Dao miêu tả thì có thể trò chơi trong khu vui chơi sẽ chào đón một khởi đầu mới.
Lộ Dao cũng mừng rỡ không thôi, không có ý kiến gì với đề nghị của bảo vệ trưởng.
Cô cũng hy vọng Vùng đất của những giấc mơ sẽ càng ngày càng tốt.
Bảo vệ trưởng gửi gắm rất nhiều hy vọng vào công nghệ thực tế ảo này, không muốn lãng phí dù chỉ một phút giây nào nữa. Ông ta đứng dậy, muốn đưa Lộ Dao đi gặp nhân viên làm việc của Bộ kỹ thuật ở khu vui chơi ngay.
Hạnh Tử cản ông ta lại: "Bảo vệ trưởng, bà chủ bận rộn nguyên một ngày rồi chưa được nghỉ ngơi. Chuyện quan trọng như thế hay là chờ cô ấy nghỉ ngơi khỏe rồi lại bàn tiếp?"
Bấy giờ bảo vệ trưởng mới để ý tới vẻ mặt mệt mỏi của Lộ Dao: "Xin lỗi nhé."
Lộ Dao lắc đầu tỏ vẻ "không sao" rồi nói tiếp: "Kết hợp ảo thuật vẫn chỉ là sự tưởng tượng của tôi mà thôi. Mấy ngày nay tôi sẽ viết phương án lý thuyết ra giấy trước đã sau đó sẽ đến tìm mọi người thảo luận sau. Ngài thấy có được không?"
Bảo vệ trưởng gật đầu liên tục: "Được."
Lúc Lộ Dao đi ra khỏi cửa hàng đồ ăn nhanh thì còn hai tiếng đồng hồ nữa rạp chiếu phim sẽ phải mở cửa buôn bán.
Cô chưa về tiệm làm nail ngay mà là đi tới cửa hàng Blind Box ở cách vách.
Dòng chảy thời gian ở thế giới Vô Thường chậm hơn những thế giới khác nên ở bên này, cô có thể nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.
Nhân viên cửa hàng Blind Box nhìn thấy Lộ Dao thì rất ngạc nhiên và vui mừng, luôn cảm thấy đã lâu lắm rồi không nhìn thấy bà chủ.
Linh Lan là người nũng nịu nhất. Lộ Dao tán gẫu với bọn họ vài câu rồi ôm hổ con vào phòng nghiên cứu, gối lên cái bụng lông xù mềm mại của cậu ta mà chìm vào giấc ngủ.
Giấc ngủ này của cô cực kỳ thoải mái. Thế nhưng Lộ Dao cứ có cảm giác như có ai đó đang nhìn mình. Cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy Thần Minh trong dáng vẻ thiếu niên đang đứng bên ghế sô-pha lẳng lặng đưa mắt nhìn cô.
Lộ Dao bật người ngồi dậy ngay: "Tôi đang trong mơ hay đang tỉnh vậy?"
La bàn cân bằng nhíu mày: "Các vị thần đều lựa chọn cô. Có khi cuối cùng người thắng thật sự sẽ là cô cũng nên."
Lộ Dao nghe mà chẳng hiểu gì: "Cái gì cơ?"
La bàn cân bằng dùng một tay chống mặt mình, ánh mắt bối rối: "Tôi không thích xếp hàng, thăng bằng mới thú vị nhất. Nhưng cũng có thể là vì suy nghĩ mập mờ không rõ này đã đưa tôi đến thế giới tử vong. Thôi, cho cô cái này này."
La bàn cân bằng đưa cho Lộ Dao một chiếc nhẫn. Lộ Dao khó hiểu: "Đưa cho tôi cái này làm gì?"
Chuông báo thức của điện thoại di động bỗng nhiên vang lên. Lộ Dao mở mắt ra.
Quả nhiên vừa rồi cô đang nằm mơ. Vậy nhưng lòng bàn tay cô lại đang cầm chiếc nhẫn trong mơ kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận