Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 286: Chúc ngài có một cuộc sống hạnh phúc! 1

Lầu ba cửa hàng đồ ăn nhanh có phục vụ suất cơm, bình thường giữa trưa mười một giờ rưỡi mới mở cửa đón khách, bán cho đến bốn giờ thì đóng cửa.
Lộ Dao nhân lúc còn sớm, khách chưa đến đông bèn trốn ở lầu ba nặn bao bì blind box mì ăn liền, tiện thể thêm nguyên liệu ẩn giấu vào.
Hai trăm hộp mì ăn liền lần trước chỉ có mười phần là ẩn giấu.
Lần này cô đã nâng cấp lên một chút, hai trăm năm mươi blind box mì ăn liền thì có hai mươi lăm hộp ẩn giấu.
Phân chia gia vị ẩn giấu xong rồi lại nặn bao bì hộp.
Nếu như có máy móc thì bao bì của blind box nên được sản xuất hàng loạt.
Nhưng nếu muốn tận dụng chức năng giữ nhiệt, bảo quản và bảo vệ môi trường thì phải dùng tay để nặn.
Cửa hàng Blind Box vừa mới mở cửa, nhu cầu về hàng hóa vẫn còn trong phạm vi có thể kiểm soát được, chỉ cần chờ cửa hàng đồ ăn nhanh tuyển được nhân viên thì cô sẽ không cần phải tự mình nặn bao bì nữa.
Hạnh Tử lên lầu một, hai người khác đi theo sau: "Bà chủ, hai người này đến ứng tuyển."
Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay. Lộ Dao dừng tay, trên bàn trước mặt bày bừa đủ loại mì ăn liền, gia vị và bao bì hộp chỉ mới được nặn một nửa, cô chào hỏi: "Thật có lỗi quá, tôi hơi bận một chút. Nếu không để bụng thì mời ngồi."
Một đôi nam nữ trẻ tuổi ngồi xuống ở đối diện.
Nữ sinh mở lời giới thiệu trước: "Tôi tên Ninh Vân, chắc bà chủ không nhận ra. Trước đây tôi mắc bệnh mất hồn, sau khi ăn cơm ở cửa hàng xong thì chứng bệnh dần được thuyên giảm. Hôm nay ở trên tàu tôi nhìn thấy quảng cáo tuyển người của cửa hàng liền lập tức đến đây.”
Ban đầu quảng cáo tuyển dụng được dán ở ngoài cửa của cửa hàng đồ ăn nhanh, buổi sáng đoàn tàu trưởng đến cửa hàng để ăn sáng, lúc rời đi có xin Lộ Dao hai tờ quảng cáo.
Lộ Dao dự định khi năm mới hoặc Trung thu đến thì cô sẽ gửi tặng chút quà cho đoàn tàu trưởng và bảo vệ trưởng, hai người này hệt như cha ruột của cửa hàng đồ ăn nhanh vậy.
Cô ngẩng đầu quan sát Ninh Vân, môi câu lên nụ cười nhẹ nhàng: "Tôi vẫn nhớ rõ cô, kia là người yêu, lúc rời đi cô nói rằng cô muốn một nhành hoa."
Ninh Vân hơi bất ngờ: "Vậy mà cô vẫn còn nhớ."
Lộ Dao gật đầu nhưng không định tiếp tục kéo dài đề tài này thêm nữa: "Lần này tôi muốn tuyển nhân viên đóng gói, dùng ảo thuật để nặn một vài bao bì hộp dễ thương. Nội dung công việc khá là đơn điệu cứng nhắc, hai người cân nhắc kỹ lưỡng nhé."
Ảo thuật là thứ cư dân ở Vùng đất của những giấc mơ ai nấy cũng biết. Phương diện kỹ thuật không có nhiều khó khăn lắm.
Lộ Dao chỉ lo lắng tâm tính của công nhân mới không vững, công việc này thật ra là gia công phần mềm.
Ninh Vân nhìn thấy sản phẩm mà Lộ Dao nặn bèn hiểu ra, cô ấy bắt chước nặn theo một chiếc hộp rồi đưa sang: "Chỉ cần nặn loại bao bì hộp này là có thể trở thành nhân viên trong cửa hàng à? Có được ăn cơm trong cửa hàng không?"
Quả nhiên là nhân viên tới vì miếng cơm trong cửa hàng đồ ăn nhanh, Lộ Dao chẳng hề bất ngờ.
Thế nhưng ảo thuật của Ninh Vân lại không tệ, tiện tay là có thể nặn ra hộp lớn nhỏ, hình dạng, màu sắc, hoa văn giống đến chín phần so với thành phẩm của Lộ Dao.
Lộ Dao cảm thấy hài lòng, chị gái này thoạt nhìn có thể làm quen rất nhanh, tiện thể nói: "Ừm, ngoại trừ nội dung công việc khác nhau thì đãi ngộ và nhân viên của cửa hàng đồ ăn nhanh đều giống nhau. Bao ba bữa, được trả lương."
Ngay lập tức Ninh Vân bày tỏ ý định nhận việc.
Người con trai đi cùng với Ninh Vân gọi là Mạnh Cần, là bạn trai của cô ấy.
Mạnh Cần nặn ra một bao bì hộp, kiểu dáng so với sản phẩm Ninh Vân làm còn tinh xảo hơn đôi chút, gần như là giống như đúc so với Lộ Dao.
Ninh Vân tiết lộ rằng Mạnh Cần có thể tự nặn ra đủ loại kiểu dáng xe sang trọng, những chiếc xe có phụ kiện nhỏ cũng có thể chạy một cách an toàn, sử dụng ảo thuật cực kỳ thành thạo.
Lộ Dao nghĩ bảo sao, người này khi còn sống chắc là đại ca thích chơi xe, có hơi đắn đo trong phút chốc rồi cũng nhận hai người họ.
Thế nhưng vẫn cần phải có bảy ngày để thử việc, sau bảy ngày thì hai bên sẽ đưa ra lựa chọn.
Ninh Vân và Mạnh Cần vốn muốn xin việc nên lập tức đến khu vui chơi để viết đơn, dùng thân phận nhân viên của cửa hàng đồ ăn nhanh để cư trú ở khu A.
Bây giờ chỉ có thể chờ đến lúc hết thời gian thử việc rồi xin chuyển nhà.
Cả hai người đã rất quen thuộc và bắt đầu công việc nặn blind box ngay.
Lộ Dao quan sát một lúc, lần đầu thử của Mạnh Cần cũng rất thành thạo, còn sửa lại chỗ khác biệt của Ninh Vân cho đúng.
Hai người làm việc rất ăn ý, hiệu suất của toàn bộ công việc được tăng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận