Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 153: “Chít chít!” 2

Vị khách tinh linh được bộ móng sơn dầu của Phi Sa kéo đến đây. Trước khi đến người này cảm thấy chắc chắn sẽ không còn kiểu dáng nào đẹp hơn Phi Sa được nữa. Ai ngờ vừa đến tiệm đã bị đủ loại mỏng xinh đẹp dọa sợ.
Tinh linh này dùng đến nửa tiếng đồng hồ mới quyết định xong kiểu dáng. Cuối cùng không chọn móng sơn dầu mà là chọn một kiểu móng phấn hồng đơn giản, sau đó muốn bà chủ vẽ thêm Ba Y Thảo lên trên móng.
Ba Y Thảo mà tinh linh này thích là một loại thảo dược quý giá, mười năm mới nở hoa một lần.
Hoàng hôn vừa bắt đầu thì sẽ nở hoa, hoàng hôn vừa kết thúc, hoa đã héo tàn, vô cùng hiếm thấy.
Lộ Dao đã từng nhìn thấy đoạn giới thiệu và hình minh hoạ loại thảo dược này trong sách ma pháp rồi. Lúc nó nở hoa là những bông hoa màu tím nhỏ ghép lại thành chùm, xinh xắn mềm lại, lúc vẽ cũng không quá khó.
Sau khi làm móng xong thì phủ thêm một lớp ma pháp nữa. Như thế móng mới không bị cọ hỏng.
Lộ Dao đã nghiên cứu ra ma pháp trận tự động tháo móng rồi. Cô vẽ ma pháp trận lên giấy dai rồi đưa cho khách.
Lúc móng tay của khách dài ra không thoải mái nữa thì dùng giấy dai lau móng một chút là có thể thoải mái tháo nó ra.
Trận pháp nhỏ này vô cùng tiện lợi. Khách không có ma lực bình thường cũng có thể dùng được, cũng sẽ không mang lại bất kỳ gánh nặng nào cho móng tay.
Lộ Dao không nhịn được mà nghĩ rằng nếu ở thế giới thật cũng có thể dùng loại ma pháp trận này để tháo móng thì tốt biết bao. Mấy người khách quen kia của cô e là sẽ vui phải biết.
Tinh linh nhìn Ba Y Thảo trông rất sống động trên móng tay, vô cùng hài lòng. Sau khi thanh toán một đồng xu vàng thì cầm giấy tháo móng lên rời đi với cõi lòng tràn ngập vui mừng.
Tinh linh nghĩ mình cũng phải giới thiệu lại với những người bạn tinh linh trong rừng rậm của mình mới được.
Lộ Dao còn chưa kịp nghỉ ngơi, phù thuỷ kia đã ngồi xuống trước mặt cô rồi.
Lúc ngồi đợi thì người ta đã chọn xong kiểu muốn làm rồi. Đó là bộ ô vuông bàn cờ của Mộc Tâm.
Nhưng phù thuỷ không cần đá quý, chỉ cần kiểu này thôi. Màu sắc thì đổi thành đỏ đen.
Lộ Dao lựa ra sơn móng tay cần dùng rồi bắt đầu mài móng giúp phù thuỷ.
Phù thuỷ Thương Nguyên lẳng lặng nhìn chằm chằm động tác của Lộ Dao. Một hồi lâu sau cô ta mới đè giọng xuống nói: "Hai người ngồi trên ghế salon kia là khách quen trong tiệm hả?"
Harold và Ti Kim trở lại nhìn thấy Hối Hối là tự bế. Hối Hối đối xử với bọn họ như khách hàng. Hai người cũng không giải thích, chỉ xụ mặt ngồi trên ghế salon tự giận dỗi.
Lộ Dao cảm thấy hình như phù thuỷ này đã hiểu nhầm gì đó rồi, bèn ngẩng đầu nhìn qua.
Phù thuỷ Thương Nguyên vội cụp mắt xuống, che giấu suy nghĩ trong lòng.
Trong lòng Lộ Dao giật mình, phát hiện trong lời nói của đối phương có ý gì đó. Cô cũng không chọc thủng: "Ừ, xem là vậy."
Phù thuỷ Thương Nguyên che giấu, biểu hiện quá vội vàng cứ như để bà chủ sinh lòng cảnh giác vậy, sau đó không lên tiếng nữa.
Mãi đến khi làm xong móng tay, Lộ Dao dùng ma pháp bọc móng lại cho cô ta, trong mắt cô ta mới lộ vẻ kinh dị, hơi không dám tin: "Cô là pháp sư Ma pháp Ánh Sáng sao?"
Lúc ngồi chờ trong tiệm, phù thuỷ quá để ý đến Harold và Ti Kim nên không để ý đến việc Lộ Dao dùng ma pháp bọc móng cho tinh linh.
Cũng có thể là ma lực cần cho pháp trận rất ít nên phản ứng ma pháp liên quan không mạnh mẽ.
Rồng có thể nhận ra phản ứng ma pháp từ rất xa hoàn toàn là vì cảm giác ma lực của bọn họ nhạy bén hơn người thường vô số lần.
Lộ Dao gật đầu: "Coi như là thế."
Vẻ mặt phù thuỷ Thương Nguyên hơi tái nhợt, vội vàng trả tiền.
Rời khỏi thị trấn Lục Bảo Thạch, trở lại thành phố Eunorton, vẻ mặt phù thuỷ Thương Nguyên cực kỳ khó coi.
Cô ta là một phù thuỷ sa sút mở một tiệm nhỏ ở thành phố Eunorton mới cố gắng sống qua ngày được.
Một ngày nào đó, có một vị khách tới tiệm mua dịch gỗ sương mù. Vị khách kia nói nhìn thấy một phù thuỷ sơn một dạng móng tay chưa từng thấy bao giờ, cực kỳ xinh đẹp nên mình cũng muốn thử.
Phù thuỷ Thương Nguyên vốn không để lời kia vào lòng. Khoảng thời gian trước cô ta tới tiệm thuốc Sa Sa để mua hàng, nhìn thấy bộ móng của bà chủ Phi Sa, chợt nhớ tới lời của vị khách kia, cô ta lập tức hỏi thăm vị trí của tiệm làm nail này.
Phi Sa chỉ cho là cô ta cũng muốn có một bộ móng đẹp nên cực kỳ nhiệt tình nói cho cô ta biết.
Ngày hôm qua phù thuỷ Thương Nguyên đã tới thị trấn Lục Bảo Thạch rồi.
Lúc ấy người trong tiệm làm nail rất nhiều. Lịch hẹn trước của cô ta là xế chiều ngày hôm sau.
Ban đầu phù thuỷ Thương Nguyên có ý định đánh cướp tiệm làm nail này. Nhìn thấy móng tay của Phi Sa, cô ta cũng biết tiệm nail kia là một con gà đẻ trứng vàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận