Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 841: Không nhịn được muốn bắt cóc cô đi 2

Không nhịn được muốn bắt cóc cô đi 2
Bạch Di chỉ hiểu được đôi chút khi nghe đồng nghiệp trò chuyện trong văn phòng nhân viên ở phố thương mại, vẫn chưa đến những cửa hàng khác.
Nghe nói rạp chiếu phim cách vách là một thế giới cổ đại, nhưng bà chủ ở đó phát triển phim thực tế ảo. Cứ cách dăm ba hôm thì khởi chiếu bộ mới, nhân viên cũng có cơ hội đến xem, thuộc một loại phúc lợi của nhân viên.
Bạch Di chờ lần sau các đồng nghiệp cùng đi xem phim, cũng mở mang kiến thức.
Lộ Dao vẽ bản vẽ xong thì dọn lại, thật ra đã chuyền tay giao cho hệ thống, buổi tối đóng cửa thì bắt đầu bảo trì thăng cấp.
Vừa qua giờ cơm trưa, khách hẹn bổ túc đã đến.
Vốn dĩ hôm nay là một vật thí nghiệm trưởng thành đặt lịch hẹn, là người hai hôm trước đến chung với Đỗ Thu Linh và Tiểu Mỹ, nhưng vật thí nghiệm hôm nay đến vô cùng trẻ, trông chưa đến hai mươi tuổi.
Cậu ấy lấy dây chuyền bổ túc của vật thí nghiệm lúc trước ra, giải thích nói: “Số 365 hôm qua vừa làm một thí nghiệm mới, vẫn còn nghỉ ngơi trong khoang dinh dưỡng, không có thời gian đến. Tôi là vật thí nghiệm số 52, cậu ấy nhường suất bổ túc cho tôi.”
Vật thí nghiệm số 52 lớn lên dịu dàng xinh đẹp, không nói chuyện rất dễ bị nhận nhầm thành con gái, vừa lên tiếng thì giọng nói thô khàn, cả đôi mắt cũng trở nên sinh động.
Nhưng Lộ Dao không đồng ý tiếp đãi ngay mà mời cậu ấy chờ, lại gọi cho viện nghiên cứu Siêu Năng hỏi rõ tình hình, mới xoay người tiếp đãi số 52.
Số 52 đi ngang qua cạnh Lộ Dao, nghiêng đầu đánh giá cô: “Bà chủ nhỏ còn rất thận trọng. E là cô còn chưa biết cô nổi tiếng ở viện nghiên cứu nhỉ? Các vật thí nghiệm nghe nói cô có thể quay lại thời gian, trở về quá khứ thay đổi tương lai, thì đều muốn tìm cơ hội ra ngoài tìm cô. Mà mấy người áo khoác trắng trong viện nghiên cứu kia cũng đang nghĩ bằng mọi cách để lừa cô vào làm vật thí nghiệm.”
Lúc nói đến đây, số 52 và Lộ Dao đã đi vào phòng học bổ túc.
Tạ Mạc Lâm và Bạch Di ngẩng đầu nhìn sang.
Số 52 nhìn bà chủ mặt không đổi sắc, lộ ra một ý cười khó đoán: “Cô không tin? Hay là không có tự tin với năng lực của mình?”
Lộ Dao nhớ chuyện cô gặp phải vào lần đầu đến viện nghiên cứu đón Hồ Tiêu, quả nhiên không hề đơn giản như Tiểu Mỹ giải thích khi ấy.
Có điều người ở đây không ngờ cô căn bản không có siêu năng lực, bà chủ tạm thời cũng không giải thích, định nương nhờ sự nhầm lẫn này để tiếp tục.
Lộ Dao từ dưới bàn lấy ra một bài kiểm tra tuổi thơ.
Chờ số 52 điền xong, cô cầm bài kiểm tra ấy đọc nửa buổi.
Qua vài phút, Lộ Dao nói: “Khách hàng, có thể lấy xương rồi.”
Số 52 đã nghe ngóng rõ từ chỗ số 365 rồi, đi qua ngồi xuống đưa tay ra, chờ bà chủ lấy xương.
Bạch Di và Tạ Mạc Lâm đều vây xem.
Mặc dù đã thấy tận mấy lần, nhưng cảnh tượng trái với thường thức y học này luôn có thể cho con người ta sự hiếu kỳ vô hạn.
Số 52 không mong Bạch Di và Tạ Mạc Lâm tham gia bổ túc với cậu ấy, chỉ cho phép Lộ Dao làm giáo viên bổ túc của mình.
Chìa khóa tâm linh được tạo ra, Lộ Dao dẫn số 52 tiến hành quay về tuổi thơ của cậu ấy.
Yêu cầu của số 52 là muốn về lại tuổi thơ, tìm thấy cha mẹ của cậu ấy, không cần tiến hành bổ túc.
Ánh sáng trắng tỏa ra, số 52 mở bừng mắt, nhướng mày.
Mặt sàn đen, trần nhà trắng, trong căn phòng trống rỗng toàn là khoang dinh dưỡng trong suốt màu bạc, thật sự quay về đến tuổi thơ của cậu ấy rồi.
Lộ Dao đi ra ngoài, dán một tờ giấy trong suốt lên lưng số 52, lưng cô cũng đã dán.
Hoàn cảnh lần này là ở trong phòng, có rất nhiều chỗ tương đồng với bộ phận thiết bị lúc trước cô thấy trong viện nghiên cứu Siêu Năng.
Trong cơ sở hạ tầng thế này chắc chắn có lắp camera.
Có điều Lộ Dao sớm đã có cân nhắc với tình huống kiểu này, phút đầu tiên cỗ máy thời gian mang họ vượt qua tuyến thời không, họ sẽ không bị thời không này thúc đẩy, nhằm bảo vệ mình và học sinh bổ túc tiếp đất an toàn.
Dán lên giấy dán có khắc văn tự ma pháp ẩn hình, trong hai giờ hai người ở trong tòa cơ sở này cũng y như không khí, vô hình vô vị vô sắc, cũng sẽ không bị cảm ứng nhiệt bắt tóm.
“Nơi này là?” Lộ Dao hỏi.
Số 52 không thể đè nén sự hưng phấn trong mắt: “Chúng ta thật sự du hành thời không rồi! Cô thật lợi hại!”
Phát điên xong, số 52 kéo tay Lộ Dao, đè thấp giọng nói: “Chắc chắn chúng ta đã bị phát hiện, trước khi bị tóm lấy nhất định phải nhanh lên.”
Lộ Dao tóm lấy tay cậu ấy: “Không cần lo, tôi đã xử lý rồi. Nơi này là viện nghiên cứu?”
Số 52 chớp mắt, lại lần nữa đánh giá Lộ Dao: “Cô giỏi thật, thế này sẽ khiến tôi không nhịn được muốn bắt cóc cô đi.”
Lộ Dao híp mắt: “???”
Số 52 nhiều lần xác nhận họ thật sự không bị phát hiện, lập tức thả lỏng ngay, cũng không buông Lộ Dao ra, kéo cô ngông nghênh vòng qua một hàng khoang dinh dưỡng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận