Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 72: Quán ăn nhỏ ở tận cùng thế giới 1

Nhìn thấy mấy miếng bánh gây nên tranh chấp, Lộ Dao vội vàng nói: "Thật ra tôi còn mua... chuẩn bị mấy hộp, mọi người đều có."
Giữa trưa, cô ra ngoài mua điểm tâm, vẫn là tại cửa hàng bánh mà Kỳ Sâm giới thiệu.
Lo rằng quay phim bị NG, một phần không đủ, lại nghĩ tới vẻ trông mong của Tiểu Gia, cô cố ý mua thêm mấy hộp.
Gần đây, việc làm nail đang rất tốt, gần như cách một ngày sẽ có hai, ba khách.
Từ khi cô bắt đầu kiêm chức làm nail, thường xuyên về nhà vào buổi chiều sớm, nhóm nhân viên cửa hàng không uống trà chiều nữa.
Mặc dù bánh ngọt đắt, nhưng thỉnh thoảng ăn một lần cũng không phải gánh nặng.
Bạch Minh và Tiểu Gia yên lặng rời khỏi "chiến trường", vừa rồi móng vuốt và răng cũng suýt lộ ra.
Cao Dương cũng nhận ra bản thân thất thố, cúi đầu chỉnh đốn suy nghĩ, đề nghị: "Cứ để bốn vị khách này đi."
Anh ta quay đầu giải thích với mấy người Lý Toa Toa, nghe nói là đang quay quảng cáo tuyên truyền cho cửa hàng đồ ăn nhanh, tham gia quay chụp cần lộ mặt, cuối cùng đoạn quảng cáo này sẽ được đưa lên tất cả tàu điện ngầm trong toàn khu. Đỗ Thần và Đỗ An không do dự, lập tức đồng ý.
Đỗ Thần đã từng làm bảo vệ khu vui chơi, thường xuyên tham gia trò chơi, đã sớm lộ mặt trong buổi phát sóng trực tiếp.
Trạng thái trong trò chơi là trạng thái gần nhất với con người thật của họ, tương đương với việc xé bỏ hết lớp ngụy trang.
Sau đó, để tìm kiếm thêm kích thích, Đỗ Thần cũng từng tham gia trò chơi mà không cần bắt chước ngụy trang, anh ta hoàn toàn không ngại lộ mặt.
Đỗ An nhìn thấy hộp bánh trong tay Lộ Dao thì bất đắc dĩ lắc đầu.
Lý Toa Toa và Trần Mỹ Nguyệt do dự một hồi, cũng không thể chống cự lại sự hấp dẫn của bánh ngọt, gật đầu đồng ý quay chụp.
Phần trà chiều tập trung vào việc nhàn nhã tận hưởng thời gian, bốn vị khách vẫn ngồi đối diện nhau, trong tay là cà phê, đặt trước mặt là bánh ngọt.
Đỗ An nhìn chằm chằm vào Mont Blanc trên bàn.
Món bánh hình quả cầu màu vàng nhạt, bên ngoài rắc đường bột mịn, bên trên điểm xuyết một hạt dẻ chín, đáng yêu đến mức khiến lòng người mềm nhũn.
Câu đã từng nhìn thấy nhân viên cửa hàng đồ ăn nhanh ăn món này vào bữa trà chiều trong buổi phát sóng trực tiếp, khi đó đã thèm thuồng không nhịn được mà chảy nước miếng, chưa từng nghĩ có thể có cơ hội được ăn.
Lần này đi cùng anh trai đến cửa hàng đồ ăn nhanh giải sầu thật sự là kiếm bộn tiền rồi.
Cậu kiềm chế nâng chiếc thìa nhỏ bằng bạc lên, múc một miếng hạt dẻ nhuyễn ở mặt ngoài, để lộ phần nhân kem bên trong.
Dừng một chút, cậu lại cẩn thận từng li từng tí múc sâu hơn một chút, múc cả kem và hạt dẻ nhuyễn cho vào trong miệng, trong miệng đặc quánh, hương vị ngọt ngào gần như lập tức tan ra ở đầu lưỡi.
Mùi thơm nồng đượm của hạt dẻ kết hợp với độ béo nhẹ, mịn màng của kem tạo nên một hương vị tuyệt vời, Đỗ An cảm giác thân thể trở nên nhẹ nhàng. Cậu nhắm mắt lại, hơi ngẩng đầu lên, tâm trạng trở nên nhẹ nhàng thoải mái như trên mây.
Lý Toa Toa bị dáng vẻ của Đỗ An chọc cười, quá say mê rồi.
Bánh ngọt thôi mà, khi còn sống cũng đâu phải chưa ăn bao giờ.
Cô ấy biết chắc nó rất ngon, nhưng ở dưới ống kính phải tém tém, dù sao cũng phát sóng toàn khu, cô ấy không muốn để lại hình tượng chết có độ phân giải cao.
Lý Toa Toa nghĩ như vậy, múc một thìa nhỏ tiramisu, còn chưa kịp ăn, mùi thơm nồng nàn của rượu cà phê và bột ca cao đã một phát bắt được thần kinh của cô ấy.
Cô không nhịn được cúi người về phía trước, hít một hơi thật sâu.
Cả cà phê và ca cao đều có vị đắng nhưng khi trộn với nhau sẽ tạo thành mùi hương cực kỳ hấp dẫn.
Lớp bột ca cao trên mặt ngoài tan chảy trong miệng trước, vị đắng chưa tan hết, lớp phô mai mềm mịn cùng những chiếc bánh quy bằng nửa ngón tay mềm với hương thơm của rượu cà phê quyện vào kẽ răng, mang đến vị ngọt tinh tế, giòn tan và thơm của cát.
Hai mắt Lý Toa Toa sáng ngời, hai chân buông ở dưới ghế không tự giác duỗi ra, bả vai nhô lên lại chậm rãi buông lỏng. Thật là ngon!
Bạn cần đăng nhập để bình luận