Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 164: Đại Tư tế Carlos 1

Frude dắt tay Gaga từ tiệm nail đi ra, tránh hai học sinh lỗ mãng của Học viện Ma Pháp, thấy Dominica và Amos đứng cứng ngắc ở cửa, khuôn mặt anh tuấn nở nụ cười: "Các cậu cũng tới à.”
Dominica và Amos lén lút đến tiệm làm nail, tưởng rằng vừa rồi đã là khoảnh khắc ngại ngùng và mất mặt nhất trong cuộc đời làm rồng của mình, không ngờ quay đầu lại gặp phải rồng trưởng thành, sắc mặt hai chú rồng giây phút này ngưng đọng triệt để.
Mặc dù Frude là một rồng lửa, nhưng tính tình lại khá ôn hòa, không gồng gánh hình tượng như Dominica và Amos.
Anh ta thấy sắc mặt hai vị đồng tộc không tốt, có lòng tốt giải thích: “Tôi đưa Gaga đến làm móng, đổi sang bộ móng tay ma pháp. Một ngày chủ tiệm chỉ nhận ba bộ móng tay ma pháp, tôi hẹn trước ngày mai rồi, tới cùng Cecil. Hai người các cậu nếu muốn làm thì tốt nhất nên đi hẹn trước đi, ngày mai chỉ còn một suất thôi, còn hẹn nữa thì là ngày kia đó.”
Chỉ còn lại một suất?
Có đôi khi, cướp được thứ gì đó mới có cảm giác thắng lợi.
Cho dù hẹn đến ngày kia thì cùng lắm chỉ là chờ thêm một ngày, cũng có cảm giác thua cuộc.
Tâm thắng bại cực lớn bất chấp mọi thứ hồi nãy của cự long, đang rục rịch trỗi dậy.
Thời gian Audrey và JoanBae tới vô cùng thích hợp, Lộ Dao vừa mới tiếp cha con rồng lửa xong, vừa hay có thời gian làm hai bộ móng bình thường, thuận tiện mang tới cho Eugenia.
Hai cô gái đều là học sinh của Học viện Ma Pháp Hoàng Gia. Audrey nghỉ phép về nhà, gặp chị họ đến nhà chơi.
Cô ấy mới liếc nhìn đã thấy móng tay của chị họ mình không giống với trước kia, màu hồng trơn bóng vô cùng đáng yêu, bên trên còn vẽ bông hoa nhỏ màu trắng, không hề giống với hiệu quả khi nhuộm dịch gỗ sương mù.
Cô ấy hỏi chị họ, mới biết đến sự tồn tại của tiệm nail Lộ Dao. Trở lại trường học, không thể chờ được bèn hẹn bạn cùng đến đây.
Có thể nói JoanBae là học bá* của Học viện Ma Pháp, bình thường không ngâm mình trong thư viện, thì cũng ngâm mình trong phòng thí nghiệm dược phẩm, rất ít khi tốn thời gian vào việc khác.
*Học bá: người chăm chỉ học hỏi, giàu kiến thức và đạt được những thành tựu nhất định.
Nếu Audrey không hẹn cô ấy ba ngày liền, khiến cô ấy không có cách nào chuyên tâm học hành, thì cô ấy sẽ không đồng ý đến trấn nhỏ xa xôi này để làm nail gì đâu.
Lúc tới đã dùng hết một cái truyền tống trục cao cấp, quay về còn phải dùng hết cái nữa, JoanBae ngẫm lại thấy quá đau lòng.
JoanBae âm thầm nhắc mình trong lòng, chỉ tới đây cùng Audrey, nhiều nhất là làm một bộ nail rẻ nhất để trải nghiệm thôi, tuyệt đối không đầu tư quá nhiều vào loại chuyện không có hiệu quả và lợi ích này.
Mấy ngày nay Audrey đều truyền giáo “làm nail đẹp biết bao”, JoanBae đã có khái niệm với hai chữ “làm nail”, đó là nhuộm móng.
Hối Hối dẫn hai người ngồi xuống, rồi đi rót trà.
JoanBae lén chọc Audrey: "Sao lại là Slime đón tiếp? Tiệm này thật sự không có vấn đề gì chứ?”
Audrey cũng không biết chuyện này, nhưng tính cô ấy thoải mái, hoàn toàn không để ý: “Slime mặc quần áo, tớ cảm thấy rất đáng yêu.”
JoanBae: “... Ý cậu là thế thôi sao?”
Lộ Dao đang nói chuyện với Eugenia, nói một ít yêu cầu học nghề.
Thường ngày ngoài việc đi theo Hối Hối làm việc vặt, tiếp khách, Eugenia còn phải học cách chăm sóc móng tay cho khách, học cách vẽ màu, tốn thời gian luyện tập.
Sợ khách chờ lâu, Lộ Dao nói vài câu rồi ra đó.
Eugenia cũng coi như thông minh, biết đi theo sau Lộ Dao.
Lộ Dao đưa máy tính bảng qua: "Đây đều là kiểu dáng có thể làm ở cửa hàng, hai bạn xem trước đi, quyết định xong trước thì có thể làm trước.”
Audrey và JoanBae nhận máy tính bảng, Hối Hối ở một bên dạy các cô ấy cách sử dụng, giọng nói mềm mại đáng yêu cũng không có cảm giác thô lỗ ngốc nghếch như ma vật, móng vuốt nhỏ màu xanh lam trong suốt trượt tới trượt lui trên màn hình.
Không chỉ có hai vị khách, mà cả Eugenia cũng nhìn đến ngây người.
Một ngày mà Lộ Dao đón tiếp ba vị Long tộc, vẫn luôn ngâm mình trong phòng nghiên cứu.
Eugenia theo Hối Hối học cách tiếp khách, quét dọn cửa hàng, nghe Hối Hối nói qua về nail, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy hình ảnh, đôi mắt đều không nhúc nhích nổi.
Sau khi Hối Hối biểu diễn xong, móng vuốt trượt lên trên, lật đến tấm đầu tiên, nhấn mở, sau đó không lên tiếng nữa.
JoanBae nhìn thấy hình ảnh chăm sóc móng tay đầu tiên đã là tám mươi tám đồng xu đồng, cả kinh trong lòng.
Thoạt nhìn móng tay này trông như không làm gì cả mà giá tới tận tám mươi tám đồng xu đồng, đây là vào tiệm đốt tiền hay sao?
Vừa rồi Audrey vội vàng nhìn thoáng qua thấy vài kiểu dáng vừa ý, cơ bản không hề chú ý đến tấm thứ nhất, tùy ý liếc mắt một cái rồi lật sang trang sau.
JoanBae càng xem càng kinh ngạc, chăm sóc móng tay là dịch vụ rẻ nhất trong cửa hàng, kiểu dáng có một chút hình vẽ cũng đã tới một trăm tám mươi tám đồng xu đồng, càng lật về sau giá càng đắt.
Đúng lúc đó, Dominica và Amos bước vào.
Hai người gần như đồng thời đi tới cạnh bàn, nhận ra chính xác là Lộ Dao, cùng đồng thanh nói: “Bà chủ, tôi muốn hẹn trước làm móng tay ma pháp.”
Lộ Dao sửng sốt một chút: “Được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận