Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 115: Còn khuya tôi mới thích mấy thứ này! 3

Ở thị trấn Lục Bảo Thạch, giá này đã tính rất đắt rồi, chỉ có làm móng nên e là rất nhiều người thấy khó hiểu nổi.
Nhưng khi chủ tiệm dùng con dấu nhỏ trong suốt vẽ sơn móng màu trắng và màu xanh sương mù lên, cầm tay cô ấy dùng con dấu nhấn xuống, thì viền móng xuất hiện đường viền hoa mảnh mai kéo dài, khiến độ tinh xảo tăng vọt.
Đột nhiên Lê Tu cảm thấy chủ tiệm nói không sai, đúng là lúc trước có hơi đơn điệu: "Bao nhiêu tiền?"
Lộ Dao: "Một trăm tám mươi tám đồng xu đồng."
Lê Tu kinh ngạc: "Không thêm tiền sao?"
Lộ Dao lắc đầu: "Chi tiết nhỏ đơn giản thôi, không cần."
Tâm trạng Lê Tu càng tốt hơn, lấy hai đồng xu bạc đưa sang.
Lộ Dao ngượng ngùng hỏi: "Chị có tiền lẻ không? Tôi không có tiền lẻ."
Cô kéo ngăn kéo ra, bên trong có hai đồng xu vàng đang nằm đó.
Lê Tu đưa một đồng xu bạc sang, rồi lấy túi tiền đếm từng đồng xu đồng.
Lúc này, cửa lớn của tiệm lại bất ngờ bị đẩy vào, Ti Kim chạy vào với vẻ kinh hoảng lo sợ, thấy có vị khách khác thì dừng bước lại, biểu cảm nghiêm túc, bước chân và dáng vẻ trở nên tao nhã.
Harold đi vào sau Ti Kim, nhìn thấy Lộ Dao và Lê Tu thì cũng hơi kinh ngạc, không ngờ lại là cửa hàng của con người.
Lê Tu trả tiền xong, nhìn lén Ti Kim và Harold, hơi thở trên người hai người này quá kinh khủng.
Cô ấy đi tới cửa quay đầu nhìn lại, thanh niên tóc vàng đã ngồi xuống đối diện Lộ Dao, dường như chủ tiệm không phát hiện bọn họ đáng sợ đến mức nào, Lê Tu lắc đầu vội vàng rời đi.
Trong tiệm chỉ còn lại một nhân loại là Lộ Dao, Ti Kim lập tức giơ móng mình lên, tủi thân nói: "Chủ tiệm, hư bộ nail mất rồi. Có thể sửa lại được không?"
Lộ Dao nhìn bàn tay còn sạch hơn được dùng nước tẩy mỏng, im lặng năm giây: "Tới giờ mới nửa ngày, sao lại biến thành như vậy?"
Ti Kim liếc mắt nhìn Harold ngồi bên cạnh một cái, tức giận nói: "Đánh nhau nên bị hư mất."
Thiếu niên có mái tóc dài đen nhánh được buộc cao thành đuôi ngựa mặc một bộ đồng phục màu đen, đôi mắt xanh thẫm thâm thúy, trong diện mạo còn có chút trẻ con. Mặc dù để tóc dài nhưng vì khí thế hung hăng quanh người nên chắc chắn không khiến người ta nhận nhầm đây là con gái.
"Trách tôi? Rõ là bộ nail dởm cậu làm kém chất lượng, dùng gỗ sương mù để nhuộm móng cũng không dễ bay màu như thế." Harold trả lời lại một cách mỉa mai, tiện tay lấy một viên kẹo mơ chua từ trong đĩa, đầu tiên là kén chọn để tra tấn chủ tiệm.
Chờ Ti Kim đi rồi, hắn lại đập nát cửa tiệm.
Hắn giơ tay muốn ném kẹo vào miệng, Lộ Dao lại đè tay hắn lại, lấy kẹo về, tỏ vẻ: "Cái này có vỏ, xé ra mới ăn được."
Vành tai Harold ửng đỏ, duỗi tay muốn cướp lại kẹo, cho dù thấy xấu hổ buồn bực muốn chết nhưng không thể thu khí thế được: "Tôi biết!"
Nhưng mà Lộ Dao lại nhanh tay hơn ăn luôn viên kẹo, thuận miệng nói: "Muốn ăn thì tự bóc."
"..." Ngón tay Harold từ từ siết chặt, tạo thành tiếng răng rắc khi bóp tay, sao nhân loại này còn làm rồng thấy phiền hơn cả Ti Kim thế!
Lộ Dao quay đầu xem tay của Ti Kim, ngoài ba ngón tay vẽ hình đầu rồng thì những ngón khác đã bị xóa sạch sẽ: "Có thể làm lại lần nữa, anh muốn làm lại kiểu cũ à?"
Ti Kim gật đầu, anh ta còn chưa thấy chán cái kia.
Sắc trời ngoài cửa sổ đen thui, cũng may hôm nay Lộ Dao không có hẹn trước nào, nên bắt đầu làm lại móng tay cho Ti Kim.
Không cần vẽ nên nhanh hơn trước một chút.
Harold ngồi bên cạnh Ti Kim, bắt đầu từ lúc Lộ Dao lấy sơn móng ra đã không rời mắt được.
Cái thứ sóng sánh lấp la lấp lánh muôn màu muôn vẻ trong cái bình nhỏ này, chính là sơn móng ngôi sao và cầu vồng mà Ti Kim nói sao?
Lấp la lấp lánh đẹp quá đi!
Làm hiệu ứng mắt mèo xong, Lộ Dao đứng dậy lấy hộp chứa đá và charm lấp lánh tới, dùng nhíp gắp charm nhỏ dán lên móng của Ti Kim.
Harold nhìn thấy mấy thứ nhỏ xinh này thì hai mắt lại càng sáng rực lên, tất cả đều là những thứ lấp lánh, hắn thích!
Ti Kim lén quan sát biểu cảm của Harold, nhân cơ hội bảo Lộ Dao đưa iPad cho anh ta, anh ta nhét vào tay Harold: "Đây là những kiểu chủ tiệm từng làm, cậu xem thử có thích cái nào không, tay nghề của chủ tiệm cực đỉnh luôn."
Harold ngẩng đầu bày ra vẻ mặt khinh thường: "Chết cười, ai thèm xem? Còn khuya tôi mới thích mấy thứ này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận