Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 406: “Éc.” 3

Vớ Trắng, Trà Trà, Ăn Vạ và Cà Ri Ngọt đã được Cơ Phi Mệnh lùa vào vali hàng không rồi. Lộ Dao bèn quay đầu đi tìm Băng Dính Ngốc.
Thằng nhóc này vẫn còn đang đứng trước lớp kính nhìn sinh vật biển bơi lơ lửng bên ngoài, hết sức mê mẩn.
Lộ Dao gãi gãi đầu nó thu hút sự chú ý rồi vớt nó vào lòng, thuận tiện nghe xem người bạn nhỏ này đang nghĩ cái gì.
"A, là chị. Nên về nhà rồi."
Giọng nói trong trẻo dễ nghe truyền vào trong đầu Lộ Dao. Băng Dính Ngốc vẫn còn đang cọ cọ vào ngực cô.
"Thích mùi trên người chị."
Khoé miệng Lộ Dao không nhịn được mà cong lên. Quả nhiên việc giáo dục mèo đực vẫn nên bắt đầu từ khi còn nhỏ.
Trừ thằng nhóc Ăn Vạ phá phách kia ra thì Cà Ri Ngọt và Băng Dính Ngốc đều rất ngoan.
So sánh với nhau thì thế giới của mèo lớn trưởng thành vừa phức tạp vừa thực tế, ý nghĩ lần lượt thay đổi, không còn ngây thơ nữa.
Trong mắt Nhị Tâm, cô là công cụ cung cấp thức ăn hình người.
Trong mắt Quần Boxer, cô là biến thái.
Vớ Trắng và Trà Trà thì chưa tiếp xúc. Tạm thời Lộ Dao không muốn "tự rước lấy nhục" nữa.
-
Lộ Dao nghỉ ngơi hồi lâu rồi buổi tối lại lén lút uống một chai dược phẩm phục hồi. Bắp thịt đau nhức lập tức được xoa dịu.
Buổi sáng, cô sắp xếp xong công việc hằng ngày của mấy cửa hàng rồi lại bắt đầu lặn biển nhặt rác.
Gần đây bầy cá tự kỷ rất sống động. Các vị khách tới cửa hàng chơi đùa thả lỏng tâm trạng tăng lên nhiều bằng mắt thường cũng có thể nhận ra.
Bây giờ không gian cửa hàng đã hơi chật chội rồi. Số lượng loài lông xù cũng quá ít. Lộ Dao muốn nhanh chóng thăng cấp cửa hàng để tiếp tục gia tăng số lượng lông xù.
Nhiệm vụ lần này bổ sung thêm phần thưởng miễn phí thăng cấp cửa hàng. Tiến độ nhiệm vụ vẫn luôn tăng lên bền vững.
Tạm thời không cần nghĩ đến nhiệm vụ nên Lộ Dao bắt đầu thu thập giá trị nhân khí. Nhiều thêm một chút cũng chẳng có gì bất lợi.
Cô bơi dọc một đường về phía bầy cá tự kỷ rồi qua chỗ núi rác.
Nơi đó có nhiều rác nhất, nhặt không uổng phí sức lực.
So với hồi mới bắt đầu thì khu vực này đã trống trải hơn không ít. Chỗ mà Lộ Dao đã tìm qua thậm chí còn dần dần hiện ra một con đường mòn.
Cô bơi dọc về phía trước theo con đường mòn, muốn nhặt được những món lớn hơn, kiếm thêm chút giá trị nhân khí.
"Éc."
Một âm thanh đột ngột vang lên khiến động tác của Lộ Dao ngừng lại một chút.
"Éc."
Một lát sau, tiếng "éc" ngắn ngủi như ép ra từ trong cổ họng kia lại vang lên lần nữa.
Lộ Dao ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, bỗng nhiên tầm mắt cô dừng lại trên sườn núi rác chất đầy rác thải kim loại.
Một con cá voi sát thủ trưởng thành bị rác rưởi đè lên người, chỉ còn lại cái đầu và nửa đoạn đuôi lộ ra ngoài, có vẻ như không nhúc nhích được.
Lộ Dao đi dọc lên theo sườn núi, càng nhìn càng thấy con cá voi sát thủ này quen quen.
Trong lòng cô có một suy đoán, bèn đưa tay sờ lên cái đầu bóng loáng của nó, quả nhiên không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào.
"Éc." Biểu cảm của con cá voi sát thủ trông có vẻ uất ức.
Lộ Dao cố hết sức đè khoé miệng đang sắp cong lên xuống, ra vẻ như đang kiểm tra tình huống rồi di chuyển vòng quanh người nó, cuối cùng cũng tìm được một ký hiệu trên cái đuôi kia.
Vết thương hình chữ thập chỉ cá tự kỷ mới có nó cũng có.
Trên người nó vốn trần truồng, hình dáng thon dài hết sức đẹp mắt, cũng không có vết thương gì nên Lộ Dao vẫn luôn không thể chắc chắn hoàn toàn.
Vết thương của nó nằm trên đuôi, ẩn ở dưới nơi không dễ dàng nhìn thấy được.
"Éc?" Hình như cá voi sát thủ ý thức được gì đó nên phát ra một tiếng nghi vấn, còn gắng sức đong đưa cái đuôi.
Đuôi của sinh vật dưới nước nói chung đều rất đẹp. Lộ Dao chưa quan sát những con cá voi sát thủ khác nhưng đuôi của con cá voi sát thủ đực này là màu đen, chỗ chóp đuôi nhọn nhọn có thêm một vòng hoa văn màu trắng hẹp hẹp, trông như đường viền kiểu Pháp trong kỹ thuật làm móng vậy, rất tinh xảo.
"Đừng lộn xộn!" Lộ Dao vỗ nhẹ nó: "Để tôi giúp cho."
Người này đợi ở đây chắc chắn là có mục đích.
Lộ Dao không nghĩ ra nguyên nhân vì sao nó lại bị mắc kẹt trong bãi rác, nhưng cũng có thể đây thật sự là một tai nạn.
Trông anh có vẻ thật sự không thích "éc éc éc", thế mà vừa rồi lại vì cầu cứu mà liên tục "éc" mấy tiếng.
Lộ Dao giơ máy móc lên dọn dẹp sạch sẽ mấy thứ rác to lớn đè trên người cá voi sát thủ.
Cá voi sát thủ một lần nữa lấy lại được tự do "éc" tượng trưng mấy tiếng rồi lượn quanh người Lộ Dao không ngừng, không chịu đi.
Lộ Dao: "Muốn nhặt rác với tôi hả?"
"Éc." Đôi mắt như hạt đậu của cá voi sát thủ nhìn cô chăm chú, mặt đầy vô tội.
Người này diễn đến nghiện rồi.
Lộ Dao không nói nữa, chỉ cầm máy bắt đầu đi nhặt rác tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận