Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 139: Rồng không về nhà 3

Pháp sư Ánh Sáng lợi hại còn có thể dễ dàng cứu sống người bị trọng thương sắp chết, khiến người ta trở lại bình thường, tựa như thuật hồi sinh.
Tư tế tối cao của Đế Quốc - Carlos, chính là pháp sư Ánh Sáng mạnh nhất, nghe đồn anh ta có thể khiến con người ta cải lão hoàn đồng, trẻ mãi không già.
Ngoại trừ năng lực trời ban, số lượng pháp sư Ánh Sáng còn thấp hơn nhiều so với các pháp sư và ma vật có thuộc tính khác.
Những pháp sư này phần lớn đều bị Đế Quốc giữ lại, trở thành pháp sư hoàng gia.
Ở thị trấn nhỏ xa xôi này lại xuất hiện một pháp sư Ánh Sáng đã đủ khiến mọi người kinh ngạc, cô ấy lại không biết coi trọng tài năng của mình, mà dùng thứ ma pháp chữa trị quý giá đó đi làm nail?
Khác gì là đang phí phạm của trời?
Lộ Dao không biết nội tâm Elvy đang kịch liệt đấu tranh, bình tĩnh gật đầu: "Đúng vậy. Chẳng lẽ trận pháp này có vấn đề gì sao? Tôi đã thử rồi, thấy nó thật sự cũng rất tốt."
Ti Kim nắm được điểm mấu chốt: "Trận pháp này là do cô tự nghĩ ra?"
Làm sao có thể?
Cách đây không lâu anh ta mới biết các loại ma pháp là như thế nào, nói khó nghe một chút chính là một học sinh lớn tuổi không hề có một chút kiến thức nào về ma pháp.
Quyển sách ma pháp kia là nền tảng đối với Long tộc, nhưng đối với Nhân tộc, nó lại không đơn giản như vậy.
Nhân tộc vốn có tuổi thọ ngắn, thiên phú và khả năng tiếp thu cũng thấp hơn rất nhiều so với ma vật, nói chi là với Long tộc?
Cô ấy không chỉ hiểu hết quyển sách kia mà mới qua mấy ngày đã có thể tự nghĩ ra trận pháp?
Ti Kim không tin.
Lộ Dao gật đầu: "Ừ, tôi vốn định tạo ra một thứ khác nhưng kết quả lại thành trận pháp này."
"..." Ti Kim cạn lời.
Elvy cau mày, hoàn toàn không biết trong đầu cô đang nghĩ gì.
Đám rồng con ít nhiều nhận ra Lộ Dao có chút lợi hại, nhưng trời sinh rồng có tính kiêu ngạo nên chúng không nghĩ con người có thể ưu tú hơn loài rồng, sau khi kinh ngạc thì cũng không sinh ra gánh nặng tâm lý, ngược lại còn có một ít thiện cảm với người này.
Long tộc cũng thích sinh vật mạnh mẽ giống như bọn họ.
Phi Sa từ trong cuộc nói chuyện của mọi người suy đoán Lộ Dao chính là một pháp sư Ánh Sáng lợi hại, nhưng cô ấy lại sử dụng ma pháp để làm nail, còn tự tạo ra trận pháp.
Người này không những có thiên phú, ý tưởng cũng rất kỳ lạ.
Từ phản ứng của mọi người, có lẽ thiên phú và suy nghĩ của cô ấy đã đạt tới trình độ cả rồng lẫn người thường đều không thể nắm bắt.
Nhưng Phi Sa cũng không quan tâm.
Cô ta giơ tay lên, nhẹ giọng hỏi: "Còn làm tiếp không?"
Lộ Dao gật đầu: "Còn."
Sau một hồi lạc đề, sơn móng tay trên đầu cọ đã dần khô lại, Lộ Dao dứt khoát lau đi, pha sơn móng tay với bột để điều chỉnh màu sắc một lần nữa.

Có sáu, bảy con rồng khổng lồ bay quanh quẩn trên bầu trời ở thị trấn Lục Bảo Thạch.
Field nhìn về một hướng: "Ai đó vừa sử dụng ma pháp Ánh Sáng, có phải là có người bị thương ở đó hay không?"
Nét mặt Mộc Tâm chợt căng thẳng: "Đám nhóc Sâm Sâm cũng ở hướng đó."
Chẳng lẽ bọn trẻ đã gây họa ở thị trấn của Nhân tộc?
Còn chọc đến pháp sư Ánh Sáng, đây không phải là chuyện nhỏ.
Các bậc phụ huynh đều sốt ruột, lập tức bay xuống thị trấn Lục Bảo Thạch, nhưng lại phát hiện cả trấn rất yên bình như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Bọn họ rất nhanh đã cảm ứng được vị trí của đám nhóc, sáu, bảy con rồng lớn lần lượt hóa thành hình người đáp xuống thị trấn Lục Bảo Thạch, đi thẳng đến tiệm nail của Lộ Dao.
Trên đường, bọn họ nghe rất nhiều người dân ở đây bàn tán về chủ tiệm nail, có người còn nói cô ấy đang nuôi một bầy rồng, cũng có người nói chủ tiệm chính là một con rồng.
Dominica nghiêm túc nhìn Mộc Tâm: "Nhân tộc nuôi rồng? Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?"
Chuyện xảy ra hơn một trăm năm trước là vết nhơ lớn nhất đối với Long tộc.
Để tránh lại có rồng làm ra chuyện mất mặt như vậy, nội dung huấn luyện trong hang rồng được bổ sung thêm một điều: Nhân tộc nhỏ bé, yếu ớt và loài rồng cường đại không bao giờ được dính líu với nhau.
Điều này đã thành công trong việc tạo ra một thế hệ bài xích tư tưởng coi trọng Nhân tộc, nhưng hôm nay bọn họ vừa mới nghe được cái gì? Có người dám nuôi rồng?
Mộc Tâm gãi đầu: "Chắc là có hiểu lầm, cửa tiệm ở ngay phía trước, đến xem thử rồi nói sau."
Bạn cần đăng nhập để bình luận