Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 572: Nhiệt tình giới thiệu 5

Chiếc áo mặc ba năm đã được giặt đến phai màu từ lâu, tay áo, vạt áo còn có mấy chỗ chắp vá xiêu xiêu vẹo vẹo.
Sau khi giặt đồ xong thì đi chép sách, mấy quyển mà hắn nhận lúc trước đã sắp tới hạn giao hàng.
Lúc Tần Tam Vi giặt quần áo xong, đám người ở ngoài sân vẫn chưa rời đi, thậm chí tiếng nói chuyện còn trở nên to hơn.
Hắn vừa phơi quần áo vừa nghe mấy tiếng xì xào bàn tán.
“Mong rằng chúng ta có thể được như Thẩm Hương Quân, được đăng đàn bái tướng, được vẻ vang trở về quê cũ.”
“Lương huynh này, vị Thẩm Hương Quân kia có thật sự tài giỏi như vậy không?”
“Hỏi nhiều quá, ta có nói một trăm lần thì ngươi cũng không thể hiểu được, không bằng tự đến rạp chiếu phim mà xem đi.”
“Rạp chiếu phim? Là cửa hàng mới mở ở phố Tùng An đấy à? Không phải bà chủ đó nuôi quái vật chuyên ăn thịt nữ tử sao?”
“Lời đồn đó đã qua lâu lắm rồi, đã được làm rõ từ lâu. Thật ra con quái vật kia chỉ là một người mặc nhiều quần áo mà thôi.”
“Nghe nói vé xem phim rất đắt, người kể chuyện bên Tứ Hỉ Lâu cũng kể chuyện giống như bên đó, mà giá tiền chỉ bằng một nửa.”
Người đàn ông được gọi là “Lương huynh” liên tục lắc đầu: “Ở nơi thanh tịnh này, thông tin của các ngươi quá lạc hậu. Ta cũng vốn cho rằng câu chuyện mà người kể chuyện ở Tứ Hỉ Lâu cũng không khác với rạp chiếu phim là mấy. Hôm nay cũng định qua đó để nghe hắn kể tiếp câu chuyện "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh" nhưng lúc đi đường lại gặp được Thẩm huynh Thẩm Khúc Chi, hắn nhất quyết kéo ta cùng đi xem phim một lần, xem bộ phim vừa mới ra mắt hôm nay, tên là "Mùa hơi rơi gặp lại chàng". Vé xem phim đúng là rất đắt, ba mươi lăm văn tiền một vé. Nhưng sau khi xem xong, ta chỉ nghĩ đến một từ, “đáng”!”
Những người ở đây đều là thư sinh nghèo, vừa nghe một vé xem phim có giá ba mươi lăm văn tiền thì phải dập tắt suy nghĩ vừa nảy lên.
Người khác hỏi: “Lương huynh, bộ phim "Mùa hoa rơi gặp lại chàng" nói về cái gì vậy? Ngươi kể chi tiết đi.”
Đang là muốn hưởng ké đây mà.
Lương huynh có cảm giác thất bại, hắn ta giới thiệu nhiệt tình như thế, cuối cùng chẳng thành công gì cả.
Không phải hắn ta không muốn nói, nhưng thật sự rất khó để hình dung.
Nghe người ta kể lại và đi xem trực tiếp sẽ cho cảm nhận hoàn toàn khác nhau, thậm chí kinh nghiệm sống và nhận thức từ trước cho tới này cũng sẽ bị thay đổi.
Sau khi Lương huynh và Thẩm Khúc Chi xem "Mùa hoa rơi gặp lại chàng" xong thì đến quán rượu uống một lúc. Trong lúc đó, hai người liên tục bàn luận về tình tiết trong bộ phim, nói đến khi miệng đắng lưỡi khô, không còn gì để nói nữa.
Kết quả là khi về lại chỗ ở, cảm giác hưng phấn lại dâng lên, còn muốn nói mấy câu với người khác. Đáng tiếc là hàng xóm lại chưa xem "Hoa rơi" nên chẳng có ai phát cuồng lên với hắn ta.
Lương huynh vẫn vẫn tay, thất vọng xoay người: “Một hai câu không thể nói rõ được, cần phải tự mình đi xem thì các ngươi mới hiểu được ý của ta. Thôi, ta về trước đây.”
Sau khi Lương huynh rời đi không lâu, những người khác cũng giải tán, cuối cùng ngoài sân cũng khôi phục lại vẻ yên lặng.
Tần Tam Vi phơi quần áo xong thì quay vào phòng. Hắn mở cửa sổ ra, ánh sáng chiếu vào trong phòng, hắn ngồi chép xong trên chiếc bàn con cạnh cửa sổ.
Ba mươi lăm văn tiền một phiếu, chỉ để xem một vở kịch.
Tiền của mấy tên ngốc dễ kiếm thật đấy.
Tần Tam Vi nín thở để tập trung, xua tan sự rối loạn trong lòng, tĩnh tâm chép sách.
Tốn một canh giờ, cuối cùng cũng chép xong phần nội dung cuối cùng.
Dùng mấy quyển này để đổi tiền, có thể mua được đồ ăn trong nửa tháng.
Tần Tam Vi cất bản sao chép vào tay nải, đứng dậy đi ra ngoài.

Nhóm Lộ Dao, Harold trở về cửa hàng Lông Xù, cửa hàng vẫn đang kinh doanh bình thường.
Cơ Chỉ Tâm đang câu cá ở trong phòng, nghe Lộ Dao đã trở về thì đi xuống tìm cô.
Lộ Dao cất thức ăn cô mang về vào phòng bếp, ra ngoài nhìn thấy cậu ta, mỉm cười: “Đúng lúc tôi đang có việc cần tìm cậu.”
Cơ Chỉ Tâm: “Cô nói đi.”
Lộ Dao thuật lại ngắn gọn về chuyện mua bản quyền ở thành phố Dạ Quang, cô đã lưu toạ độ và cách liên hệ của công ty Trịnh Tân Thành, đến lúc đó sẽ liên hệ qua điện thoại âm hồn.
Việc này cũng giao cho Cơ Chỉ Tâm toàn quyền xử lý, suýt nữa cô đã quên mất ban đầu cậu ta ứng tuyển vào vị trí trực điện thoại.
“Bên kia sao rồi?”
Cơ Chỉ Tâm: “Lúc trước không nói rõ đây là bộ phim tiên hiệp, nhưng bọn họ đã đồng ý sửa theo yêu cầu của chúng ta, cô có muốn mua không?”
Lộ Dao suy nghĩ: “Cậu nói đi, nếu được thì ký tên.”
Ý của cô là muốn ép giá xuống một chút, Cơ Chỉ Tâm nhận được một thông tin - tình hình kinh tế của bà chủ còn quan trọng hơn trước kia.
Lộ Dao không biết cậu ta đang nghĩ gì, cô nói tiếp: “Gần đây rạp chiếu phim muốn tiếp tục mua thêm mấy bộ phim, tối nay sẽ đưa tài liệu cho cậu. Phải làm phiền cậu trong khoảng thời gian này rồi.”
Cơ Chỉ Tâm xoa tay phấn khích: “Bà chủ yên tâm, Cinderella thích nhất là đi làm.”
Lộ Dao: “... Ừm, vất vả rồi.”
Sau khi giải quyết chuyện ở cửa hàng Lông Xù, Lộ Dao kiểm tra các cửa hàng khác theo thường lệ. Sau khi xác nhận tất cả đều đang kinh doanh bình thường, cô trở về tiệm nail lấy nguyên liệu và đồ dùng nhuộm tóc.
Việc này đã kéo dài từ lâu, nên thực hiện rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận