Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 751: Siêu năng lực của Lộ Dao 2

Siêu năng lực của Lộ Dao 2
Nhị Tâm ăn hết đồ ăn vặt thì nhảy lên chiếc ghế mà Lộ Dao đặc biệt đặt ở một bên kệ, lười biếng nằm trên đệm liếm lông.
Thỉnh thoảng có người đi qua ngoái lại nhìn, cũng có người không kìm được chụp ảnh đăng lên mạng xã hội.
[Tình cờ nhìn thấy một con mèo heo rửa mặt bên đường, cảm thấy nó thật nhàn nhã nha.]
Đây vốn là một trạng thái do một người qua đường vô tình đăng lên, nhưng không ngờ lại nhận được rất nhiều phản hồi sớm.
[Oa, con mèo này mập quá!]
[Tôi biết, tôi biết, có phải ở ngã tư số 66 đường Tam Hoa đúng không? Sáng nay khi đi ngang qua thì nó đang ăn.]
[Số 66 đường Tam Hoa? Đùa à, ai dám mở cửa hàng ở đó?]
[Đúng là ngã tư số 66 đường Tam Hoa đấy, hồi sáng tôi cũng thấy. Cửa hàng đó trông không giống một cửa hàng bình thường, bảng hiệu trước cửa lại còn viết có bán bong bóng nước có thể giải tỏa cảm xúc và giúp ngủ ngon.]
[Bong bóng nước làm sao có thể giải tỏa cảm xúc? Cái này thật vớ vẩn.]
[Đây đúng là số 66 đường Tam Hoa! Theo tôi người mở cửa hàng ở đó hoặc là bị bệnh tâm thần, hoặc là một con quỷ ngu ngốc và độc ác.]
...
[Thật sự có bong bóng nước giải tỏa cảm xúc sao? Có hơi động lòng đấy. Ngày nào đi làm tôi cũng lo nghĩ suốt, buổi tối không sao ngon giấc được.]
[Chị em ơi tỉnh táo lại đi! Nếu không ngủ được thì đi bác sĩ kê đơn thuốc cho, đừng tin vào những thứ không đáng tin cậy như vậy.]
...
Tiêu Trạch lên tàu điện ngầm, vô tình nhìn thấy bài đăng này khi lướt điện thoại. Sau khi đọc đủ loại phản hồi, tâm trạng của anh ấy càng trở nên phức tạp.
Nếu anh ấy chưa từng thử, chắc hẳn anh ấy cũng có phản ứng tương tự.
Mất rất nhiều thời gian để kiểm tra tổng quát và chờ kết quả, Tiêu Trạch lại đứng trước Trung tâm bổ túc trẻ em, lúc này đã là buổi trưa.
Lúc này, lại là giờ cao điểm buổi trưa.
Tuy nhiên, lối vào của trung tâm bổ túc vẫn vắng vẻ, tấm biển bên cạnh có vẻ ngày càng đáng ngờ.
Tiêu Trạch không nhìn thấy Lộ Dao, do dự đứng ở cửa, ánh mắt rơi trên kệ hàng, dường như có rất nhiều hàng hóa mới được thêm vào.
Nhị Tâm nhảy khỏi ghế, cào kính và kêu "meo meo meo meo" với anh ấy.
Tiêu Trạch hơi ngạc nhiên, ban ngày, con mèo béo trông càng mập hơn, không trách mọi người trên mạng gọi nó là "mèo heo", hơn nữa dường như nó biết anh ấy.
Cùng lắm chỉ mới gặp một lần tối qua mà nó đã nhớ kỹ?
Nhị Tâm thấy người này không đi vào lại quay người chạy ra phía sau kệ hàng.
Một lúc sau, chủ tiệm mặc một chiếc tạp dề kỳ lạ đi ra, nhìn thấy Tiêu Trạch, khẽ mỉm cười: "Cậu Tiêu, đã ăn trưa chưa?"
Tiêu Trạch vô thức lắc đầu, sau đó nhớ tới mục đích ban đầu đến đây, cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm túc: "Tối hôm qua tôi đã dùng bong bóng nước đó."
Lộ Dao gật đầu: "Hiệu quả ổn chứ?"
Tiêu Trạch cau mày, nhận ra rằng chủ tiệm quả thực đã biết tác dụng của bong bóng nước kia, trầm giọng nói: "Tôi chỉ thổi một cái đã cảm thấy rất buồn ngủ. Lúc đó tôi đang ở cùng một người bạn, cả hai chúng tôi ngủ rất nhanh."
Lộ Dao: "Sáng thức dậy cảm giác thế nào?"
Tiêu Trạch không muốn thừa nhận, dừng lại một chút mới nói: "Tôi dường như đã có một giấc mơ về khi còn bé, sau khi tỉnh dậy cảm thấy rất thoải mái."
Lộ Dao liên tục gật đầu: "Xem ra không có vấn đề."
Cảm giác sắc mặt của Tiêu Trạch không được tốt lắm, Lộ Dao cũng có thể đoán được lo lắng của anh ấy, liền giải thích: “Cậu Tiêu, bong bóng nước dệt mộng là một sản phẩm diễn sinh từ năng lực của tôi, vô hại với cơ thể con người. Chức năng chính của nó là giúp đỡ người khó ngủ được ngủ ngon."
Tiêu Trạch thay đổi sắc mặt: "Ý của cô là có liên quan với năng lực của cô?"
Nếu đó là một siêu năng lực thì hình như có vẻ hợp lý.
Năng lực lợi hại thậm chí có thể nghiền nát thiên thạch, gây ra những thay đổi địa chất, kiểm soát thủy triều và có tin đồn rằng đã có những năng lực đặc biệt có thể khiến người chết sống lại.
Nếu việc sản xuất bong bóng nước thực sự có liên quan đến siêu năng lực, chủ tiệm có lẽ cũng là một hệ mang tính chất đặc biệt hiếm có.
Lộ Dao gật đầu, tiếp tục nói: "Hôm nay lên giá một sản phẩm mới là bong bóng nước cảm xúc, dùng xong có thể giải tỏa căng thẳng và lo lắng rất tốt, cậu có thể xem qua."
Hệ thống: [Cô thức tỉnh siêu năng lực khi nào thế? Tôi không biết luôn á.]
Lộ Dao: "Siêu năng lực của tôi là linh hoạt thay đổi, đã thức tỉnh được gần nửa năm. Cậu không biết nghĩa là cậu không đủ quan tâm đến tôi."
Hệ thống: [...]
Tiêu Trạch quay đầu lại nhìn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận