Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 256: Cuộc sống giống như một hộp chocolate 2

Sau khi kết thúc giờ học buổi chiều là bọn họ có thể cùng nhau quay lại tiệm làm nail.
Hang rồng cách thị trấn Lục Bảo Thạch không xa lắm. Harold và Tina lại đều là rồng con khá trưởng thành rồi nên đi chung với nhau sẽ không xảy ra nguy hiểm gì quá lớn.
Lộ Dao chuẩn bị thăng cấp tiệm làm nail, mở rộng diện tích phòng nghỉ, chia ra một phòng cho Tina, Clarissa và Eugenia nghỉ ngơi nữa. Bởi vì có lúc Ti Kim và Harold quá ồn.
Quốc Vương chết đột ngột, quý tộc ngã ngựa, Đế Quốc hỗn loạn.
Bất ngờ là việc làm ăn của tiệm làm nail không hề bị ảnh hưởng. Trái lại có không ít khách hàng nghe danh tới đây muốn đặt làm móng tay chiến đấu. Thế là Lộ Dao dứt khoát thăng cấp luôn cả phòng nghiên cứu và phòng tiếp tân luôn.
Sau khi nói chuyện học tập của Harold với Mộc Tâm xong, Lộ Dao quay đầu lại nhìn vị khách tới cùng Mộc Tâm.
Ladner là vị trưởng lão sống lâu nhất trong Long tộc. Lần trước Lộ Dao đã từng gặp ông ấy ở Học viện Ma Pháp rồi.
Chỉ là hôm nay ông ấy hóa thành hình người tới cửa nên cô mới không nhận ra.
Ý đồ của Ladner rất đơn giản. Ông ấy muốn biết chuyện áo giáp ma long và ma kiếm cửu tinh.
Quyển sách ma pháp luyện chế binh khí thượng cổ kia rất thần kỳ. Sau khi Lộ Dao luyện chế thành công, nội dung bên trong nhanh chóng biến mất.
Chờ đến khi cô luyện chế xong món cuối cùng thì cả quyển sách đều biến mất luôn.
Đến cả Thực Cốt Thảo Lộ Dao cũng nói mình tình cờ có được một ít, bây giờ đã dùng hết cả rồi.
Lộ Dao đứng trước cửa, đưa mắt nhìn Ladner và Mộc Tâm rời đi.
Quay lại trong tiệm, Ti Kim hỏi cô chuyện về bút xương.
Ngày đó ở Học viện Ma Pháp, có thể những người khác không để ý tới nhưng Ti Kim lại biết Lộ Dao lấy ra một cái bút kỳ quái, thoải mái chặt đứt linh hồn đang nối liền của Helena và Drakes.
Lộ Dao lục lọi lấy bút xương từ trong kho hàng ra. Thật ra thì nó cũng không phải là bút.
Trước khi làm móng tay chiến đấu cho Harold, cô đã luyện tập làm mấy món dụng cụ ma pháp.
Lúc đó trong tay có đầy đủ nguyên liệu nên cô đã đúc một cái chuôi, lại gắn cái xương ngón tay mà Ma Thần đưa cho cô lên.
Bây giờ nó là một thứ chuôi đen đầu bạc, trông như cái bút vậy, lấy ra cất vào cũng rất thuận lợi.
Ngày đó cô cũng chỉ là tình cờ lóe lên ý tưởng mà thôi, không ngờ rằng bút xương lại mạnh như vậy. Chỉ mới gọi nhẹ một cái mà đã có thể cắt đứt chỗ nối nhau giữa hai linh hồn rồi.
Bút xương vừa xuất hiện, Ti Kim đã cảnh giác nhảy ra xa ba bước.
Chuyện ngày đó xảy ra khẩn cấp nên anh ta không cảm nhận được. Bây giờ mới cảm thấy cây bút này đang toả ra một luồng hơi thở tà ác khó mà miêu tả nổi.
Edward và Clarissa cũng nhíu mày, đứng dậy cách xa cây bút ra.
Chỉ có Ambrose là đỏ mắt nhìn bút của Lộ Dao, thế nhưng lại không dám thật sự đưa tay ra cầm.
Tiệm làm nail mới nâng cấp lên năm sao, còn chưa đạt đến tiêu chuẩn có thể trang bị thêm phó cửa hàng trưởng. Nhân viên trong tiệm vẫn còn cần tiếp tục rèn luyện thêm.
Lộ Dao chuẩn bị tiếp tục đào tạo nhân viên trong tiệm, cũng muốn bắt đầu chuẩn bị mở cửa hàng mới.
Hệ thống: [Manh mối lần này đơn giản ghê. Tôi đề nghị mở một cửa hàng bán chocolate.]
Lộ Dao: "..."
Đây thật sự không phải là trí tuệ nhân tạo đấy chứ?
Hệ thống: [Bà chủ, sao cô không nói gì?]
Lộ Dao: "... Tôi thấy không ổn."
Hệ thống không thể hiểu nổi: [Tại sao chứ?]
Manh mối đã đề cập đến chocolate rồi, một lời nhắc nhở đơn giản và thẳng thắn biết bao nhiêu. Bà chủ đọc mà không hiểu à?
Lộ Dao: "Có khả năng chocolate chỉ là một phép ẩn dụ thôi."
Hệ thống không hiểu ẩn dụ là gì, chỉ đành lấy lui làm tiến: [Thế bà chủ có ý kiến gì?]
Lộ Dao: "Bên phía tiệm nail bây giờ tạm thời vẫn còn cần tôi để mắt đến. Thế nên tốt nhất là cửa hàng mới đơn giản hơn một chút, không cần bà chủ một mực trông coi. Trong lòng tôi đã có ý định rồi. Cứ mở Tinh Môn trước cái đã."
Vì để tiện trông coi mấy cửa hàng nên mặt tiền cửa hàng thứ ba được đặt ngay bên cạnh tiệm nail. Mặt tiền và diện tích của cửa hàng này cũng không khác tiệm nail lắm. Lộ Dao theo lệ bỏ ra một trăm nghìn giá trị nhân khí để thăng cấp cửa hàng làm dị không gian.
Đồng thời cô còn vẽ một bản thiết kế mới sau đó để hệ thống dựa vào yêu cầu mà sửa sang và trang trí lại cửa hàng mới.
Thời gian bảo vệ cần mười hai tiếng đồng hồ nên Lộ Dao đi tới chợ một chuyến.
Cô trò chuyện với mấy nhà cung cấp hàng một hồi rồi cùng lập hoá đơn cho hàng hoá cho đồ ăn đêm ở cửa hàng đồ ăn vặt, cuối cùng là quyết định giá giao hàng.
Ngày hôm sau, Lộ Dao đứng trước cửa hàng thứ ba, cực kỳ hài lòng.
Hệ thống: [Cửa hàng Blind Box* Lộ Dao, tên này nghe lạ ghê.]
(*) Blind Box: "Hộp mù" hay "blind box" là một hộp quà chứa một món đồ, thông tin hoặc dịch vụ bí ẩn. Người mua sẽ không biết mình nhận được gì. Những thứ bên trong hộp có thể rẻ hoặc đắt hơn số tiền mà họ đã bỏ ra để mua.
Lộ Dao giải thích: "Thật ra thì sau câu "cuộc sống giống như một hộp chocolate" này còn có một câu nữa. Đó là "bạn sẽ không bao giờ biết được miếng tiếp theo có vị gì"."
Hệ thống mù chữ: [???]
Lộ Dao: "Cậu không cảm thấy cửa hàng này rất đúng đề à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận