Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 488: Trung thu 11

Cơ Chỉ Tâm cố gắng kìm chế trái tim đang đập mạnh, từ từ quay đầu nhìn Cơ Phi Mệnh.
Vẻ mặt của chú Mệnh vẫn bình thường, không hề nhìn cậu ta.
Lộ Dao đưa bánh ngọt cho hải cẩu voi phương Nam và Harold rồi mới quay đầu nhìn Cơ Phi Mệnh nói: "Số tên trong danh sách hẹn trước tăng lên thành năm mươi cái, tôi đi xem Cửu Hoa đang nối dây cho mạch điện trong phòng trước đã. Ông dẫn Chỉ Tâm đi dạo trong tiệm một vòng rồi tối nay tới gặp tôi."
Lúc trước lần đầu xây dựng cửa hàng Lông Xù, thẻ nhân viên của nhà hàng và thẻ VIP của khách đều đã được thăng cấp một lần, chỉ cần đeo lên là có thể chơi thử tất cả các trò chơi giải trí trong cửa hàng Lông Xù. Hạn chế duy nhất đối với khách mời đó là không thể đi lặn biển.
Trên đường quay về sau khi mua đồ ngọt thì Lộ Dao cũng xác định được Cơ Chỉ Tâm có thể phù hợp với công việc lắp mạch điện.
Đi ra ngoài dưới cái nóng hơn bốn mươi độ, bản thân cậu ta vừa mới đến một chỗ xa lạ, đi lại cũng không thuận tiện nhưng cậu ta vẫn giữ được cảm xúc bình tĩnh.
Lúc dùng bánh ngọt trong cửa hàng thì cậu ta cũng có thể nói chuyện về nhiều đề tài như đồ ăn vặt, chụp ảnh, việc kinh doanh của cửa hàng..., so ra còn nói nhiều hơn cả Tiểu Cơ, không giống với con người ỉu xìu mà lúc đầu cô gặp được.
Trong lòng Lộ Dao đã quyết định phải tuyển người này, chỉ cần cậu ta đồng ý ở lại cửa hàng Lông Xù.
Cơ Phi Mệnh giúp Cơ Chỉ Tâm đi vào đường hầm ở đáy biển. Bên ngoài vách tường mỏng trong suốt có một dãy san hô xinh đẹp, những bụi tảo lớn lên tươi tốt, bầy cá đang tung tăng bơi lội.
Thỉnh thoảng lại có một vị khách đi qua bên cạnh hai người còn len lén quay đầu lại nhìn thêm vài lần, đây là lần đầu bọn họ thấy có người ngồi xe lăn trong cửa hàng.
Sau khi rời nhà, Cơ Chỉ Tâm cũng không còn để ý ánh mắt của người khác như thường ngày, cũng có thể là hoàn cảnh hiện tại khiến cho cậu ta không có thời gian để chú ý đến, bàn tay nắm chặt tay vịn của xe lăn, hỏi bằng giọng gấp gáp: "Chú Mệnh, cửa hàng này là cái gì vậy?"
Cơ Phi Mệnh nhìn thấy dáng vẻ của Cơ Chỉ Tâm lúc này tựa như nhà quê lên phố. Ông ta hoàn toàn quên mất lần đầu làm móng tay ở tiệm cũng bị chấn động rất mạnh, phản ứng giống như bộ dáng hiện tại của Cơ Chỉ Tâm.
Trong đường hầm khó nói chuyện được nên ông ta đi nhanh hơn, đẩy Cơ Chỉ Tâm tới phòng bạch tuộc.
Có khách hàng đang nằm trên sàn nhà, trong ngực còn ôm một con mèo béo hít lấy hít để. Có người lại cầm theo đồ ăn vặt nhỏ làm mọi cách dụ dỗ mấy con mèo béo kêu meo meo. Còn có người lại ôm mèo cùng chơi cầu thang trượt.
Cơ Chỉ Tâm trợn mắt, không nhịn được mà thốt lên: "Tiệm cà phê mèo dưới đáy biển?"
Cơ Phi Mệnh hơi rũ mi mắt, trả lời bằng một giọng bình tĩnh: "Bên kia còn có chó con, vẹt, con thỏ, hải cẩu. Nếu cháu vào làm việc ở đây thì đó chính là đồng nghiệp của cháu."
Cơ Chỉ Tâm: "..."
Cho dù cậu ta đã từng hầu hạ bộ tộc Thần Minh nên càng có thể dễ dàng chấp nhận những sự tồn tại kỳ lạ. Nhưng mà cửa hàng này thật là nằm ngoài trí tưởng tượng của cậu ta.
Giọng nói của Cơ Chỉ Tâm khàn lại: "Đúng là cửa hàng Lông Xù... Nhưng tại sao có thể làm được?"
"Thế giới kia." Cơ Phi Mệnh nói đơn giản nhưng có nhiều ý nghĩa, dường như không muốn giấu giếm gì nữa.
Chủ tiệm cũng không nói trước khi ký hợp đồng cần phải giữ bí mật, ông ta hơi lo lắng Cơ Chỉ Tâm không được ở lại.
Cơ Chỉ Tâm quay phắt lại, con ngươi cũng đang run rẩy: "Thế giới kia? Cháu còn tưởng rằng... Thật không ngờ... Ngoài kia còn có ba cửa hàng, không lẽ đều là..."
Cơ Phi Mệnh gật đầu: "Mỗi một cửa hàng sẽ kết nối với một thế giới khác, bây giờ không thể nói nhiều được. Nếu cháu đồng ý ở lại đây, ký hợp đồng bảo mật xong và được chủ tiệm đồng ý thì có thể đến những cửa hàng khác xem thử. Nếu không muốn làm thì cháu chỉ cần rời khỏi chỗ này là bà chủ sẽ khiến cho cháu quên đi tất cả những gì cháu đã trải qua trong ngày hôm nay."
Cô sẽ xóa sạch ký ức thật sự...
Cơ Chỉ Tâm nhớ tới cuộc nói chuyện trong diễn đàn nhỏ "Cơ Chỉ" về những vấn đề bí mật trong dòng tộc và chuyện riêng tư của chú Mệnh, sắc mặt của cậu ta thay đổi liên tục, cuối cùng cũng không nhịn được mà nhẹ giọng hỏi: "Chú Phi Thần đã tìm được người trẻ nên rất nhiều người trong tộc đang chuẩn bị đi tới thành phố Thiên Xu. Bọn họ muốn dựa thế của vị thần mới kế vị. Vậy bà chủ của chỗ này là cái gì?"
Nét mặt của Cơ Phi Mệnh rất bình tĩnh: "Không biết, cho nên chú mới phải ở lại đây để theo dõi những hành động của cô ấy."
Đây mới là nguyện vọng ban đầu mà chú Mệnh muốn tìm người cùng tộc, nguyên ra là vậy.
Nếu như vị Thần trước đây chưa qua đời thì chú Mệnh vẫn là đầy tớ của Thần. Những việc kỳ dị ở trình độ như thế này thì cơ bản sẽ không bao giờ để những người còn trẻ trong tộc biết được.
Hiện tại có một cơ hội có một không ai ở trước mắt, Cơ Chỉ Tâm cũng không thể áp chế cảm xúc trong lòng: "Chú Mệnh, cháu phải ở lại đây. Cháu nguyện ý làm thợ lắp điện hay nhân viên bán hàng đều được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận