Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 90: Phải làm sao bây giờ? Nó có nên giết cô ấy hay không? 2

Trang Lương vừa mới cầm được trên tay liền cảm thấy chiếc nhẫn này không giống với của những người khác.
Màu sắc quá đậm, đen như máu dày đặc, hoa văn giới ở thân rất nhiều mà phức tạp, ẩn chứa ám quang lưu động, cầm trong tay rất nặng.
Đáng sợ nhất chính là dường như chiếc nhẫn này không có hạn chế số lần sử dụng, ít nhất hắn ta không nhìn ra được.
"Cô Lộ nhặt được ở đâu?"
Lộ Dao bắt chước theo nói: "Trong nhà, buổi sáng thức dậy lấy ra từ dưới gối.”
Ngón tay Trang Lương vuốt ve thân chiếc nhẫn, cố nén kích động hỏi: "Cô Lộ, chiếc nhẫn này có bán không?”
"Nhẫn còn có thể bán?" Lộ Dao cảm thấy thần kỳ.
Hắn ta giải thích: "Chiếc nhẫn chưa từng sử dụng qua có thể bán được mà không có bất kỳ vấn đề nào. Nếu cô Lộ muốn bán, làm ơn hãy liên hệ với tôi, tôi sẽ đưa cho cô một mức giá hoàn toàn hài lòng.”
"Nói cách khác nhẫn đã qua sử dụng sẽ có vấn đề?" Lộ Dao không hề động đậy chút nào, đưa tay về phía Trang Lương, hắn ta có hơi không nỡ, cọ xát một chút mới trả lại nhẫn cho cô.
Ánh mắt Trang Lương dừng trên nhẫn luyến tiếc dời đi, dù sao cũng phải giải thích với Kỳ Giác, dứt khoát nói một ít quy tắc huyễn giới.
Nói một cách đơn giản, huyễn giới có ba loại, có huyễn giới có thể đi vào một trò chơi gọi là "khu vui chơi", trong trò chơi người thành công thoát khỏi tuổi thọ sẽ được kéo dài.
Chỉ cần đeo huyễn giới, chứng tỏ người chơi tiếp nhận khế ước.
Dùng hết số lần một chiếc nhẫn mới được tính là thực hiện ước định, sau đó có thể lựa chọn sử dụng nhẫn thứ hai để tiếp tục cầu sinh, cũng có thể lựa chọn không tiến vào trò chơi nữa.
Nhưng hầu hết mọi người không thể dừng lại miễn là họ đã đi vào trò chơi.
Mối đe dọa của cái chết tàn nhẫn hơn bất cứ điều gì khác.
Mà bán nhẫn đã qua sử dụng, được coi là hủy ước, sẽ bị sự trừng phạt của Thần.
Như người chơi Triệu Vũ Tình, cứ qua một thời gian ngắn sẽ xuất hiện một người.
Có người chỉ đơn giản là ngu xuẩn không có mắt nhìn, cũng có người cảm thấy mình đặc biệt, có thể thoát khỏi sự trừng phạt của Ma Thần.
Nhẫn màu đen là loại đặc biệt nhất trong ba loại nhẫn, số lượng cũng ít nhất.
Chỉ có thể tiến vào trò chơi ba lần, nhưng hai lần trước chỉ cần tiến vào trò chơi là có thể kéo dài mười năm, lần cuối cùng nếu có thể sống sót từ trong trò chơi đi ra, coi như nhặt không công ba mươi năm.
Khu vui chơi cũng không thúc giục người chơi phải thực hiện ước định ngay lập tức, người có nhẫn, chỉ cần trước khi tuổi thọ sẽ hết là được.
Lấy được nhẫn đen tương đương với việc có thể kéo dài ít nhất hai mươi năm, người chơi có thể tiến vào trò chơi hai lần, lần thứ ba phải đợi đến hai mươi năm sau mới đi vào.
Cho dù kết quả cuối cùng có ra làm sao thì thông tin của nó được tìm kiếm vô ích trong hai mươi năm.
Vì vậy, có rất nhiều người muốn một chiếc nhẫn đen.
Mà trên tay Lộ Dao có một chiếc nhẫn đen không giới hạn số lần, có ý nghĩa gì?
Cầm chiếc nhẫn này tiến vào khu vui chơi, đi vào một lần có thể kéo dài mười năm, mà vĩnh viễn không có lần cuối cùng.
Ánh mắt Trang Lương nhìn chằm chằm chiếc nhẫn quá mức nóng bỏng, Lộ Dao tiện tay nhét vào trong túi, hỏi ra một câu hỏi cuối cùng: "Nhẫn đã qua sử dụng các người cũng mua?"
Trang Lương lắc đầu: "Mua về cũng vô dụng, không có biện pháp ký lại khế ước. Nhưng mà có vài người không phân biệt được nhẫn cũ hay mới, khi đã tuyệt vọng rồi thì chuyện gì cũng có thể làm, gặp phải nhẫn đen, sẽ mua trước, sau đó tìm người giám định cấp cao."
Lộ Dao gật đầu, lấy nhẫn ra trực tiếp đeo vào ngón trỏ tay phải, kích thước vừa vặn, còn rất đẹp mắt.
Trang Lương: "... Cô!"
Không nghĩ tới Lộ Dao lại quyết đoán như vậy, trong nháy mắt tất cả các suy tính trong lòng hắn ta vỡ nát theo động tác này.
Quá kinh ngạc cho nên tâm trạng có hơi không khống chế được, mà vừa mới phun ra một chữ, bỗng nhiên hắn ta im lặng, ánh mắt mở to, tràn ngập sự nghi ngờ và hoảng sợ.
Ngay tức thì khi đeo huyễn giới, đỉnh đầu người chơi sẽ hiển thị tuổi thọ hiện tại, duy trì mười giây sau đó biến mất.
Trang Lương nhìn thấy trên đỉnh đầu Lộ Dao hiện ra con số hai ngàn, đơn vị là "Năm".
Trong nháy mắt, chỗ ngồi của Lộ Dao trống rỗng, cô bước vào trò chơi.
Trang Lương: "..."
Kỳ Giác cũng nhìn thấy con số trên đỉnh đầu Lộ Dao, nhưng không hiểu rõ đó là có ý gì.
Ánh mắt Trang Lương hoảng loạn, không ngừng lắc đầu, lẩm bẩm nói: "Hai ngàn năm, làm sao có thể có chuyện vô lý như vậy? Cô ấy là ai vậy?"
Lộ Dao được truyền đến một căn phòng nhỏ giống như phòng thay đồ, trên cửa treo tấm biển viết tên cô, dường như đồng hồ tích tắc trên tường đang đếm ngược, trong tay còn xuất hiện một cái túi đạo cụ,
Đột nhiên đến, cô cũng không chuẩn bị bất cứ điều gì, trong túi chỉ có một vài tiền lẻ, điện thoại di động, chìa khóa và một kẹo trái cây.
Cô đã thử một vài lần, túi đạo cụ chỉ có một ô, chỉ có thể đặt một thứ bất kỳ vào đó.
Tiền giấy có cùng một mệnh giá, điện thoại di động và chìa khóa có thể được bỏ vào và kẹo bị phun ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận