Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 493: Trung thu 16

Từ phố xá nhộn nhịp đến vùng hoang vu, dòng xe dần dần thưa, hai người một trước một sau nói chuyện với nhau trên suốt quãng đường rồi rẽ vào con đường nhỏ của phố mua sắm.
Xe đạp điện của Lộ Dao dừng lại trước cửa hàng Lông Xù, Chu Tố cũng dừng lại sau lưng cô, không nhịn được hỏi lại: "Cô cũng đến phỏng vấn ở chỗ này à?"
"Có ai mang theo mười cân bánh đi phỏng vấn à?" Lộ Dao buồn cười lắc đầu: "Tôi còn chưa giới thiệu với cô sao? Tôi tên là Lộ Dao."
Trên đường phố cũ nát có bốn cửa hàng treo biển hiện đều có hai chữ Lộ Dao.
Chu Tố cũng nhanh chóng suy nghĩ cẩn thận, khuôn mặt hơi hồng: "Cô là bà chủ à?"
Lộ Dao gật đầu: "Cô chờ tôi một chút, để tôi đưa bánh vào cửa hàng đã."
Sau khi mời được Cơ Chỉ Tâm đến làm việc thì Lộ Dao đã đăng thông báo tuyển dụng lên mạng.
Ngày hôm qua Cơ Chỉ Tâm đã nói có nhiều người nộp sơ yếu lý lịch nhưng lúc đó cô đang cho hải cẩu ăn nên không có chút ý gì muốn xem qua lý lịch của ứng viên. Có người đến cũng đơn giản, chỉ cần bảo Cơ Chỉ Tâm gọi điện thoại thông báo phỏng vấn là xong. Cô cũng không ngờ người này chính là Chu Tố.
Chu Tố vốn là đi làm ở nhà máy lớn nhưng nửa năm trước vì lý do sức khỏe có vấn đề nên phải tạm thời nghỉ việc.
Cô ấy nằm viện điều trị mấy tháng, sau khi xuất viện thì cũng không muốn quay lại hoàn cảnh làm việc áp lực như trước nên cô ấy bắt đầu mở quán lề đường bán bánh ngọt, xem như là dùng đam mê kiếm tiền sinh hoạt.
Trong lúc rảnh rỗi đọc qua mấy cái tin tức tuyển dụng, trong lúc vô tình cô ấy nhìn thấy yêu cầu thợ làm bánh ở cửa hàng thú cưng, tiền lương đãi ngộ đều rất tốt. Địa điểm phỏng vấn cách chỗ ở của cô ấy cũng khá gần nên nộp thử sơ yếu lý lịch xem thế nào.
Không ngờ tới Chu Tố đã nhận được thông báo phỏng vấn rất nhanh, càng không ngờ bà chủ lại là khách hàng của cô ấy.
Lộ Dao biết được người đến phỏng vấn là Chu Tố thì cực kỳ hài lòng.
Cô và Chu Tố là bạn bè nên đi xem thử sơ yếu lý lịch, cô nàng này không chỉ làm bánh ngọt rất tốt mà còn có kỹ thuật nấu nướng cũng không tồi, ngoài ra còn có nghiên cứu đối với các loại thức ăn.
Hai bên tính ra vẫn là người quen nên phỏng vấn cực kỳ nhanh.
Lộ Dao tỏ vẻ thỏa mãn, chỉ xem thử Chu Tố có thích hoàn cảnh làm việc của Cửa hàng Lông Xù hay không.
"Đi thôi, vào tiệm nhìn thử xem. Cửa hàng này của tôi có hoàn cảnh khá đặc biệt nhưng cũng rất thú vị. Cô nếu có thể chấp nhận được thì chúng ta ký hợp đồng luôn." Lộ Dao nói rất chân thành.
Hiện tại Chu Tố không hiểu được ý trong lời nói này. Trong lòng cô ấy còn đang suy nghĩ bà chủ trẻ tuổi, cũng rất khách khí, nội dung công việc và tiền lương đãi ngộ đều giống y đúc trong thông báo tuyển dụng, không hề có chút giả dối nào, điều này đúng là rất hiếm gặp.
Chỉ cần hoàn cảnh không phải quá khó khăn thì mình đều chấp nhận được.
Trong lòng cô ấy cũng có một thắc mắc rất lớn, đó là mở cửa hàng ở chỗ này sẽ có khách hàng à?
Nghĩ vậy, Chu Tố đột nhiên cảm giác được chỗ không hợp lý.
Loại cửa hàng không có chút sức sống này thì tại sao chủ tiệm lại đưa ra điều kiện tốt như thế?
Không phải là kiểu âm mưu mới chứ?
Lộ Dao đưa cho cô ấy một cái thẻ nhân viên tạm thời theo lệ thường: "Đeo vào cổ tay rồi đi theo tôi, không cần phải sợ."
Chu Tố: "..."
Nghe xong càng sợ hơn thì phải làm gì?
Chuông cảnh báo trong đầu Chu Tố đang vang to nhất, cô ấy lặng lẽ lui ra sau một chút.
Đúng lúc này, một thiếu niên cưỡi xe đạp tiến vào phố mua sắm rồi tựa như gió mà xẹt qua mặt của Chu Tố dừng lại trước mặt Lộ Dao: "Bà chủ, tôi nghe bác sĩ Bạch nói là trong tiệm lại có thêm hạng mục mới còn tuyển dụng thêm nhân viên Lông Xù. Tôi vừa mới xuống mày bay là chạy tới đây liền, tý nữa chị Ngọc Khê cũng tới."
Thiếu niên là La Hoàn, cậu ta làm một cái thẻ tháng để tiêu dùng trong chuỗi cửa hàng, thỉnh thoảng còn tới gặp Bạch Kính.
Là một trong những khách VIP của phố mua sắm, bọn họ có một diễn đàn riêng để trao đổi những thể nghiệm của bản thân ở cửa hàng Lông Xù.
La Hoàn lại bắt đầu nhận vai diễn mới, Cảnh Ngọc Khê đang tham gia thi đấu ở nước ngoài nên chỉ còn Bạch Kính thường xuyên đến cửa hàng và đăng thông tin lên group chat.
"Tôi đang định đi dạo trong cửa hàng, đi cùng luôn." Lộ Dao rất quen thuộc tiếp đón khách hàng, nhìn thấy Chu Tố còn chưa kịp theo sau thì quay đầu lại gọi cô ấy: "Đi thôi nào."
Chu Tố cảm thấy La Hoàn nhìn hơi quen quen lại không nhớ được đã gặp ở đâu, nhưng trên cổ tay của cậu ta cũng treo một cái vòng tay rất giống với cái vòng trong tay cô ấy, chỉ khác nhau về màu sắc.
Chu Tố đeo vòng tay lên rồi vội vàng theo sau. Cô ấy hơi xấu hổ, vẫn may mà lúc nãy cô ấy còn chưa nói gì.
Thời gian gần đây rảnh rỗi nhiều nên cô ấy cũng xem nhiều phim truyền hình và tiểu thuyết huyền huyễn nên tưởng tượng hơi nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận