Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 174: Bé rồng con muốn vẫy đuôi 1

Trong phòng nghiên cứu, Lộ Dao đang thương lượng kiểu dáng với Amos.
Amos giương mắt nhìn thấy quyển ma pháp màu lam trong tay Lộ Dao, con ngươi màu tím lóe lên: "Sách của Dominica?”
Lộ Dao vuốt ve bìa màu lam của quyển ma pháp, gật đầu: "Đúng, anh ấy cho tôi mượn nhưng vẫn chưa kịp đọc.”
Lần đầu tiên Amos cẩn thận đánh giá lại Lộ Dao từ trên xuống dưới, một chủng tộc bình thường tóc đen như tuyết, trông cũng không có gì đặc biệt, mà Dominica ghét nhất là Nhân tộc thế mà lại nguyện ý đưa quyển ma pháp ghi chép của mình cho cô mượn, ngược lại rất kỳ lạ.
Amos là một con rồng tím khổng lồ, đương nhiên năng lực điều khiển cũng là lôi điện.
Lật xem các thiết kế kiểu dáng Lộ Dao đã làm, ánh mắt anh ta sáng quắc: "Tôi muốn làm trên đầu ngón tay có hiệu quả của lôi điện, có nghĩa là khi di chuyển ngón tay, trên móng tay sẽ có sấm chớp di chuyển, chắc chắn còn long lanh hơn đá quý.”
Lộ Dao: "..."
Cho dù kiến thức của cô rộng rãi, thiết kế rất nhiều móng tay mới mẻ kỳ lạ, thế nhưng loại yêu cầu gần như "tìm tòi" này, cũng là lần đầu tiên nghe nói.
Trông Amos là một anh chàng sảng khoái nhưng tâm tư lại rất tinh tế, từ sắc mặt cứng lại của Lộ Dao nhìn ra khó xử, chỉ vào thiết kế phong cách của Dominica trên máy tính bảng: "Cô có thể làm ra Tinh Không Đồ như vậy, nhưng lôi điện đối với cô rất khó sao?”
Đây không phải là một vấn đề khó hay không.
Đó là loại... Cái loại này...
Lộ Dao hoàn hồn, thu hồi suy nghĩ bắt đầu mở rộng ra, cúi đầu trầm tư một hồi, nhìn về phía Amos: "Tôi có một ý tưởng, nếu như anh cảm thấy có thể, chúng ta thử xem?”
Sự tò mò của rồng đều mạnh như nhau, vừa nghe một ý tưởng mới, ngay lập tức Amos bày tỏ sự tò mò của mình để lắng nghe.
Lộ Dao lấy ra quyển sổ và bút, nhanh chóng vẽ ra thiết kế ý tưởng, một bên giải thích: "Tôi cần anh phối hợp, hơn nữa tôi cần phải tạo thêm một ma pháp trận một lần nữa, như vậy như vậy, sau đó... còn như vậy, anh nghĩ được chứ?”
Amos dùng ánh mắt kính phục "cô là thiên tài sao?" nhìn Lộ Dao, con ngươi rồng phồng lên tròn trịa, liên tục gật đầu: "Thú vị! Bao lâu thì nó xong?”
"Đợi một lát." Lộ Dao xé bản phác thảo, vẽ lại một lần nữa.
Ước chừng khoảng ba giờ, cô đã tạo ra một ma pháp trận hoàn toàn mới.
Nửa giờ sau, đột nhiên thị trấn Lục Bảo Thạch ngưng tụ một đám mây đen lớn, sấm chớp dữ dội, gió lớn gào thét, dường như sắp có mưa to giáng xuống.
Bên ngoài có hai học sinh Học viện Ma Pháp hẹn buổi chiều làm nail, ngồi trên sô-pha uống trà ăn điểm tâm, nghe thấy tiếng sấm bên ngoài, da đầu tê dại.
Trận này nghe có vẻ dọa người, dường như mái nhà sắp bị xốc lên.
Hối Hối thấy hai người có hơi sợ hãi, chạy qua an ủi: "Chít chít.”
Bé Slime Hối Hối có một bộ dáng mềm mại đáng yêu vô hại, thật sự rất có tác dụng trấn an, trong lòng hai cô gái hơi thả lỏng một chút.
Vừa nhìn là biết sắp có mưa lớn ngay lập tức, cư dân thị trấn Lục Bảo Thạch nhao nhao thu dọn chăn đệm quần áo phơi ở bên ngoài, đóng chặt cửa sổ.
Nửa giờ sau, mây đen tan đi, bầu trời lại hiện ra, mặt trời xuất hiện, hoàn toàn không có dấu hiệu sắp mưa.
"Mây đen tan rồi, hôm nay thay đổi cũng nhanh quá đi." Một học sinh nói.
Một người khác tiếp lời: "Chỉ mong không phải là sự trùng hợp, tôi vẫn sợ mưa quá lớn, trong một thời gian ngắn không thể trở lại trường học. Khi nào chủ tiệm mới có thể làm móng tay giúp chúng tôi?”
Cánh cửa đen trong phòng nghiên cứu mở ra từ bên trong, Amos đẹp trai cao lớn giơ móng vuốt lấp lánh đi ra, sự vui vẻ giữa hai hàng lông mày cũng không áp chế được.
Ngay lập tức Tina và Harold phát hiện ra móng tay của Amos không giống với những người khác, tới gần để xem.
Amos thoải mái khoe ra, nâng cao cằm: "Vậy mà chủ tiệm thật sự có thể làm được đến trình độ này, thật thú vị!”
Hai học sinh của Học viện Ma Pháp thấy chủ tiệm đi ra, vốn dĩ muốn được làm móng khẩn cấp, lúc đứng dậy ngắm móng tay của Amos, dường như trên mặt có tia chớp lóe lên, không khỏi tò mò.
Đợi đến gần nhìn, màu nền móng tay của người này đen như mực, đen kịt nặng nề, trông không có đặc điểm gì.
Mà cách vài giây, trên móng tay bỗng nhiên lóe lên tia chớp hình rễ cây màu xanh tím, chiếu sáng cả móng tay, tầng tầng lớp lớp mây màu xám giống như miếng bông quanh quẩn đầu ngón tay, áp lực đè nén, dường như một giây sau có thể nghe thấy tiếng sấm ầm ầm nặng nề.
Harold và Tina nhớ tới những đám mây đen dày cộp lúc trước xung quanh thị trấn, mới phản ứng lại, ngẩng đầu nhìn Lộ Dao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận