Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 637: Ngay cả người mù cũng không buông tha 4

Ngay cả người mù cũng không buông tha 4
Tiểu Đào tiến lại gần, trong mắt tràn đầy khó tin: "Cô nương ăn mặc như vậy thật giống tiểu cô nương, nhưng mà... Cô nương thật sự rất đẹp.”
Lộ Dao vừa thu dọn đồ đạc, trả lời: "Trời sinh đã đẹp, không cần trang điểm đậm. Cô nghỉ trước đi, tôi sang phòng bên cạnh trang điểm cho Huyền Li và Vọng Sinh.”
Cửa phòng mở ra lại đóng lại, Trần Liên Liên ngồi một hồi, không nhịn được đứng dậy.
Gương cùng với những son phấn dễ dùng kia đều bị bà chủ nhỏ lấy đi, trong phòng này cũng không có gương đồng, nàng ấy rót một ly nước lạnh, chậm rãi đến gần, nhìn hình ảnh phản chiếu trong nước, lại nhìn hoài không chán.
Tiểu Đào đứng ở một bên thấy rõ ràng, trong lòng có chút hâm mộ.
Những son phấn kia có mùi thơm, thật tốt, hơn nữa bà chủ nhỏ lại rất biết trang điểm, trang điểm và ăn mặc như vậy lại có thể làm nổi bật dung mạo của cô nương càng thêm tươi đẹp.
Bên cạnh phòng cách vách, Lộ Dao trang điểm cho Huyền Li trước.
Vọng Sinh ngồi ở một bên, mắt nhìn đồ trang điểm rải rác trên bàn, không nhịn được đưa tay sờ cái bảng mắt rồi mở ra, vươn ngón tay vào, mềm mại, dính một chút xoa xoa trên mu bàn tay, là một màu sắc đẹp mắt.
"Bà chủ những son phấn này mua ở đâu vậy?" Nhìn ra được sự vui mừng trong mắt không giấu được, liên tiếp thử mấy màu sắc: "Màu đẹp, xoa nhẹ một cái là có thể xóa đi.”
“Bên này không mua được." Tay Lộ Dao không ngừng, tốc độ trang điểm nhanh nhưng tay rất ổn định.
Trang điểm cho đàn ông rất đơn giản, quan trọng là trang điểm cơ bản, mày và môi.
Lộ Dao đích thân chọn người, hai người này là người có dáng người và khuôn mặt tốt nhất trong Bách Tương Viên, làn da cũng không kém.
Trang điểm cho Huyền Li, Lộ Dao để cho hắn tự soi gương nhìn, xoay người tiếp tục trang điểm cho Vọng Sinh.
Huyền Li đánh giá bản thân trong gương, vốn dĩ hắn là một diễn viên kịch, mua vui để người ta vui vẻ, nhưng với lớp trang điểm này hôm nay, thay đổi có chút biến dạng.
Người như hắn, trông cũng có vài phần cảm giác sạch sẽ xuất trần.
"Được rồi." Vẽ xong một nét trang điểm môi cuối cùng, Lộ Dao đứng thẳng người, lui ra sau một bước nhìn một chút, hài lòng gật đầu: "Không sai, cứ như vậy thôi.”
Vọng Sinh đến bên cạnh Huyền Li, kéo lấy gương: "Để ta xem một chút.”
Huyền Li quay đầu, nhìn thấy mặt Vọng Sinh, sửng sốt một chút.
Vọng Sinh nhìn thấy mình trong gương, cũng ngẩn ra.
Ngũ quan của hắn sinh ra đã đẹp, diện mạo vốn đoan trang tinh xảo nhưng đuôi mắt trời sinh khẽ nhếch, thêm vài tia quyến rũ.
Mà lớp trang điểm bà chủ làm cho hắn, mặt như quan ngọc, lăng nhiên trong suốt nhưng lại có chút quyến rũ, lại có vẻ tuấn mỹ phi phàm.
Lộ Dao thu dọn xong xuôi, nhìn đồng hồ đeo tay, bận rộn một hồi tốn không ít thời gian, xoay người đi ra ngoài cửa: "Đi thôi, nơi quay là ở trong phòng hoa có ánh sáng tốt nhất.”
Trần Liên Liên, Huyền Li, Vọng Sinh đều đi ra từ trong phòng, gặp nhau ở hành lang, nhìn thấy nhau, trong mắt đều toát ra sự kinh ngạc.
Rõ ràng đều là xuất thân thấp kém nhất, nhưng lớp trang điểm này không đậm, đều toát lên vẻ đẹp trong suốt xuất trần.
Bối cảnh là chính giữa những bông hoa, Khốc Bát phụ trách ánh sáng, Điệp Thất ôm túi trang điểm, lúc nào cũng chuẩn bị giúp diễn viên trang điểm.
Diệp Tiêu đỡ máy móc, Lộ Dao kiêm quay phim và đạo diễn, còn phải phụ trách điều chỉnh trạng thái của diễn viên.
Nhạc Hãn cũng ở đây, nhìn thấy Lộ Dao tiến vào, đang muốn nói sau đó nhìn thấy Huyền Li, Vọng Sinh cùng Trần Liên Liên phía sau nàng, dừng bước: "Mấy vị này là?”
Lộ Dao liếc hắn một cái, lại giới thiệu: "Bách Tương Viên Huyền Li, Vọng Sinh, Lương Hồng Quán Trần Liên Liên.”
Mấy người này Nhạc Hãn đều biết, lúc chưa có rạp chiếu phim hắn cũng thường xuyên lui tới Bách Tương Viên, ngẫu nhiên cũng đi du thuyền Lương Hồng Quán uống mấy chén rượu.
Nhưng hôm nay nhìn thấy mấy vị này, mắt sáng ngời.
Hình như là cho dù là cái gì, chỉ cần qua tay bà chủ rạp chiếu phim một lần đều sẽ biến thành bộ dáng hoàn toàn mới chưa từng thấy.
Lần quảng cáo Xuân Hi Lâu này, lựa chọn hai điểm tri kỷ và hồng nhan nhập cảnh đi theo phong cách thanh lịch, lại tạo ra một chút tưởng tượng về cuộc gặp mặt.
Cảnh đầu tiên: Vọng Sinh vào vai một công tử nhà giàu từ Giang Nam, tinh thông âm nhạc, tình cờ đến kinh, nghe được tiếng đàn truyền ra từ quán trà, không khỏi bị hấp dẫn, tìm lên lầu gặp tri kỷ cả đời này.
Huyền Li vào vai nhạc công, tóc xõa đằng sau, dung mạo tuyệt đẹp, tiếng đàn phát ra từ đầu ngón tay hắn, yên tĩnh mà du dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận