Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 786: Giống như một chú bướm nhẹ nhàng uyển chuyển 1

Giống như một chú bướm nhẹ nhàng uyển chuyển 1
Hồ Tiêu đứng ở cổng Trung tâm bổ túc trẻ em, chụp biển hiệu trung tâm cho bạn bè trên mạng trong phòng livestream xem, giọng nói vẫn nghẹn ngào như cũ: "Chính là nơi này."
Dưới góc trái màn hình liên tục nhảy ra tin nhắn.
"Hóa ra tên đầy đủ là thế này. "Lộ Dao" là tên của chủ trung tâm sao?"
"Sao lại có người lấy tên của mình đặt trong biển hiệu cơ chứ? Quê mùa chết đi được."
"Thật ra cũng được mà, tên chủ trung tâm rất êm tai, thứ cần chú ý hơn là nội dung bổ túc mới đúng."
"Thật sự có thể bổ sung tuổi thơ sao?"
"Chiêu trò thôi. Chỉ đơn giản là bán mấy món ăn vặt và đồ chơi hồi nhỏ, gọi tắt là "bán sự hoài niệm"."
"Trên hai kệ hàng lớn ở cửa toàn là đồ chơi và đồ ăn vặt, còn có rất nhiều người mua."
"Thất vọng thất vọng thất vọng!"
"Người trưởng thành gian xảo!"
Vì muốn quay được toàn cảnh của Trung tâm bổ túc nên Hồ Tiêu giơ giá di động lùi ra sau vài bước, chuyển ống kính từ trên xuống.
Lộ Dao từ ngoài trở về, còn đang đi trên cầu vượt dành cho người đi bộ đã chú ý tới thiếu niên đang giơ di động.
Không biết có phải vì mở cửa hàng, đi qua đi lại giữa những thế giới khác nhau hay không mà thể chất được cải thiện, thị lực của bà chủ tốt hơn ngày xưa rất nhiều.
Bước chân của cô nhẹ nhàng chậm rãi, bước tới sau lưng Hồ Tiêu, đứng cách vài mét nhìn thoáng qua đã thấy hết những bình luận lướt qua trên màn hình, nhịn không được nói: "Không phải chiêu trò, Trung tâm của chúng tôi chuyên bù đắp tuổi thơ từ người lớn tới trẻ em."
Bỗng dưng có tiếng nói truyền tới khiến đám bạn bè trên mạng hết hồn, Hồ Tiêu cũng hơi giật mình, nghiêng đầu nhìn xem, nhận ra bà chủ, sau đó lùi về sau một bước theo bản năng.
Lộ Dao cũng nhìn thoáng qua đã nhận ra đối phương: "Lại gặp rồi, tôi biết ngay là cậu sẽ tới."
Hồ Tiêu nhìn đối phương một cái rồi nhanh chóng rũ mi xuống, luống cuống nói nhỏ: "Không phải tôi muốn tới, là bọn họ muốn xem."
Lộ Dao gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: "Vậy vào xem đi."
Có người trong phòng livestream không xem buổi livestream ngày hôm qua nên không hiểu lắm về tình huống trước đó, có người giải thích tình hình ở khu bình luận.
Bạn bè trên mạng lập tức bị khơi dậy sự tò mò về Trung tâm bổ túc trẻ em, cũng thúc giục Hồ Tiêu vào xem.
Hồ Tiêu hỏi: "Có thể quay không?"
Lộ Dao nghĩ thầm cái này còn không phải được quảng cáo miễn phí hay sao, gật đầu nói: "Có thể quay trong trung tâm, nhưng đừng quay khách hàng khác."
Hồ Tiêu giơ di động đi vào trong trung tâm, còn chưa quay cẩn thận kệ để hàng và tủ lạnh ở một bên khác thì cạnh chân vang lên tiếng "bộp", một chú mèo tam thể mũm mĩm lông xù lăn trên mặt đất.
"Meo." Chú mèo tam thể béo liếm bàn chân núc ních, nhõng nhẽo với khách ghé thăm.
Hồ Tiêu đứng tại chỗ, chân tay luống cuống, vừa khéo màn hình di động hạ xuống, quay trúng Nhị Tâm, phòng livestream lập tức náo nhiệt lên.
"Ôi chao, bé mèo béo ghê!"
"Đùng! Chắc nịch luôn!"
"Giẻ lau nhà ai thành tinh đây!"
"Đây là hải sâm nở ra hả..."
"Còn bảo không phải quầy bán quà vặt, béo y chang con heo mà cửa hàng văn phòng phẩm ngoài cổng trường gần nhà tôi nuôi luôn!"
Lộ Dao ngồi xổm xuống nắm hai chân trước của Nhị Tâm, kéo nó tới cạnh, tiện tay xoa cái đầu lông xù của nó: "Gần đây em lại béo hơn nhiều rồi, phải khống chế lại một chút. Còn nữa, đừng có cản đường khách hàng ra vào."
Nhị Tâm vùng vẫy đứng lên, kêu một tiếng "meo", sải những bước chân mèo uyển chuyển, lạch bạch trốn ra sau kệ để hàng.
"Ha ha ha ha ha ha, chú mèo này đi đường giống như cục mỡ mọc chân á!"
"Ôi trời! Nó nghe hiểu hả?"
"... Đăng ký cho đứa bé một lớp đi!"
...
Lộ Dao thấy Hồ Tiêu ngây người, chủ động giới thiệu: "Bên này là đồ chơi và đồ ăn vặt, bên kia có đồ uống và kem. Phía sau còn có hai phòng trà, nếu thích yên tĩnh thì có thể vào đó ngồi. Thấy chán thì có thể đọc truyện tranh, toilet trong phòng bổ túc."
Lúc không có khách thì phòng trà thủy tinh sẽ mở cửa với người ngoài. Thu mỗi người ba mươi đồng tiền trà, có thể ở tới khi nào muốn đi thì thôi.
Sau khi Lộ Dao giới thiệu đơn giản với Hồ Tiêu thì nói một tiếng với Từ Hiểu Hiểu, rồi xoay người chuẩn bị quay về phòng bổ túc.
Thường thì khi không phải làm công việc bổ túc, bà chủ cũng có chuyện khác phải làm, ví dụ như soạn lại tư liệu của học sinh bổ túc, lưu trữ, điều chỉnh nội dung bổ túc, hoặc là làm ra món đồ chơi mới, món ăn vặt mới.
Hồ Tiêu kêu cô lại: "Có thể quay phòng bổ túc được không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận