Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 157: Vảy này thần kỳ vậy sao? 1

Trên bộ móng giả hoàn chỉnh có vẽ hình bánh tròn đơn giản nhất, được chia đều thành bốn phần bằng nhau, sơn những màu sắc khác nhau.
Ti Kim vừa vào nhìn thấy, còn oán thầm gu thẩm mỹ của bà chủ gặp khúc ngoặt, thụt lùi rồi. Dù là làm thí nghiệm thì cũng không cần phải vẽ xấu như vậy chứ. Không bằng dứt khoát đừng vẽ hoa văn luôn đi, chỉ dùng mỗi cái móng tay trơn là được rồi.
Hai tay Harold đã hoàn toàn biến thành vuốt rồng phủ đầy vảy màu đen. Thế nhưng bởi vì chỉ biến hình một bộ phận nên ma lực truyền vào chưa nhiều như biến hình hoàn toàn. Mà chất dẻo mỏng dính trên móng giả bọc trên đôi vuốt của hắn lại bị ma lực nghiền ép qua lại, gần như tan ra thành bột phấn.
Nhưng những vụn phấn kia lại không bay ra tung toé mà như bị thứ gì đó giam cầm lại, trôi lơ lửng trên đầu ngón tay Harold.
Ngay sau đó, một màn thần kỳ nhất đã xảy ra. Sau khi Harold dừng biến hình lại, đám móng vỡ trôi lơ lửng trên đầu ngón tay hắn bắt đầu thu hẹp lại. Những mảng màu xanh lá, màu vàng, màu đỏ, màu xanh dương bắt đầu tụ lại một chỗ theo một quy luật nhất định, khôi phục thành một bộ móng hoàn chỉnh, sau đó dính sát vào đầu vuốt cự long.
Bởi vì các mảng màu đã được vẽ từ trước rồi nên có thể nhìn thấy rõ quỹ đạo chuyển động tụ lại với nhau sau khi bị ma lực tác động của bộ móng giả kia.
Mà khi chúng dính lại lên đầu ngón tay cự long một lần nữa, Lộ Dao cũng có thể suy ra trị số ma lực rót vào đó từ diện tích mở rộng của các mảng màu kia, sau đó thuận lợi tiến hành điều chỉnh cho lần sau.
Mắt rồng của Ti Kim trợn tròn lên, đã đoán được dụng ý của Lộ Dao khi vẽ những mảng màu này lên móng giả. Nhưng cái anh ta để ý hơn chính là làm sao Lộ Dao có thể làm cho móng giả khôi phục lại như lúc ban đầu, còn có thể dính sát lại đầu ngón tay cự long được vậy.
Lộ Dao chụp hình rồi ghi chép lại trạng thái móng vuốt của Harold lúc này, sau đó ngẩng đầu lên nói: "Anh thử dùng hết sức phá vỡ bộ móng giả này thử xem. Tôi muốn biết nó có thể chịu đựng được bao nhiêu ma lực thì sẽ hoàn toàn bể nát."
Harold cũng rất đỗi ngạc nhiên trước nghiên cứu của Lộ Dao. Ban đầu hắn thật sự không muốn tháo bộ móng xinh đẹp của mình xuống để làm thí nghiệm này chút nào, thế nhưng lúc này lại hưng phấn không thôi.
Nếu bộ móng giả này có thể chịu đựng được sự nghiền ép của ma lực ở hình thái cự long, sau khi biến hình còn có thể phục hồi như cũ rồi dính sát vào đầu ngón tay bọn họ như thế thì sau này hắn không cần phải băn khoăn đến vấn đề làm móng đẹp rồi không thể biến đổi thành hình rồng nữa rồi.
Ma lực của Harold tăng vọt, vốn tưởng rằng móng giả sẽ bị vỡ nát, thế nhưng theo ma lực truyền vào, móng vuốt càng ngày càng lớn lên, móng giả cũng phình ra, chỉ là nó lại không ngừng lan rộng.
Trên ngọn núi hoang ngoài thị trấn Lục Bảo Thạch, Mộc Tâm chắp tay sau lưng, nhanh chóng di chuyển giữa núi đá.
Mấy ngày nay, những quân cờ lóng lánh trên đầu ngón tay mỗi phút mỗi giây đều đang kích thích sự tò mò của Mộc Tâm. Cô ấy đã không chờ kịp muốn biết ý nghĩa của bàn cờ trên ngón tay này rồi.
Đến ngày hẹn trước, mới sáng sớm tinh mơ bầu trời vừa hửng sáng, cô ấy đã ra khỏi ổ rồng, cuối cùng cũng đã đến lúc.
Bỗng nhiên Mộc Tâm cảm nhận được một luồng năng lượng ma pháp Bóng Tối mãnh liệt truyền tới từ phía thị trấn Lục Bảo Thạch. Hơi thở cực kỳ mạnh mẽ, có thể sánh vai với cả cự long.
Mặt cô ấy trở nên u ám, tốc độ di chuyển cũng tăng lên đến cực hạn ở hình người, nhanh chóng chạy tới tiệm làm nail.
Mà trong khách sạn sang trọng nhất thị trấn Lục Bảo Thạch, Anna cũng cảm nhận được một hơi thở mạnh mẽ không rõ là của ai. Cô ấy lập tức cầm ma trượng lên lao thẳng xuống tầng.
Cụ Sid đang dùng bữa sáng dưới tầng. Anna lấy một chiếc nhẫn ra vứt cho bà: "Mẹ ơi, trên trấn có nguy hiểm. Mẹ ở trong tiệm chờ con nhé, đừng ra ngoài. Con đi ra xem một chút."
Vẻ mặt cụ Sid rất khó coi, muốn gọi cô ấy lại nhưng Anna đã vọt ra ngoài rồi.
Anna là học sinh xuất sắc của Học viện Ma Pháp nên năng lực cảm nhận ma lực mạnh hơn người bình thường.
Hơi thở của Harold lại không hề kiềm chế nên cô ấy nhanh chóng cảm nhận được luồng sức mạnh kia đang ở ngay trong tiệm làm nail. Trong lòng cô ấy hoảng sợ.
Tại sao ở tiệm làm nail kia lại xuất hiện hơi thở đáng sợ như vậy chứ?
Chẳng lẽ bà chủ chọc phải người không nên chọc ư?
Anna không kịp suy nghĩ, cơ thể đã di chuyển rồi.
Biết rõ rất nguy hiểm nhưng cô ấy vẫn cảm thấy hơi hưng phấn, như là lần nữa tìm về được cảm giác lúc còn ở Học viện Ma Pháp vậy.
Mộc Tâm chạy từ ngoài trấn tới. Bởi vì hoá thành hình người nên tốc độ của cô ấy chậm đi không ít. Thế nên cô ấy và Anna chạm mặt nhau ngay trước cửa tiệm làm nail.
Nhìn thấy cô ấy, Anna nhanh chóng nhận ra đây là người mặc đồ màu xanh lá cây ngày hôm đó. Thế nhưng tình huống trước mắt rất khẩn cấp, đây không phải thời cơ tốt để nói chuyện.
Mộc Tâm không thèm để ý đến Anna mà giơ tay lên đẩy cánh cửa đang khép hờ của tiệm làm nail ra.
Trong tiệm chẳng có người nào, thế nhưng có tiếng động truyền ra từ trong cánh cửa đen trong tiệm. Cô ấy đi theo tiếng động về phía phòng nghiên cứu. Anna đi theo phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận