Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 312: Tiềm năng làm gà 3

Căn cứ Trường Minh.
Tưởng Hàn mở hộp ra, Tưởng Sơn Nhuận và Trì Cẩn ngồi bên cạnh xem.
Trên hộp có dấu hoa văn bảo hộ, ngoài hắn ra thì người khác không thể chạm vào.
Hắn mở blind box thức ăn chính mà mọi người cảm thấy hứng thú nhất ra, có gạo kê, bắp, bột mì, khoai tây, khoai lang, gạo, bí đỏ, còn có một bó miến.
Tất cả đều là loại bình thường, không có ẩn giấu.
Mỗi hộp đều theo tiêu chuẩn năm trăm gram.
Tưởng Sơn Nhuận sờ khoai tây đầy thích thú, lại cầm trái bắp lên sờ nắn: "Tốt quá, tất cả những thứ này đều không bị biến dị. Bắp, khoai lang và khoai tây có thể thúc nảy mầm để gieo trồng."
Tưởng Hàn: "Ông nội, hạt giống những loại trái cây lần trước thế nào rồi?"
Tưởng Sơn Nhuận lắc đầu: "Đã trồng thử một ít. Nhưng vì đất đai không tốt, gần đây lại trong đợt lạnh nên tất cả bị đông lạnh chết hết rồi."
Tưởng Hàn bắt đầu mở blind box tinh thạch phiên bản giới hạn mùa đông, an ủi: "Chờ đợt lạnh qua đi, cháu đi với ông tới chỗ xa hơn để tìm đất."
Hộp thứ hai cũng toàn là loại bình thường, không có ẩn giấu.
Nhưng ấm đun nước, nồi tinh hạch, hộp thức ăn giữ nhiệt đều là những món mà Tưởng Hàn muốn.
Hắn lập tức cầm ấm đun nước ra ngoài lấy đầy tuyết, lọc xong đun lên, nước nóng rót ra sạch sẽ trong suốt, không có bất cứ mùi lạ nào.
Lớn như vậy rồi, đây là lần đầu tiên uống hương vị nước bình thường ở trong căn cứ, hắn muốn khóc, lập tức rót cho Tưởng Sơn Nhuận và Trì Cẩn mỗi người một ly.
Ba người cầm ly, nhấp từng ngụm nhỏ để uống, chỉ là nước lọc mà lại uống như đang thưởng thức Lafite năm 1982.
Sau đó Tưởng Hàn lại mở blind box dược phẩm, vẫn không có ẩn giấu.
Nhưng những món blind box dược phẩm bình thường đều rất thực dụng, hắn rất hài lòng.
Buổi sáng Tưởng Hàn ra ngoài rất sớm, Trì Cẩn ngủ trong vườn trồng trọt, không tới cửa hàng Blind Box.
Xem Tưởng Hàn mở hộp xong, anh ấy chuẩn bị về bổ sung giấc ngủ.
Tưởng Hàn gọi anh ấy lại: "Anh Trì, hôm nay không tới cửa hàng Blind Box à?"
Trì Cẩn: "Ừ."
-
Không tới nửa ngày, tin tức có người ở căn cứ Hy Vọng mở được ẩn giấu của blind box tinh thạch phiên bản giới hạn mùa đông đã truyền khắp những căn cứ xung quanh, càng nhiều người bắt đầu mua trọn bộ, muốn mở ra ẩn giấu.
Lộ Dao đứng sau bàn nhìn doanh số bán hàng càng ngày càng tăng cao, có hơi bất ngờ.
Thời gian làm nhiệm vụ chỉ mới qua bốn ngày, mà doanh số bán hàng của cửa hàng Blind Box đã vượt qua một trăm bốn mươi ngàn.
Dường như người ở đây rất có tiềm năng làm gà*.
(*) Gà trong cụm "lùa gà", chỉ những người dễ bị lừa tiền bởi các chiêu trò.
Ngày thứ sáu làm nhiệm vụ, đã có người rút được vật phẩm ẩn loại lớn của blind box tinh thạch phiên bản giới hạn mùa đông.
Trì Cẩn tới tìm Lộ Dao để đổi quà.
*
Căn cứ Trường Minh.
Trì Cẩn chau mày nhìn tấm thẻ trong tay, ba chữ “ẩn giấu (lớn)” màu vàng kim được in nền đen, vô cùng chói mắt.
Mấy người tiểu đội Tưởng Hàn vây quanh bàn, trong ánh mắt kinh ngạc không hề giấu đi tia đố kỵ.
Anh Trì không những rút được ẩn giấu, còn rất nhiều ngày, vẫn không có người nào rút được ẩn giấu lớn mùa đông giới hạn.
Tưởng Hàn ghen tị vô cùng: “Anh Trì, anh cũng hên quá đi thôi. Điều này hợp lý không?”
Mấy ngày nay hắn mở hộp liên tục, muốn mở ra túi ngủ nhưng vẫn mãi không được như ý.
Anh Trì Cẩn ở căn cứ mấy ngày, cũng không đến cửa hàng Blind Box.
Sáng hôm nay vẫn bị hắn kéo đi một chuyến, tùy ý mở một hộp, mang về mở ra chính là ẩn giấu lớn.
Tưởng Hàn nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi.
Người khác không có cách nào nhìn ra ánh mắt dưới chiếc kính của Trì Cẩn, chỉ có mình anh ấy biết, lúc này trong lòng mình vừa bồn chồn vừa lo lắng.
Lần đầu tiên anh ấy đến tiệm rút hộp, Lộ Dao nói anh rất đen, lời nói không hề khách sáo tí nào.
Trời sinh vận khí của anh ấy rất kém, thứ mà mình muốn tuyệt đối không bao giờ có được, những thứ muốn có được nhất định sẽ bị hủy hoại.
Nhưng lúc rút hộp trong cửa hàng Blind Box, liên tiếp hai ba lần rút được ẩn giấu, điều này rất không bình thường.
Lúc vận khí anh ấy tốt, nhất định sẽ xảy ra chuyện không hay.
“Anh Trì, chúng ta có đi đổi thưởng không?” Sau khi Tưởng Hàn ghen tị xong thì lại tò mò ẩn giấu lớn rốt cuộc là gì, không nhịn được giục Trì Cẩn lại ra ngoài một chuyến.
Trì Cẩn dùng ngón tay sờ nhẹ mép thẻ, không biết là do thẻ này quá sắc nhọn hay là da tay của anh ấy quá đỗi mềm mỏng, đầu ngón tay vừa chạm vào đã đau rát bị rạch thành một đường, còn có cả chất chất lỏng xanh lam ẩn hiện chảy ra dọc theo mép thẻ.
Anh siết chặt đầu ngón tay, thuận tay đút thẻ vào trong túi, đứng dậy nói: “Đi.”
Những người khác không phát hiện ra có gì bất thường, vui vẻ đi theo.
Blind box thức ăn chính gần đây của cửa hàng Blind Box vô cùng sôi nổi với các bà các mẹ, những bà mẹ quanh năm chỉ quây quần bên bếp núc nay đã tìm thấy niềm vui ở cửa hàng Blind Box.
Bạn cần đăng nhập để bình luận