Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh

Chương 340. Đi thi 2

Chương 340. Đi thi 2


Xe đạp chạy thực sự rất ổn định, tốc độ xe chạy đều đều. Tô Du ngồi trên xe đạp, cảm nhận được gió mát thổi đến. Rất dễ chịu.

Thư ký Tống nói, “Anh có mang theo kẹo bạc hà, em có muốn ngậm một viên không. Còn có tinh dầu, cũng mang theo, nếu cảm thấy nóng hoặc không có tinh thần, em có thể lấy bôi một chút.”

Tô Du ừ một tiếng, cảm thấy rằng mình tìm được một vị thư ký rất tốt, trộm vía còn rất cẩn thận tỉ mỉ. Đàn ông bình thường có ai nghĩ đến mấy chuyện này chứ?

Cô hỏi, “Chuyện của thị trưởng Khâu ra sao rồi?”

“Làm tốt bài thi của mình đi, quan tâm chuyện này làm cái gì?”

“Đừng tỏ vẻ như đi giết địch vậy chứ, có chuyện gì lớn đâu. Năm nay thi không đậu thì sang năm lại thi tiếp.”

Thư ký Tống hoảng sợ suýt chút nữa làm chiếc xe nghiêng ngả, cũng may tố chất tâm lý vững vàng mới giữ cho xe được ổn định.

“Này, anh nói cho em biết. Nhất định phải làm bài thi cho tốt. Tình hình này có chút không biết rõ đầu đuôi như nào nhưng mà không đến giây phút cuối cùng, ai cũng không biết kết quả ra sao. Hơn nữa, lãnh đạo của anh là người làm việc thật thà, bảo ông ấy đi dựa dẫm nịnh bợ người khác là điều chắc chắn không bao giờ có, ngay bây giờ đây ông ấy vẫn luôn luôn suy nghĩ như thế nào để phát triển được công nghiệp nặng, mỗi ngày đều chạy đến các hầm mỏ, tôi cũng vừa mới từ hầm mỏ than đá bên kia chạy về đây.”

“Chuyện này có chút vô căn cứ.” Tô Du nói. Trong lòng cô đương nhiên là hị vọng thị trưởng Khâu có thể lên nắm quyền. Có lẽ là do có quan hệ với thư ký Tống, mà nhiều hơn nữa là bởi vì phong cách của thị trưởng Khâu rất giống với cô. Chỉ có dưới sự lãnh đạo của thị trưởng Khâu, sau này cô mới có không gian phát triển lớn mạnh hơn nữa.

Cho dù sau này cô có suy nghĩ muốn đi học đại học, chỉ cần thị trưởng Khâu còn tại vị, có có ý tưởng tốt gì, cô có thể bày tỏ một chút cho thị trưởng Khâu ở bên này. Chờ đến khi cô tốt nghiệp, tất cả mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió, không cần phải bắt đầu làm từ cơ bản nữa.

Cho nên anh vẫn rất lo lắng không biết lần này thị trưởng Khâu có thể tiến thêm một bước nữa hay không.

Thư ký Tống nói, “Làm bài thi cho tốt, anh còn phải trông cậy vào em đấy.”

Tô Du cười cười, “Trông mong cái gì thế?”

“Hi vọng rằng….Khụ khụ, hi vọng rằng em sẽ làm bài thi tốt, làm người yêu của anh…”

Tô Du mím miệng cười, trong lòng đầy vui vẻ.

“Không sợ rằng em làm bài thi rất tốt, đậu trúng Bắc Kinh bên kia sao?”

“.……”

“Cũng may em là người biết giữ chữ tín, vậy nên đều điền nguyện vọng ở tỉnh Giang Đông hết.”

Thư ký Tống ngay lập tức cảm thấy cả người tràn trề sức sống, chân đạp xe đều thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Lúc đến trường thi, đã có một vài người đến trước, người tham gia cuộc thi thực ra vẫn có rất nhiều. Đa số mọi người ở đây đều là đến từ các quận và huyện ở phía dưới.

Một đám người tràn đầy tươi cười, có người mang theo dáng vẻ vui mừng hoặc là bộ dạng đầy khẩn trương.

Nhìn thấy bọn họ, Tô Du cảm thấy như chính mình được trẻ lại thêm vài tuổi.

Không giống như tâm trạng thoải mái của Tô Du, thư ký Tống lo lắng từ trong túi lấy ra vài thứ này nọ, hết nhét cho cô kẹo bạc hà, lại nhét dầu xức.

Còn mang theo cả một bình nước.

“Là nước sôi để nguội, một lần đừng uống nhiều, miệng nhỏ uống một ngụm là được rồi.”

“Không thì bây giờ em ăn một viên kẹo bạc hà để tỉnh táo tinh thần nhé?”

“Hay là thôi, đừng ăn nữa. Cái này dù sao cũng là đồ bên ngoài.”

“Đúng rồi, em đã kiểm tra bút viết chưa, có mang theo mực nước không. Anh cũng đã chuẩn bị hết rồi. Em mang thêm một cái nữa vào đi.”

“.……”

Tô Du day day huyệt Thái Dương, “Thư ký Tống, nếu anh cứ lo lắng như vậy, em thật sự có thể sẽ bị ảnh hưởng theo đấy.”

“.….Không lo lắng, anh chắc chắn không có lo lắng. Anh chỉ là sợ em cảm thấy căng thẳng. Em không cẳng thẳng là được rồi.”

“.……”

Tô Du nhìn thấy trên trán anh đều là mồ hôi, cũng không nói thêm cái gì, cầm lấy bình uống một ngụm nước, sau đó đem mọi thứ bỏ vào trong túi. Phòng trước vô hại.

Mọi thứ đều đã chuẩn bị xong, cô nhìn thư ký Tống nói, “Anh không quay về đi làm sao?”

“Không sao, em đi vào đi, anh đi ngay.” Thư ký Tống nói. Anh cũng không yên tâm để Tô Du đứng đợi ở đây một mình.

Nơi này có nhiều người đều ít nhiều có bạn bè cùng đứng nói chuyện với nhau, Tô Du đứng một mình. Hơn nữa những người kia đều là học sinh cao trung hoặc sơ trung, Tô Du đã ra trường lâu lắm rồi. Anh lo rằng nếu không có ai ở cùng cô, cô sẽ bị ảnh hưởng.

Trước kia lúc anh đi thi, anh có nhìn thấy một thí sinh đứng ở cửa lớn khóc thật to.
Bạn cần đăng nhập để bình luận