Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1008. Trở về tông môn

Chương 1008. Trở về tông môn
Trở lại tông môn, trước tiên tăng tu vi lên tới Trúc Cơ đỉnh phong, mới là lựa chọn tốt nhất.
"Hai vị sư muội nhanh chóng chuẩn bị, việc nên sắp xếp thì sắp xếp cho tốt đi."
"Trở về thu dọn một chút, đợi ngày mai giao lại xong thì chúng ta sẽ thông qua Truyền Tống trận ở Cổ Khuyết Thành để trở về tông môn!"
Trao đổi một hồi xong, cuối cùng Lưu Ngọc mới nói như vậy.
Mặc dù bây giờ muốn đi nhưng vẫn có vài chuyện, cần xử lý tốt trước đã.
"Vâng."
Giang Thu Thủy, Lãnh Nguyệt Tâm lĩnh mệnh, xoay người đi xuống chân núi, bóng lưng nhanh chóng biến mất ở phía trước.
"Trong nháy mắt mà đã năm năm qua đi."
Ánh nắng ôn hòa chiếu rọi lên người, Lưu Ngọc chắp tay nhìn về phía xa, nhớ lại những gì mình đoạt được trong những năm này.
Mãi cho tới khi tiếng động khi Yến Vũ thu dọn tách trà vang lên mới khiến hắn bừng tỉnh, lắc đầu tiến vào trong động phủ.
Sau khi tiến vào động phủ, Lưu Ngọc không đi tới Luyện Công phòng ngay, mà đi tới phòng Linh Thú trước, lấy lệnh bài mở trận pháp cấm chế.
"Ầm ầm."
Cửa đá màu nâu từ từ nâng lên, từng sợi hàn khí ngưng kết thành sương trắng bốc lên, từng đợt ý lạnh chạm vào mặt.
Đi vào Linh thú thất, dường như đặt mình vào thế giới băng tinh.
Nước ngưng kết thành băng, không ngừng bốc lên từng tia hành khí lạnh lẽo, khiến cho ánh mắt người ta mơ hồ.
Không gian chừng một sân bóng đều là băng tinh lớn nhỏ màu lam.
Dưới ánh sáng mờ tối, một bóng đen to lớn đang xoay vòng vòng trong đó.
Một thân thể lớn chừng ba trượng, làn da màu xanh, đường vân màu lam, còn có hai mắt xanh biếc dựng thẳng.
Liếc nhìn một cái đã có thể cảm nhận được một loại khí thế hung ác!
Chính là Linh xà Tiểu Thanh!
Thời gian năm năm qua đi, nó cũng từ một "Tên nhóc" phát triển thành một con to lớn như bây giờ, đồng thời thực lực cũng đã có bước tiến dài.
Dưới sự bồi dưỡng phong phú từ Lưu Ngọc, được cung ứng Huyết thực và Tự Linh đan chưa từng dừng.
Vào khoảng hai năm trước, rốt cuộc Tiểu Thanh đã trở thành yêu thú hạ phẩm nhị giai, tương đương với cảnh giới tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ.
Tiếc là đối với Lưu Ngọc bây giờ mà nói, tác dụng vẫn cực kỳ nhỏ bé.
Phá xác chẳng qua mới vài chục năm, đã trưởng thành tới nhị giai, tốc độ so với mấy con yêu thú hoang, chỉ động một tí đã tăng lên một giai mà nói, tốc độ tiến giai của Tiểu Thanh đã vô cùng nhanh.
Trong đó không chỉ bởi huyết mạch của nó bất phàm, mà còn vì được cung ứng đan dược và Huyết thực.
Chẳng qua so với tốc độ tu luyện của Lưu Ngọc, vẫn còn chưa đáng chú ý, chút thực lực ấy việc giúp đỡ được chưa hắn là cực kỳ nhỏ, gần như không phát huy được tác dụng gì.
Tuy là như thế, nhưng bồi dưỡng ra một yêu thú vẫn là việc rất cần thiết.
Ví như lúc bế quan tu luyện, Linh thú có thể thủ hộ động phủ, giúp báo nguy và ngăn trở nguy hiểm.
Có khế ước chủ tớ trói buộc, cộng thêm tâm tư Linh thú đơn giản, so với tu sĩ nhân loại thì càng dễ tín nhiệm hơn.
"Xì xì."
Phát hiện là chủ nhân đến, trong đôi mắt lạnh lẽo dựng thẳng của Tiểu Thanh lập tức hiện lên vẻ mừng rỡ như con người, nhanh chóng bò tới chỗ Lưu Ngọc.
"Rào rào."
Động tác của thân rắn dài ba trượng lập tức truyền tới động tĩnh cực khủng.
Chẳng qua khi vừa tới nửa đường, Tiểu Thanh vội vàng dừng lại, giống như nhớ ra cái gì, nhanh chóng thu nhỏ người lại.
Chỉ khoảng hai hơi qua đi, đã thu nhỏ lại chừng bảy tấc, trở thành một món đồ nho nhỏ có thể giấu trong tay áo.
Lưu Ngọc thấy vậy thì lộ ra ý cười, đưa tay trái ra để "Tên nhóc con" này quấn lên, sau đó để trên tay đùa giỡn một tí.
Lúc này thông qua liên hệ chủ tớ, hắn có thể cảm nhận được sự mừng rỡ của Tiểu Thanh, cảm xúc thân cận nên tâm trạng hắn cũng bị lây dính, hơi vui vẻ theo.
Với yêu thú tuổi thọ tương đối dài mà nói, mới mười mấy tuổi như Tiểu Thanh hoàn toàn được coi là "Đứa nhỏ".
Cho dù Linh trí hơn người, nhưng bây giờ, tâm tư cũng vô cùng đơn giản, giống như một tờ giấy trắng tinh khiết trắng thuần, có thể tùy ý vẽ những thứ đồ mà mình nghĩ lên đó.
"Tên nhóc này, thật sự khác biệt quá lớn với mẫu thân của nó."
"Xem ra, thật sự xuất hiện hiện tượng phản tổ, tiềm lực tiến giai lên Yên Đan kỳ vô cùng lớn."
"Nếu như nghiêm cẩn khai quật huyết mạch, nói không chừng còn có thể tiến thêm một bước nữa."
Đùa với Tiểu Thanh một hồi, nhìn làn da màu xanh của nó, so với rất nhiều đầu rắn khác thì trong mắt Lưu Ngọc hơi lóe lên ý nghĩ sâu xa.
Hắn từng gặp qua dáng vẻ của Âm Minh Linh Xà bình thường.
So sánh cùng nó, dáng vẻ bây giờ của Tiểu Thanh gần như khó mà liên tưởng chúng lại với nhau.
Nếu như Tiểu Thanh có thể tiến giai Yên Đan kỳ, tương lai khi hắn đột phá cảnh giới Kim Đan, sẽ là một trợ thủ rất đắc lực.
Nếu như không thể, với tuổi thọ dài dằng dặc của yêu thú mà nói, cũng có thể làm bạn với mình thật lâu.
"Coi như nó cứ dừng mãi ở nhị giai đi nữa, nói không chừng tuổi thọ còn dài hơn nhiều so với thọ nguyên của Kim Đan kỳ."
Nghĩ đến đây, Lưu Ngọc cười mỉm, từ trong túi trữ vật lấy ra một viên Long Huyết quả, sau đó vứt qua.
Long Huyết quả có thể gia tăng khí huyết cho tu sĩ, có thể gia tăng cường độ cơ thể, và nó cũng có hiệu quả tương tự với yêu thú.
Sau khi Tiểu Thanh đột phá nhị giai, hắn cũng đã dùng Long Huyết quả để nuôi nấng nó.
Long Huyết quả phối hợp cùng Tự Linh đan, hiệu quả khá tốt, tốc độ trưởng thành của nó được nâng cao, cho nên hiện tại cứ cách mấy ngày sẽ cho nó dùng một viên.
"Xì xì."
Thân rắn của Tiểu Thanh linh hoạt uốn éo, chuẩn xác nuốt Long Huyết quả vào, sau đó phun lưỡi rắn ra ý là còn muốn nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận