Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1251. Nghị quyết của trưởng lão



Chương 1251. Nghị quyết của trưởng lão




Nhưng quê hương của tông môn cách Nguyên quốc quá xa, sau khi dùng Truyền Tống trận hoặc linh hạm vận chuyển những đứa trẻ về mấy lần, tông môn đã phát hiện không có lợi.
Chi phí mở ra Truyền Tống trận không thấp, hơn nữa linh hạm là pháp khí quan trọng của tông môn không thể tùy tiện sử dụng, cho nên mỗi một lần ít nhất phải có hai Kim Đan trưởng lão cùng nhau điều khiển.
Cho nên, nghĩ tới nghĩ lui liền nảy ra ý tưởng xây dựng một Nguyên Dương biệt viện ở Nguyên quốc, tại đó sẽ trực tiếp tiến hành vòng sàng lọc đầu tiên.
Sau khi vượt qua vòng sàng lọc đầu tiên, những đứa trẻ có tiềm lực khá sẽ được đưa đến quê hương tông môn thông qua Truyền Tống trận.
Như thế, chi phí sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Chính vì việc thành lập phân viện Nguyên Dương biệt viện không phải là một chuyện nhỏ, cho nên mới có hội nghị trưởng lão lần này, cùng nhau thảo luận và đưa ra quyết định.
Suy nghĩ của Lưu Ngọc nhanh chóng thay đổi, trước mặt hắn chỉ có hai lựa chọn.
Đồng ý hay không đồng ý.
Nghĩ đến đây, hắn khẽ mỉm cười, hỏi sư tôn hời:
"Vậy ý của sư tôn là?"
Hiện tại Lưu Ngọc là người trong phe gia tộc, đương nhiên phải cân nhắc trên phương diện trận doanh mình đang đứng, ý kiến của bản thân không thể mâu thuẫn với ý kiến của trận doanh được.
Cho nên, tốt nhất là trao đổi tin tức trước.
Đối mặt với lời hỏi ý, Lý Trường Không không nói gì, chỉ khẽ gật đầu nhỏ bé không thể nhận ra.
Thấy thế, trong lòng Lưu Ngọc đã biết phải làm sao.
Sau đó, ba người cùng nhau nói chuyện phiếm, chờ đợi các trưởng lão khác đến.
Tu sĩ Kim Đan Viên Dương Tông có hơn ba mươi người, trong đó có khoảng một nửa trấn thủ ở các nơi, dù sao Thanh châu cũng có diện tích lớn như vậy, cần phải trấn thủ.
Khoảng một nửa trưởng lão quanh năm ở trong tông môn, cho nên có thể có mặt mười lăm mười sáu người là được rồi.
Trong số đó, Tôn trưởng lão và Chu trưởng lão, những người mà Lưu Ngọc đã gặp ở Vọng Nguyệt Thành, tình cờ có mặt. Cả hai phân biệt thuộc về phe biệt viện và phe sư đồ.
Ngoài ra, không thấy bóng dáng Trường Phong chân nhân và Tề trưởng lão.
Tu sĩ càng lợi hại sẽ xuất hiện càng muộn, có lẽ họ vẫn chưa đến?
Trong lúc nói chuyện, Lưu Ngọc yên lặng quan sát các Kim Đan trưởng lão khác, trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ này.
Thật ra hắn cũng muốn có quan hệ thân thiết với mấy vị Kim Đan trưởng lão, đáng tiếc ngoại trừ mấy người trong phe gia tộc ra, các trưởng lão khác đều khá lạnh lùng.
Đụng tường mấy lần, Lưu Ngọc từ bỏ ý định mặt nóng dán mông lạnh.
Trong điện, Kim Đan trưởng lão có mặt tại đây, mơ hồ chia làm ba phe theo trận doanh, cực ít qua lại lẫn nhau.
"Cũng đúng, sau mỗi một lần đối đầu, mỗi một lần đều có liên quan đến lợi ích, ai mà lại có sắc mặt tốt với đối phương được."
Lưu Ngọc âm thầm nở nụ cười, lóe lên ý nghĩ này.
"Cộp cộp."
Lúc này, tiếng bước chân khe khẽ lại từ ngoài cửa điện truyền đến, tốc độ không nhanh không chậm, tiết tấu vô cùng nhịp nhàng.
Lưu Ngọc quay đầu nhìn lại, đồng tử hơi hơi co rụt lại, bởi vì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
"Bạch Vũ Huyên."
Đúng vậy, đó là "Lãnh Nguyệt tiên tử" Bạch Vũ Huyên, một trong Nguyên Dương song xu.
Lúc Lưu Ngọc đi tới Tây Sa, nữ tử này đã bế quan Kết Đan, thời gian Kết Đan lại đúng lúc trước hắn.
Chỉ là trong khoảng thời gian này vẫn luôn bế quan củng cố cảnh giới, cho nên mới không lộ diện.
Dựa theo nguồn tin đáng tin cậy, nữ tử này rất có thể sẽ trở thành đan thành ngũ phẩm, nên được coi là một thế hệ tinh anh mới của phe biệt viện.
Đúng vậy, Bạch Vũ Huyên đang ở trong trận doanh của phe biệt viện.
Về phần phe biệt viện, phần lớn thời gian đều có quan hệ mật thiết với phe sư đồ, cũng có nghĩa là phần lớn thời gian, nữ tử này và Lưu Ngọc đều ở trong trạng thái đối địch.
Về phần vị "Hồng Liên tiên tử" khác kia trong Nguyên Dương song xu, mấy năm trước đã truyền ra tin tức, xác định trùng kích bình cảnh Kim Đan thất bại, có vẻ không có khả năng lại lần nữa đặt ngang hàng.
Nửa canh giờ trôi qua, số Kim Đan chân nhân trong điện dần dần đến mười sáu người.
Kèm theo uy thế cấp bậc Kim Đan đỉnh phong, một luồng Linh áp nhanh chóng tới gần, rất nhanh liền xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Bộ dáng người này như một đạo nhân trung niên, mặc đạo bào màu xanh lam, trên cằm có một bộ râu ngắn.
Đó là Trường Phong chân nhân.
Ngoại hình của lão hình như không có thay đổi gì trong mấy chục năm qua.
Sau khi chào hỏi tất cả Kim Đan, Trường Phong chân nhân trực tiếp ngồi trên chủ vị chính giữa đại điện, tất cả trưởng lão đối với chuyện này ngoài mặt cũng không có gì khác biệt.
"Xem ra lời đồn đại trước đó quả nhiên là thật."
Thấy vậy, ánh mắt Lưu Ngọc lóe sáng.
Trong tông môn đã sớm có lời đồn đại, nói rằng Trường Phong chân nhân có lẽ là người đầu tiên Kim Đan của Nguyên Dương Tông, từ thái độ của tất cả trưởng lão ở đây, lời đồn này hẳn là sự thật.
Trong điện có tất cả mười bảy Kim Đan trưởng lão. Trong đó có bảy người cùng gia tộc, sáu người ở biệt viện, bốn người có quan hệ sư đồ.
Điều này cũng giải thích rất rõ vì sao phe gia tộc chỉ có ưu thế hơn hai phe còn lại một xíu nhưng lại nắm giữ quyền chủ động.
Dứt lời, mười bảy Kim Đan trưởng lão xung quanh bắt đầu thảo luận sôi nổi về việc có nên thành lập một phân viện của Nguyên Dương biệt viện ở Nguyên quốc hay không.
Có người đồng ý hai tay, cho rằng tiến hành một vòng sàng lọc trước ở Nguyên quốc, có thể giảm bớt rất nhiều chi phí vận chuyển đệ tử mới.
Có người cực lực phản đối, cho rằng nên đưa đến tông môn đào tạo từ nhỏ, thế thì đệ tử mới này mới có thể có lực hướng tâm, cống hiến sức lực cho tông môn.
Có người không đồng ý cũng phản đối, khi được hỏi cũng lập lờ nước đôi.
Ngược lại Lưu Ngọc có thái độ rõ ràng dứt khoát, kiên quyết bày tỏ sự ủng hộ việc thành lập phân viện Nguyên Dương biệt viện, bởi vì gia tộc đã bí mật thông qua từ lâu.
Theo quan sát của hắn, những trưởng lão phản đối thành lập phân viện này hình như đa số là tu sĩ của phe biệt viện kia.
Còn những trưởng lão ủng hộ việc thành lập phân viện đa số là các tu sĩ của phe gia tộc. Hết chương 1251.



Bạn cần đăng nhập để bình luận