Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 550. Thương Lãng Linh Thủy(2)

Chương 550. Thương Lãng Linh Thủy(2)
Những pháp khí tinh phẩm như này, đối với tu sĩ bình thường mà nói chính là vật hiếm có khó tìm, có một cái gia tăng không ít thực lực. Đặc biệt là hai thanh Hồng Sắc phi đao kia, uy năng càng thêm bất phàm.
Có ánh mắt những tu sĩ hơi độc ác, liếc mắt nhìn ra sự bất phàm của những Hồng Sắc phi đao này.
Những pháp khí này từ đâu mà có? Trong đó, hai món còn có chút vết tích của Ma đạo.
Tu sĩ có thể tu luyện tới Trúc Cơ kỳ, đối với sự tàn khốc của Tu Tiên Giới cũng có chút hiểu biết của mình.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của những tu sĩ giữa sân khi nhìn Lưu Ngọc, lập tức nảy sinh chút biến hóa.
Vẻ kiêng kị trong ánh mắt bọn họ, vị đạo nhân áo bào màu vàng, tóc tai bù xù trước mắt cũng biến thành thần bí hơn.
Ngay cả nam tử hắc bào treo mấy cái Túi Linh thú cũng không khỏi ghé mắt nhìn qua, nhưng do có mũ trùm che chắn, người bên ngoài không thấy rõ nét mặt của hắn ta lắm.
Tất cả mọi người đều không chú ý tới nhất chính là Thanh Tùng lão đạo - người đề xuất ra hội trao đổi lần này, đáy mắt đã hiện ra thần sắc quỷ dị.
Sau khi Lưu Ngọc vừa nói xong, trong lúc nhất thời toàn trường đều rơi vào khoảng không yên tĩnh, không ai nói chuyện.
Mặc dù rất muốn mấy món pháp khí này nhưng mọi người nghĩ tới những vật phẩm trong túi trữ vật của mình, cũng chẳng có loại Linh vật khử độc này kia.
Linh vật khử độc giá trị cũng không quá cao, nhưng vô cùng hiếm thấy ít ỏi, Luyện Khí kỳ vô cùng ít, Trúc Cơ kỳ lại càng thêm hiếm.
Hơn nữa với những tu sĩ bình thường mà nói làm gì cần tới loại vật như này?
Khoảng chừng vài nhịp thở qua đi, tu sĩ giữa sân cũng không có ai lên tiếng.
Trong lòng Lưu Ngọc thở dài, mặc dù sớm biết đây chỉ là hội trao đổi bình thường, nhưng trong lòng vẫn không khỏi có chút thất vọng.
"Mấy món pháp khí này của đạo hữu có phải sẽ bán ra không, Chu mỗ nguyện dùng Linh Thạch để mua."
Mặc dù không có Linh vật khử độc, nhưng mấy món pháp khí tinh phẩm này thực sự khiến người ta nóng mắt, thế là một tu sĩ tham gia hội trao đổi đã hỏi.
"Thật sự xin lỗi, tại hạ tạm thời không có dự định bán ra, chỉ muốn đổi lấy Linh vật."
Đôi mắt Lưu Ngọc xoay chuyển nhìn về phía người đang nói chuyện, bình tĩnh trả lời.
Qua thêm vài hơi thở nữa, tu sĩ giữa sân bắt đầu bàn tán xôn xao, lại không có người nào có Linh vật khử độc.
Lưu Ngọc thấy thế, thu hồi ba món pháp khí kia vào túi trữ vật, hội trao đổi lần này dường như cũng phải thất bại rồi.
"Hồng đạo hữu, vật mà ngươi cần bần đạo có chút nghe nói, đợi tới khi hội trao đổi kết thúc, mời giờ Dậu tới Phong Vũ Lâu một chút."
Vừa thu hồi pháp khí xong, đột nhiên nhận được thần thức truyền âm của Thanh Tùng lão đạo, Lưu Ngọc suýt chút nhịn không được mà nhìn sang, nhưng vẫn cưỡng ép mình nhẫn nhịn phản ứng theo bản năng.
"Thanh Tùng lão đạo có Linh vật khử độc?"
"Vậy vì sao không quang minh chính đại giao dịch mà còn lén lút như thế?"
"Hẳn là có điều bí ẩn trong đó nhỉ?"
Thu được truyền âm, vẻ mặt Lưu Ngọc vẫn không chút thay đổi, yên lặng quan sát những giao dịch đang tiến hành, nhưng trong lòng lại hiện ra rất nhiều suy nghĩ.
Hắn nghĩ tới đoạn truyền âm mờ ảo cùng với nam tử hắc bào, có lẽ cũng là Thanh Tùng lão đạo phát ra?
Chỉ là giao dịch bình thường, vì sao phải cứ lén lút, hẳn là có chút đồ vật không thể để lộ ra ngoài?
Lưu Ngọc có chút cảm giác không đúng, nhưng trong lúc nhất thời cũng không có đầu mối gì.
Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn quyết định đến nơi hẹn cái đã, thật vất vả mới có tin tức của Linh vật khử độc, hắn không muốn dễ dàng buông tha như vậy.
Hơn nữa trong phường thị cũng không sợ mưu đồ làm loạn gì.
"Nếu giao dịch bình thường dĩ nhiên là tất cả đều vui."
"Nếu có ý định làm loạn, sẽ để cho lão đạo này nhìn xem, pháp khí của Lưu mỗ này có lợi hại hay không!"
Hai mắt nhắm lại, trong lòng Lưu Ngọc đã có quyết định.
Có câu nói là kẻ tài cao thì gan cũng lớn, với thực lực bây giờ của hắn, chỉ cần không gặp được nhóm nhỏ người Trúc Cơ đỉnh phong, hoặc là trúng mai phục, thì cúi đầu hay ngẩng đầu đều không sợ, dĩ nhiên cũng ít đi rất nhiều sự nghi kỵ.
Mặc kệ tâm tư của mọi người ra sau, hội trao đổi vẫn tiến hành bình thường.
Có tu sĩ đổi được vật mình cần, công pháp tu hành gì đó cần có hoặc là đan dược tăng tiến tu vi cũng có. Có vài tu sĩ cũng đi một chuyến uổng công, nhưng tâm tính lạc quan, toàn bộ đều coi như giải sầu sau giờ tu luyện.
Ở trong đó cũng không có bảo vật nào Lưu Ngọc thấy vừa mắt, cho nên hắn cũng không ra tay, chỉ ngồi ở tại chỗ, chậm rãi thưởng thức Linh trà, nhìn những tu sĩ kia ngươi tới ta đi.
Tu sĩ tham gia tụ hội xuất ra những vật phẩm mình có, pháp khí cực phẩm, đan dược nhị giai, vật liệu luyện khí, các loại Linh phù, không phải là ít.
Nhưng nhiều nhất vẫn là vật liệu yêu thú như nanh vuốt, da lông này kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận