Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 610. Linh xà Tiểu Thanh(3)

Chương 610. Linh xà Tiểu Thanh(3)
Hăng quá hóa dở, tu sĩ Luyện khí kỳ dùng ba viên Long Huyết quả đã có thể khiến huyết khí sinh động hơn, tăng cường cơ thể rất nhiều, mà cơ thể có thể sẽ không chịu nổi, dù sao tu sĩ Luyện khí kỳ có "bản chất" quá thấp.
Cho nên ba viên là số lượng tốt nhất cho tu sĩ Luyện Khí kỳ dùng.
Cứ như vậy, tu vi của hai người đều vững bước tăng lên, gần hai tháng cứ thế trôi qua.
Hai tháng sau, Lưu Ngọc thảnh thơi nằm trên ghế bành, trong tay cầm Bách Thảo đan dược lật xem, thỉnh thoảng nhíu mày suy nghĩ cẩn thận.
Thanh Trúc đan kinh đã nhận biết khá tốt, những thủ pháp luyện đan trong đó cũng đã thấu hiểu, tự nhiên không cần lúc nào cũng lật xem.
Nhưng một ít nguyên lý nội dung trên Bách Thảo đan thư còn cần phải thí nghiệm, cho dù với ánh mắt hiện tại của Lưu Ngọc mà xem, vẫn có nhiều chỗ không hiểu rõ hết.
Cần ghi chép lại những chỗ không hiểu, đi tới Tàng Kinh Các hoặc cùng đồng đạo giao lưu, tìm kiếm đáp án.
Hôm nay là thời gian Huyết Sắc bí cảnh mở ra, mà đội ngũ tông môn đã xuất phát từ hôm qua.
Không có gì bất ngờ xảy ra, mười tên đệ tử ngoại môn được chọn trúng thông qua tuyển chọn, còn có Cảnh Vân Tùng, cũng thông qua tuyển chọn.
Tông môn không có ra lệnh để Lưu Ngọc hộ tống, cho nên hắn không cần vào, trưởng lão dẫn đội cũng không phải sư tôn Lý Trường Không được hời kia, cho nên không cần đi khoe khoang.
"Hy vọng mười người này đừng để ta thất vọng."
Lưu Ngọc yên lặng nghĩ tới.
Đầu tư đổ xuống sông xuống bể không đau lòng, nhưng quan trọng nhất là hạt giống Linh dược Linh thảo, liên quan tới luyện chế Kết Kim đan.
Đột nhiên, thông qua liên hệ khế ước chủ tớ, Lưu Ngọc cảm giác dường như trứng Linh thú truyền tới động tĩnh.
Dường như, muốn ra đời?
Liên hệ khế ước chủ tớ tương đối đặc thù, dù sao Mậu Thổ Thanh Thạch trận cũng chỉ là trận pháp có khuynh hướng phòng ngự, cho dù có trận pháp ngăn cản, vẫn không thể chặt đứt liên hệ.
Lưu Ngọc đứng dậy mở trận pháp ra, đi vào trong Linh thú thất.
Băng lạnh, ẩm ướt, bốc lên từng đợt khí lạnh, trên vách tường còn treo từng viên băng tinh nho nhỏ.
Lúc này dáng vẻ của Linh thú thất đã thay đổi thật lớn, so với Hàn đầm dưới động phủ mà Âm Minh Linh Xà ở cũng chẳng kém bao nhiêu.
Vẫn là sào huyệt làm bằng cỏ khô kia, hai trứng Linh thú màu đen yên lặng nằm đó, một quả có khá nhiều đường vân nét màu lam bên ngoài, một quả khác thì ít hơn.
Một quả đường nét màu lam vẫn đang sáng rực, một quả khác thì đã ảm đạm hơn.
Liên hệ tâm thần, lúc này chỉ còn lại một sợi, có một sợi đã biến mất vĩnh viễn.
Lưu Ngọc nhìn về phía trứng Linh thú với những đường nét màu lam thưa thớt kia, vẫn là dáng vẻ ban đầu, cũng không lộ ra sự khác thường gì, nhưng Linh Giác nhạy cảm vẫn có thể cảm ứng được, lúc này bên trong trứng đã không có khí tức sinh mệnh.
Cái này đã trở thành một quả trứng chết.
Một quả trứng Linh thú khác thì khí tức sinh mệnh càng thêm nồng đậm, Lưu Ngọc đi lên trước xòe bàn tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve vỏ trứng hơi thô ráp.
Trứng Linh thú có hơi động nhẹ, tựa như đang hoan nghênh chủ nhân tới.
Thông qua liên hệ khế ước chủ tớ, nhưng rõ ràng vẫn cảm ứng được, ý thức bên trong trứng Linh thú này đã không còn ngây thơ, dường như "tỉnh" lại và càng trở nên sinh động hơn, chính là đang truyền tới cảm xúc thân cận.
Lưu Ngọc mỉm cười, thông qua liên hệ mà an ủi cảm xúc của tiểu gia hỏa kia.
Lúc này hắn đã xác định, hôm nay chính là thời gian tiểu gia hỏa này ra đời.
Yêu thú sinh ra, lột xác, tốt nhất là tự mình hoàn thành, nếu không sẽ ảnh hưởng tới tiềm lực phát triển về sau, bất lợi cho sự trưởng thành của yêu thú.
Mặc dù mở vỏ trứng là có thể để tiểu gia hỏa thuận lợi sinh ra, nhưng chuyện đốt cháy giai đoạn như này, Lưu Ngọc đương nhiên sẽ không làm.
Lui ra phía sau hai bước, truyền chút tin tức cổ vũ, để tiểu gia hỏa tự mình cố lên, tránh thoát trói buộc và bảo vệ từ vỏ trứng.
Tiểu gia hỏa bên trong dường như hiểu được ý tứ của Lưu Ngọc, lập tức bắt đầu giằng co, muốn phá vỡ vỏ trứng.
Mắt thường vẫn có thể nhìn thấy, phạm vi rung động, lắc lư của trứng Linh thú càng rộng hơn.
Thân thể, tinh phách cơ bản đều phát triển hoàn toàn, tiểu gia hỏa ở bên trong đang dùng sức va chạm.
"Tách, tách"
Bên trong trứng Linh thú truyền tới từng trận tiếng vang rất nhỏ.
Lưu Ngọc lẳng lặng đứng xem, không có ý định ra tay.
Một con yêu thú vừa sinh ra đã cần phụ trợ, thì sẽ không có giá trị bồi dưỡng, hắn không có thói quen nuôi một phế vật.
"Ầm"
"Ầm"
Mệt thì nghỉ ngơi, khôi phục thì lại tiếp tục, sinh linh ngoan cường đang dùng sức đụng vào vỏ trứng, vốn không có ý định từ bỏ.
"Răng rắc"
Một tiếng vang giòn tan qua đi, bên trên vỏ trứng xám đen xuất hiện một vết nứt nho nhỏ.
Ánh sáng xuyên qua khe hở này phát xạ chiếu vào.
Tiểu gia hỏa vốn đang vô cùng mệt mỏi gặp thứ này lập tức nhận được cổ vũ, nâng lượng lớn sức lực tiếp tục dùng sức với vết nứt kia.
Vết nứt càng lúc càng lớn, dần dần khuếch tán ra toàn bộ vỏ trứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận