Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1190. Trăm năm Kim Đan! (Thượng)



Chương 1190. Trăm năm Kim Đan! (Thượng)




Bây giờ chừng bốn mươi tuổi đã đạt tới Luyện Khí tầng chín, tỷ lệ thành công Trúc Cơ cũng cao hơn phụ thân của hắn ta.
"Có Ngũ Xương toàn lực chèo chống, hắn ta chỉ cần tu luyện theo từng bước là đủ."
"Mà hoàn cảnh của Vân Hà sơn, lại vượt xa nội môn bên ngoài."
"Ở cái tuổi này với tu vi thế này chỉ có thể nói là khá tốt."
"Dù sao ở phương diện tu luyện, cũng tốt hơn không biết bao nhiêu đệ tử không có chút căn cơ nào."
Lưu Ngọc nhìn qua hai lần, sau đó không để ý tới nữa.
Với ánh nhìn của hắn, Ngũ Thừa Ân đạt tới Luyện Khí tầng chín khi bốn mươi tuổi, chỉ có thể nói là biểu hiện bình thường thôi.
"Chỗ này của ta đang có một việc quan trọng cần một người tin tưởng đi làm."
"Chuyện này cần tiến vào thế tục, ngây ngốc ở đó mười năm, ngươi có bằng lòng hay không?"
Vẻ mặt của Lưu Ngọc không chút cảm xúc, bưng Linh trà lên, hớp nhẹ một ngụm, mới từ tốn nói.
Thế tục?
Ngũ Thừa Ân lập tức sững sờ.
Qua bốn mươi tuổi, khí huyết đã bắt đầu suy yếu, xác suất thành công lên Trúc Cơ đã giảm bớt theo từng năm.
Hiện tại còn đang là lúc hắn ta chuẩn bị tiến lên Trúc Cơ, đương nhiên không muốn đi tới nơi Linh khí mỏng manh như thế tục kia, bỏ lỡ thời gian quý báu để lên Trúc Cơ.
Chẳng qua hắn ta nghĩ tới lời mà phụ thân vừa dặn dò, Ngũ Thừa Ân cắn răng, cuối cùng vẫn đồng ý việc này:
"Hồi Thế bá, tiểu chất nguyện ý."
"Chuyện Thế bá dặn dò tiếp theo, tiểu chất dù có xông pha khói lửa cũng không dám chối từ!"
Giọng điệu của Ngũ Thừa Ân kiên quyết, dường như không hề chần chờ, dáng vẻ như sẽ hết lòng dù đầu rơi máu chảy vì Lưu Ngọc.
Trên thực tế, những tích lũy của Ngũ Xương có cộng thêm sự cố gắng của hắn ta, qua chừng mười năm nữa, vẫn có thể miễn cưỡng đổi lấy một viên Trúc Cơ đan.
Nhưng dù cho có Trúc Cơ đan, cộng thêm Linh vật Trúc Cơ bình thường một chút, với tư chất bình thường như Ngũ Thừa Ân, tỷ lệ thành công thăng lên Trúc Cơ cũng sẽ không vượt quá bốn phần.
Tỷ lệ thất bại còn cao hơn cả tỷ lệ thành công.
Mà một khi thăng lên Trúc Cơ thất bại, Ngũ Thừa Ân phải đi trên con đường xưa của phụ thân hắn ta, gần như là mất đi khả năng thăng lên Trúc Cơ lần nữa.
Nhưng nếu có thể đạt được sự tán thưởng của Lưu Ngọc thì sẽ khác, đến lúc đó tùy tiện ban thưởng một, hai món Linh vật thôi, thì tỷ lệ thành công khi thăng lên Trúc Cơ sẽ có thể tăng lên rất nhiều.
Lưu sư thúc chỉ cần tiện tay ban thường, có lẽ cũng hơn mấy chục năm tích lũy của hai phụ tử họ.
Lùi một bước mà tính, dù cho thành công lên Trúc Cơ cũng chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ vừa mới tấn thăng, con đường về sau vẫn khó khăn như cũ.
Ngũ Xương chỉ là tu sĩ Luyện Khí, hầu hết những mối giao thiệp cũng chỉ là Luyện Khí kỳ, cũng không thể mang tới bao nhiêu trợ giúp cho Ngũ Thừa Ân.
Mà hiện tại Lưu Ngọc đã được liệt vào chân truyền, là một trong những "Hạt giống Kim Đan" nóng bỏng tay trong tông môn.
Xác suất thành công Kết Đan là vô cùng lớn, tương lai rất có thể sẽ là một vị "Kim Đan lão tổ".
Nếu có thể tạo mối quan hệ cùng với "Lưu sư thúc" ngay bây giờ, trở thành tâm phúc trước mắt "Lưu trưởng lão" tương lai, không biết tốt hơn biết bao nhiêu so với một tu sĩ Trúc Cơ vừa tấn thăng lên.
Ngày tháng cũng càng có thêm hy vọng.
Ngũ Xương đúng là người già thành tinh, đã sớm xem xét đủ loại lợi hại, vì nhi tử mà trải sẵn con đường tương lai phía trước.
Chỉ cần từng bước tiêu sái làm theo, không cần "Độc lập tự chủ", "Tự lực cánh sinh" gì đó, so với gã năm đó không biết tốt hơn bao nhiêu lần!
"Ừm, khá tốt."
Lưu Ngọc gật nhẹ đầu.
So với dùng một tu sĩ xa lạ, nhi tử của Ngũ Xương đúng là càng phù hợp hơn, cũng càng có thể tin tưởng hơn một chút.
Ngũ Xương đã "Làm công" cho hắn mấy chục năm, từ phương diện tình cảm mà nói, cho nhi tử của gã một cơ hội cũng không phải là không thể.
Dù sao, tình huống của Ngũ gia thì Lưu Ngọc đều rõ như lòng bàn tay, muốn diệt môn cũng dễ như trở bàn tay.
Cho dù Ngũ Thừa Ân muốn phản bội, cũng phải suy nghĩ, xem xét hậu quả kỹ càng.
"Khá tốt, ngươi có được phần tâm ý này, thế bá cảm thấy vô cùng vui mừng."
"Chẳng qua trước hết vẫn phải nói rõ tình huống, ngươi phải lo liệu cân nhắc cho kỹ, đừng vội đồng ý ngay."
Lưu Ngọc chỉ về chỗ ngồi phía bên phải, ra hiệu Ngũ Thừa Ân ngồi xuống, sau đó nói tiếp:
"Lần này đi vào thế tục, ngắn thì cũng mười năm, lâu thì mười lăm năm, hai mươi năm cũng không phải là điều không thể."
"Đồng thời bởi vì liên hệ trọng đại, còn phải hạ Nguyên Thần cấm chế để phòng ngừa lộ tin tức ra ngoài."
"Đương nhiên yêu cầu nghiêm ngặt như thế thì chỗ tốt cũng không ít, ta sẽ cho ngươi cơ hội lên Trúc Cơ."
"Trúc Cơ đan, Hộ Mạch đan, Dung Linh Thủy."
"Có tài nguyên là năm loại phụ trợ Trúc Cơ, đủ để tăng tỷ lệ thành công lên Trúc Cơ từ năm lên đến sáu phần."
"Đồng thời sẽ cung cấp một lượng lớn Linh Thạch, đủ để ngươi khắc ra được Tụ Linh trận, cho dù ở thế tục thì việc tấn thăng Trúc Cơ cũng không có vấn đề."
Mỗi loại tài nguyên đủ để cho bất kỳ tu sĩ Luyện Khí kỳ nào không tiếc sinh mạng để đổi lấy, nhưng khi nói ra từ trong miệng Lưu Ngọc lại trở nên hời hợt như vậy.
Dường như đây không phải là tài nguyên quý giá gì, chỉ là một con số nhỏ không đáng kể.
Với thực lực bây giờ của hắn, chỉ cần khoát nhẹ tay một cái đã có thể thay đổi tính mạng của phần lớn tu sĩ Luyện Khí kỳ!
Quả nhiên, Ngũ Thừa Ân vừa nghe xong, hô hấp lập tức trở nên nặng nề.
Thậm chí hắn ta còn hơi không nhịn được, muốn lập tức đồng ý ngay!
Nhưng cũng may vào thời khắc sống còn kia, lý trí vẫn khống chế được bản thân, mới không thốt ra ý nghĩ trong lòng.
"Nguyên Thần cấm chế."
Ngũ Thừa Ân hơi chần chừ.
Một khi gieo xuống Nguyên Thần cấm chế, đó chính là giao sự sống chết của mình vào tay người khác, tính mạng cũng không còn nằm trong tay chính mình, chỉ có trong ý niệm của người thi triển.
Phàm là tu sĩ bình thường thì đều không thể chịu đựng được Nguyên Thần cấm chế.
Chính bởi vì như thế, điều kiện dù có hấp dẫn cỡ nào, Ngũ Thừa Ân vẫn chần chừ không thôi, không biết có nên đồng ý hay không.
"Không cần phải gấp gáp đồng ý, ngươi có thời gian để xem xét."
"Chẳng qua nếu đồng ý, thì không có việc hối hận."
Lưu Ngọc uống một ngụm Linh trà, hời hợt nói, sau đó phối hợp cầm Luyện Đan bút ký lên xem. Hết chương 1190.



Bạn cần đăng nhập để bình luận