Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 682. Suy nghĩ trù tính(4)

Chương 682. Suy nghĩ trù tính(4)
Thôi Lượng đương nhiên sẽ không làm ra những chuyện ngu xuẩn như vậy, dù trong lòng có chút bất mãn cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài chút nào.
"Tuyết Mai Hiệu", "Đạo Viễn Hạm".
Trên đường đi, Linh giác nhạy cảm của Lưu Ngọc trước tiên cảm nhận được chút xíu động tĩnh, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy Tuyết Mai Hiệu của Phiêu Tuyết Các và Đạo Viễn Hạm của Thanh Hư Phái đằng không mà đến, tiếp đó Linh quang lóe sáng nhanh chóng bay về phía xa, ngay lập tức hóa thành hai điểm nhỏ ở phía chân trời.
"Dựa theo lời của sư tôn hời, Phiêu Tuyết Các và Thanh Hư Phái phụ trách tiến đánh chiếm cứ Vĩnh châu, Dương châu của Đan Hà Động, bây giờ đã xuất phát."
Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này.
Mà ba người Giang Thu Thủy thì nhìn nhau đầy vẻ mờ mịt, bọn họ không có con đường nào, hiện tại còn không biết sắp xếp của tông môn, lúc này trong lòng đang suy nghĩ loạn cả lên.
"Đi thôi."
Lưu Ngọc thấy vậy cũng không định giải thích, dù sao chờ lúc nữa cũng sẽ biết, hắn hờ hững nói một tiếng, trước hết đi tới thành đông.
Trên đường đi, nhân số Luyện Khí kỳ tuần tra hoàn toàn giống như trước đây.
Nhưng cẩn thận quan sát sẽ nhận ra, đã không có bóng dáng tu sĩ của Phiêu Tuyết Các và Thanh Hư Phái.
Bình thường đi lại cũng không tấp nập tu sĩ Trúc Cơ như này, bây giờ từng người đều ra khỏi động phủ giống như đã hẹn trước vậy.
"Tàn Nguyệt Cốc", "Hợp Hoan Môn".
Sắc mặt Lưu Ngọc vẫn như thường, nhận ra thân phận của những tu sĩ này ngay.
Nguyên Dương Tông và những tông môn khác Nguyên Dương Tông luôn đối đầu nhau, trước mắt dù không đến mức phải ra tay, nhưng không thể nào từ bỏ hiềm khích lúc trước.
Lúc hai bên đối mặt lẫn nhau, rõ ràng cảm giác được địch ý trong mắt đối phương, thân thể cũng âm thầm căng cứng.
Mà từ trước tới nay, Tàn Nguyệt Cốc lại có giao hảo cùng với Nguyên Dương Tông, có vài tu sĩ còn có chút duyên phận với nhau, lúc đối mặt nhau đều sẽ gật nhẹ đầu coi như bắt chuyện, thái độ cũng tương đối tốt.
Giống như đã hẹn trước, ngũ đại tông môn đồng loạt có hành động, muốn chiếm cứ càng nhiều địa bàn lẫn tài nguyên ở Yến quốc, vừa hợp tác với nhau nhưng cũng vừa cạnh tranh cùng nhau.
"Xem ra Hợp Hoan Môn và Tàn Nguyệt Cốc đều đã có hành động."
"Lúc này tuy năm đại tông môn là hợp tác, nhưng nếu gặp nhau trong nhiệm vụ, chưa chắc sẽ "Chung sức hợp tác".
Nghĩ như vậy, khóe miệng Lưu Ngọc nhếch lên lộ ra nụ cười, bước chân cũng không ngừng, tiếp tục đi trên đường.
Chỉ chốc lát sau, bốn người đã chạy tới quảng trường rộng lớn ở thành đông.
Trước đó quảng trường này đã được dọn sạch, không có tu sĩ trong thành tồn tại.
Lúc này đã có hơn một trăm tu sĩ Trúc Cơ đến, người không biết chuyện thì tụ tập cùng nhau bàn luận ầm ĩ, suy đoán xem hành động kế tiếp của tông môn là gì.
Những tu sĩ này đều là người của Nguyên Dương Tông, không có tu sĩ thế lực khác ở Sở quốc.
Năm tông Sở quốc liên hợp cũng không quá sâu, vẻn vẹn chỉ hợp lại đối phó Yến quốc, nhưng ở giữa vẫn tự mình quản lý tu sĩ và thế lực của riêng mình.
Đệ tử trong môn phái và thế lực phụ thuộc vẫn quy về phần quản lý của môn, những tông môn khác có muốn chỉ huy cũng không thể nào chỉ huy được.
Mà thế lực phụ thuộc năm đại tông môn này, mặc kệ là tu vi cao bao nhiêu đều khó mà ảnh hưởng tới quyết sách của năm tông, dưới đa phần những tình huống thì chỉ có thể nghe lệnh làm việc.
Giống như pháp khí trong tay tu sĩ, cuối cùng cũng chỉ là công cụ mà thôi.
"Lý Bất Ngữ", "Tần Thanh".
Lưu Ngọc dẫn theo ba người tiến vào quảng trường, ánh mắt lập tức quét qua và nhận ra không ít tu sĩ quen thuộc, đều là đệ tử trong môn, không có tu sĩ thế lực phụ thuộc nào cả.
Chỉ là ngẫm nghĩ lại cũng đúng, vị trí dẫn đội này, hiển nhiên không thể để "Người ngoài" đảm nhiệm rồi.
Lần này, tông môn phái tới hơn ba trăm tu sĩ Trúc Cơ, về phần tu sĩ thế lực phụ thuộc thì càng nhiều hơn, tán tu, gia tộc tu tiên, thế lực lớn nhỏ khác cộng lại có chừng hơn bốn trăm tên, tổng lại tu sĩ Trúc Cơ đã gần tám trăm.
Dù sao đối thủ cũng là một trong chín đại quốc, còn chưa tính tới bối phận, hơn nữa còn là tác chiến trên sân nhà, tuyệt đối không thể xem thường.
Nếu phái lực lượng tới quá ít, dẫn đến tổn thất nặng nề, việc này hiển nhiên không thể chấp nhận được.
Nếu đã muốn đạt thành mục đích, lại muốn giảm bớt tổn thất cá nhân, vậy lực lượng được phái ra nhất định không thể quá ít.
Chỉ là đối thủ của năm đại tông môn Sở quốc cũng chỉ là họ với nhau, tất cả mọi người đều có tình huống như nhau, cũng sẽ không cần lo lắng xảy ra tình huống "Trộm nhà".
Trên mặt Lưu Ngọc lộ ra nụ cười ấm áp, đầu tiên là bắt chuyện với "Đại sư tỷ" Lý Bất Ngữ, chào hỏi với những đồng môn quen biết, nói chuyện cùng nhau, giao lưu một ít tin tức.
Trước mắt trọng tâm của tông môn đều đang hướng tới bên trên Yến quốc, cho nên chuyện mà mọi người nói nhiều nhất vẫn là tin tức về Yến quốc, ví dụ như tu sĩ nổi danh ở đây, thế lực lớn nhỏ ra sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận