Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 619. Tạo hóa sao trời (2)

Chương 619. Tạo hóa sao trời (2)
Có Linh điền màu đen với công hiệu thần kỳ, Linh khí còn các chất dinh dưỡng cũng không có vấn đề, chỉ hạn chế duy nhất chính là tinh quang, Tinh Lan quả chỉ có thể hấp thụ đủ tinh quang mới có thể thành thục.
Nhưng hắn không có nhiều thời gian chờ đợi như vậy, một cái Ám Tinh Linh thụ cao mười trượng đã chiếm quá nhiều không gian trong Linh điền, chỉ còn lại chừng một nửa diện tích để trồng Linh thảo.
Vì để đạt được Tinh Lan quả, nên việc ảnh hưởng tới thúc đẩy những Linh thảo, Linh dược khác là không thể nói bằng lời.
Tinh Lan quả bên ngoài từ nở hoa đến kết quả, lại tới thành thục thì cần một trăm năm.
Bởi vì có cột sáng sao trời phóng xuống, đặc biệt chiếu vào trên kết giới màu xanh, dẫn tới Tinh thần chi lực trong kết giới màu xanh đã nồng đậm hơn cả bên ngoài, cho nên tốc độ hấp thụ Tinh thần chi lực cũng tăng nhanh rất nhiều.
Nhưng cho dù là vậy, chỉ sợ cũng cần phải năm năm hay mười năm, mới có thể hoàn thành quá trình này, mà khoảng thời gian này, diện tích Linh điền màu đen vẫn sẽ bị chiếm dụng.
Nếu đã có thể sinh ra sao trời hư ảo, vậy diện tích Linh điền màu đen này có thể tăng lên hay không đây?
"Mở rộng Linh điền màu đen, mở rộng diện tích kết giới màu xanh."
"Mở rộng Linh điền màu đen, mở rộng diện tích kết giới màu xanh..."
Lưu Ngọc đột nhiên lóe lên ý nghĩ này, lập tức cảm ứng thử, thuận theo sự liên kết chặt chẽ với Tiên Phủ, ý muốn điều động lực lượng khổng lồ khó hiểu kia, mở rộng kết giới màu xanh, cùng với diện tích Linh điền màu đen.
Lực lượng khó mà lý giải kia có thể tạo ra một "Ngôi sao" từ trong hư không, vậy muốn mở rộng diện tích chắc cũng không thành vấn đề nhỉ?
Tiếc là, mặc kệ Lưu Ngọc dùng cách gì, cũng đều không thể cảm ứng được chút nào về lực lượng khổng lồ kia.
Là do tạo ra ngôi sao kia nên hao hết lực lượng khổng lồ sao? Hay là vì cấp độ của mình quá thấp, dù cho lực lượng kia tồn tại trước mặt mình thì mình cũng không cảm ứng được?
Đột nhiên Lưu Ngọc nghĩ tới lý giải về chiều không gian ở kiếp trước.
Sinh vật hai chiều hoạt động bên trên "Mặt phẳng", không có khái niệm cao thì sẽ không thể nào nhìn thấy hình ảnh thật của sinh vật ba chiều, dù nhìn thấy cũng chỉ là một góc của băng sơn, suy nghĩ cũng chỉ là phiến diện từ một phía thôi.
Loại bỏ những suy nghĩ lung tung, nếu phương pháp này đã không dùng được, vậy chỉ có thể thử một phương pháp khác.
Bên trong Tiên Phủ, hắn có phạm vi điều động Linh khí rất lớn, trải nghiệm sự mạnh mẽ như của tu sĩ Hóa Thần.
Nếu Linh khí có thể điều động, vậy tinh quang này thì sao? Sao trời thì sao?
Nghĩ là làm, Lưu Ngọc vừa động tâm niệm, thần thức lập tức bao phủ toàn bộ kết giới màu xanh, ý đồ giống như điều động Linh khí, điều động tinh thần lực cao hơn nửa tầng kia.
Thuận theo sự liên kết chặt chẽ với Tiên Phủ, thời gian dần trôi qua, hắn cảm giác được tinh quang, sao trời cũng tạo thành một liên hệ vi diệu, vô sự tự thông, Lưu Ngọc lập tức cảm giác được mình có thể điều động được những vật này.
Đơn giản giống như ăn cơm và uống nước, dưới sự khống chế của Nguyên Thần, tất cả tinh quang bên trong kết giới màu xanh, đều bị tụ lại thành một đoàn sáng bạc nồng đậm, rót vào bên trên Ám Tinh Linh thụ, rồi nhanh chóng bị nó hấp thu.
Từng đóa hoa màu trắng trên nhánh cây hơi chập chờn, vị trí trung tâm dần có hình dạng trái cây.
"Phương pháp này có thể thực hiện được!"
Lưu Ngọc hơi vui mừng.
"Nếu đã như vậy, vậy thì..."
Tâm thần thuận theo liên hệ với Tiên Phủ, sau khi tiếp tục gia trì, nhanh chóng bay vụt qua, phóng đại lớn, lập tức xuyên thấu qua những trói buộc và cách trở vô tận để đến nơi xa vô tận kia.
Khoảng cách một trăm dặm về trước có một ngôi sao hình tròn dị thường, ở giữa là một luồng ánh sáng bạc nồng đậm gần như hóa thành thực chất, không ngừng tản ra ánh sáng.
Một cột sáng gần một dặm đã từ đó ngôi sao đó bắn ra, bắn về phía những vùng đất u tối không biết tên.
Lưu Ngọc ngạc nhiên nhận ra, từ nơi này dường như "Nhìn" không thấy cái bóng của kết giới màu xanh nữa.
Chỉ là lúc này cũng không thể suy nghĩ nhiều, hắn nhanh chóng cảm nhận thử sự liên hệ vừa thành lập với ngôi sao kia.
Tất cả tiến hành vô cùng thuận lợi, ngôi sao to lớn, mờ ảo cũng không kháng cự động tác của hắn, có sự liên hệ vi diệu dần được tạo lên.
Dần dần, Lưu Ngọc cảm giác được, mình có thể điều động lực lượng tinh thần này.
Hắn nhanh chóng có động tác, lấy tọa độ Nguyên Thần điều chỉnh góc độ bắn ra của cột sáng, tiếp đó bắt đầu thu nhỏ cột sáng, khiến nó càng lúc càng nhỏ hơn, càng ngày càng mảnh hơn, nhưng tinh thần chi lực vẫn luôn dày đặc.
Một nhịp, hai nhịp.
Cột sáng gần một dặm không ngừng thu nhỏ lại, cho đến lúc còn khoảng năm trượng, mới cảm giác được cực hạn, không thể nào thu nhỏ thêm nữa.
"Kiểu này cũng không khác gì nhiều."
Thử một hồi cũng không hiệu quả, Lưu Ngọc vừa động tâm niệm thì tâm thần lập tức biến mất, về lại trong Nguyên Thần, nhìn về phía Ám Tinh Linh thụ.
Lúc này cả cây Ám Tinh Linh thụ đều bao phủ bên trong tinh quang, cành lá chập chờn dường như hoan nghênh nhảy cẫng lên, tham lam hấp thụ ánh sáng màu bạc kia, thân cây tỏa ra chút ánh sáng lam, cùng lúc đó những viên trái cây vừa thấy kia cũng không chịu thua kém.
Bạn cần đăng nhập để bình luận