Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 287. Rung động

Chương 287. Rung động
Bởi vì lần trước gặp phải công kích cho nên mặt phía nam của trận pháp cũng chính là hướng mà đối diện với Vọng Nguyệt Thành, lần này phái ra hai tên tu sĩ Trúc Cơ đóng giữ, phương hướng theo thứ tự là Lưu Ngọc và Đinh Huệ, gắng đạt tới không có sơ hở nào.
“Tốt, cứ sắp xếp như vậy đi.”
Nghiêm Hồng Ngọc sắp xếp tốt phương hướng của mấy người, sau đó đám người tách ra, ai nấy tự đi về hướng của mình.
“Nếu như địch tu đột kích có thực lực vượt mình quá nhiều thì bố trí như thế nào đi nữa cũng chỉ uổng phí tâm cơ mà thôi.”
Trong lòng Lưu Ngọc âm thầm lắc đầu, đi cùng Đinh Huệ về trận pháp mặt phía nam.
Thế cuộc trước mắt, các nơi đều cần nhân thủ, có thể phái ra bốn người tới Linh dược viên thì gần như là đã đến cực hạn, cơ bản là không có khả năng lại có tiếp viện.
Mấy lần công kích trước đó là thăm dò, trận doanh của quân địch gần như là thăm dò lực lượng của Linh dược viên, nếu như thăm dò ra Linh dược viên không có tin tức viện trợ vậy thì sẽ phái ra lực lượng mang tính áp đảo tiến hành Thái sơn áp đỉnh.
Thủ hạ đệ tử Luyện Khí kỳ vẫn là ba tên kia, đã không cần phải phí nước bọt, răn dạy một phen theo thường lệ thì để bọn họ lui ra.
“Rõ!”
Bầu không khẩn trương nặng nề của Linh dược viên đệ tử Luyện Khí kỳ đương nhiên cũng có thể cảm nhận được, sắc mặt của ai nấy đều ngưng trọng, hiển nhiên nội tâm có phần lo lắng, ở dưới loại tình huống lúc nào cũng có thể mất đi tính mạng này nào dám qua loa chủ quan?
Địch tu sẽ không thể nào nhân từ!
Vẫn là hai tòa tháp quan sát mỗi tòa một người, còn có một người đi lại quan sát, sắp xếp tốt những thứ này lại tự mình quan sát một phen, sau khi xác nhận không có vấn đề thì Lưu Ngọc và Đinh Huệ mỗi người đi vào một gian nhà gỗ.
Ở giữa trước hai tòa tháp quan sát thoạt nhìn cách nhà gỗ kia hai mươi trượng, lại xây dựng thêm một nhà gỗ mới, loại nhà gỗ này đối với tu tiên giả mà nói chưa đến thời gian nửa khắc là đã có thể giải quyết, vừa vặn mỗi người một gian.
Sau khi Lưu Ngọc đi vào nhà gỗ thì lấy công pháp, bí thuật ra bắt đầu lĩnh hội, Thanh Dương công, Tôn Thần diệu pháp cùng với Ẩn Linh thuật thay nhau lật xem.
Mặc dù Ẩn Linh thuật có ba tầng hơn nữa đã tu luyện đến tầng thứ ba nhưng vẫn còn lâu mới đến được cảnh giới viên mãn, vẫn có không gian tiến triển rất lớn, bây giờ mặc dù không có được thời gian lĩnh hội dài như trước đây nhưng vẫn không bỏ qua.
Hiện tại Lưu Ngọc đặt trọng tâm ở Thanh Dương công pháp tầng thứ năm, phương pháp tu luyện Trúc Cơ trung kỳ, còn Tôn Thần diệu pháp Kim Đan Thiên thì chỉ tìm hiểu thêm chút ít.
Cái trước tiến bộ chậm chạp nhưng ổn định, tin chắc rằng chưa cần đến ba năm đã có thể ngộ ra, cái sau lại huyền ảo khó hiểu, có một ít tri thức vốn chưa từng được biết đến, tiến bộ gần như bằng không, hoàn toàn lĩnh ngộ lại càng là xa vời.
Bởi vì thế cục biến hóa, Lưu Ngọc lo lắng lần địch tu đột kích tiếp theo rất có thể sẽ trực tiếp công phá trận pháp, cho nên không định đả tọa tăng cao tu vi hoặc là tu luyện Tôn Thần diệu pháp, phải biết rằng hành công đến thời điểm mấu chốt không phải là nói thu liền thu, cần thời gian nhất định, mà nếu như thật sự đúng lúc kia, thời gian lại chính là thứ quý nhất.
Cho nên lúc phòng thủ bên trên Linh dược viên, Lưu Ngọc cũng không hề tu luyện, đại đa số thời gian đều đi lĩnh hội công pháp, đọc một vài du ký, thư tịch ghi chép kiến thức thượng vàng hạ cám từ thời xa xưa.
Chiến lợi phẩm tiêu diệt địch tu vẫn có một vài công pháp, bí thuật thế nhưng phần lớn đều vô dụng với Lưu Ngọc, nhưng hắn vẫn cảm thấy hấp dẫn như cũ, dù sao đá núi cũng có thể đập nát ngọc, dùng để tham khảo cũng không tệ.
Trong đó có một vài công pháp bí thuật có nguyên lý thi pháp mới lạ cùng với lý niệm công pháp mới lạ, khiến nội tình kiến thức của hắn tăng trưởng rất lớn, mặc dù trên thực tế thì thực lực không hề tăng lên nhưng vô hình nội tình lại gia tăng, với sự phát triển về sau không thể nghi ngờ là vô cùng có lợi.
Lưu Ngọc cứ mối ba bốn canh giờ lại ra ngoài trận pháp cẩn thận xem xét, tiến hành thay ca luân phiên với Đinh Huệ.
Cam đoan có thể phát hiện địch tu với xác suất cao nhất, tỉ mỉ xác nhận không có vấn đề mới quay về gian nhà gỗ nhỏ.
Mỗi mấy ngày hắn lại xuất pháp khí từ trong túi trữ vật ra, dùng pháp lực chậm rãi ôn dưỡng một lần, để chắc chắn rằng đến thời điểm có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.
Bây giờ pháp khí của Lưu Ngọc đã không ít, pháp khí cực phẩm có Tử Mẫu Truy Hồn đao, con dấu màu hồng, cờ Kim Cương, mới có thêm Duệ Kim Kiếm, Diệu Kim cung, còn có pháp khí phi hành cực phẩm thuyền Độn Phong.
Pháp khí đặc thù Kim Ti kính, pháp khí thượng phẩm linh khí Ly Huyền kiếm, còn có ba loại pháp khí thượng trung hạ phẩm thì không cần nói thêm, tác dụng đối với Trúc Cơ kỳ đã không còn lớn.
Còn có mười hai tấm “Kim Phong Tán Hình phù” và sáu viên “Âm Lôi Tử” một trương “Tuyết Ti châm” phù bảo có thể sử dụng một lần, một trương “Kim Cương kích” phù bảo có thể sử dụng bốn lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận