Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1201. Kim Đan cửu phẩm!



Chương 1201. Kim Đan cửu phẩm!




Kim Đan chủ yếu là tạo thành từ pháp lực trạng thái rắn, mà pháp lực trạng thái rắn là chuyển hóa từ pháp lực trạng thái lỏng.
Giữa hai bên có sự chênh lệch quá lớn, cũng chắc chắn tổng lượng pháp lực lớn trước khi xung kích bình cảnh, không thể nào thỏa mãn nổi nhu cầu của Kim Đan vừa sinh ra.
Thậm chí còn là không đủ!
Tính trước là sẽ có tình huống như thế này, Lưu Ngọc cũng đã sớm chuẩn bị xong.
Lúc này, hắn vận chuyển toàn bộ công pháp, không giữ lại chút gì!
Hai tay hấp thu Linh lực tinh thuần bên trong Linh Thạch thượng phẩm, vô số lỗ chân lông khắp người đều mở ra, tùy ý bắt giữ Linh khí trong không khí.
Mắt thường cũng có thể nhìn thấy rõ, từng sợi sương đỏ dần bị hắn hấp thu vào trong cơ thể.
Linh lực, Linh khí vừa tiến vào trong cơ thể, lại bị đưa vào Đại Chu Thiên, chuyển hóa thành từng sợi pháp lực trạng thái lỏng, đưa pháp lực về lại hồ cho Kim Đan hấp thu.
Trải qua một đoạn "Nuốt chửng" ban đầu, tốc độ hấp thu pháp lực của hình thức ban đầu Kim Đan bắt đầu chậm dần.
Không còn "Rượu chè quá độ" như trước mà là "Nhai kỹ nuốt chậm."
Lưu Ngọc hơi buồn bực, hắn đã xem qua vài phần Kim Đan tâm đắc, cũng không hề xuất hiện loại tình huống như thế này.
Tốc độ hấp thu pháp lực Kim Đan của mình lớn, cái này cũng quá nhanh rồi!
Chẳng qua may mắn chính là, sau cùng tốc độ của nó đã chậm lại.
Không thì khi đạt thành Kim Đan, trước khi đạt tới trình độ ổn định, pháp lực sẽ không cung ứng nổi, cũng có lẽ là sẽ sụp đổ ngay!
Nếu thật là như thế, Lưu Ngọc cũng chỉ có thể bí quá hóa liều, rót hai giọt Linh nhũ ngàn năm vào, nhìn xem có thể chịu nổi hay không.
Chẳng qua nếu làm như vậy, thì sẽ nhận phải hậu quả không lường trước được, nên khó mà dự liệu thêm.
Dưới sự vận chuyển công pháp vô cùng nặng nề, tốc độ hấp thu pháp lực của hình thức ban đầu của Kim Đan giữ vững sự cân bằng với tốc độ pháp lực được Lưu Ngọc luyện hóa.
Theo thời gian trôi qua, hình thức ban đầu của Kim Đan đã tăng lên, từ "Như hạt đậu nành" phát triển thành xu thế "To bằng hạt lạc".
Mà những chỗ trúc trắc cũng dần được đánh mượt, bắt đầu có hình dáng của Kim Đan.
“Dựa theo Kết Đan tâm đắc thì lúc này có lẽ nên dẫn tinh huyết vào."
Nhìn thấy Kim Đan càng ngày càng mượt mà, hình thể cũng dần lớn hơn, trong lòng Lưu Ngọc hơi động, lóe lên ý nghĩ này.
Tu tiên giả Kim Đan có thể gánh chịu trách nhiệm Nguyên Thần dù cho cơ thể đã mất đi, giúp cho tu sĩ đó không đến mức tiêu tán ngay.
Dĩ nhiên không có năng tạo dựng thành từ pháp lực thuần túy.
Năng lượng thuần túy làm gì có thể gánh chịu nổi hình thức ban đầu của Nguyên Thần, cung cấp chế độ ấm giường tạm thời cho hình thức ban đầu của Nguyên Thần chứ?
Lưu Ngọc suy đoán, có lẽ do dẫn tinh huyết vào, khiến cho Kim Đan cũng bị dính một ít chất đặc biệt trong cơ thể.
Nguyên nhân cụ thể thì hiện tại hắn không rõ, chẳng qua cũng không ảnh hưởng tới thao tác tiếp theo.
Ngay lập tức, thần thức của Lưu Ngọc khẽ động.
Khống chế một giọt tinh huyết từ trong trái tim mình ra, di chuyển về phía đan điền, cuối cùng rơi vào bên trên Kim Đan màu xanh.
Bên ngoài, hai tay Lưu Ngọc đang bấm pháp quyết, dùng "Thanh Dương công pháp" ngưng luyện thành Kim Đan.
"Bùm bùm."
Kim Đan nhỏ bé không ngừng run run, máu huyết đỏ tươi bao trùm lấy nó, chưa qua mấy hơi đã bị hấp thu hết không thấy gì nữa.
"Vù vù."
Kim Đan vẫn run run như cũ.
Một luồng cảm giác đói khát trực tiếp dâng lên trong tim Lưu Ngọc, hắn vậy mà lại hiểu nhu cầu của Kim Đan.
"Dựa theo mấy phần Kim Đan tâm đắc, không phải chỉ một giọt tinh huyết là đủ rồi sao?"
"Hơn nữa ta còn tu luyện "Tinh Thần chân thân", chất lượng một giọt tinh huyết đủ để đền bù cho ba giọt tinh huyết của tu sĩ bình thường!"
"Làm sao bây giờ?"
Lưu Ngọc chần chừ một lúc, tần suất run lên của Kim Đan càng ngày càng kịch liệt.
Tiếp tục như vậy nữa có lẽ sẽ có nguy cơ sụp đổ.
Mà luồng cảm giác đói khát kia cũng trỗi dậy trong lòng một cách không kiểm soát, giống như bản năng khi đói bụng muốn ăn cơm vậy.
"Không thể do dự!"
"Đi theo trực giác thôi!"
Lưu Ngọc nhướng mày, quyết định không hoàn toàn tham khảo theo mấy phần Kim Đan tâm đắc kia nữa, mà là tuân theo trực giác trong cõi u mình của mình.
"Quá trình Kết Đan của mỗi một tu sĩ đều có chỗ khác biệt nhất định."
"Mặc dù phần lớn quá trình đều giống nhau, nhưng chi tiết thì luôn có vài chỗ khác biệt."
"Có lẽ đây chính là chỗ khác biệt của mình chăng?"
Hắn yên lặng nghĩ thầm.
Lập tức, Lưu Ngọc không còn do dự nữa, thần thức cường đại lập tức khẽ động.
Lại khống chế một giọt tinh huyết trong tim rời khỏi vị trí trái tim dời về phía đan điền, cuối cùng rơi vào trên "Kim Đan" với ánh sáng màu xanh yếu ớt, chỉ lớn hơn hạt đậu nành một chút.
"Tinh Thần chân thân" đạt tới giai đoạn viên mãn Hạo Nguyệt, cường độ cơ thể Lưu Ngọc chỉ yếu ớt hơn Linh khí cực phẩm một chút, hơn nữa còn tốt hơn Linh khí thượng phẩm rất nhiều.
Mà khí huyết toàn thân cũng càng thêm bành trướng, tràn đầy, thậm chí còn có dị tượng "Khí huyết như hồng".
Bên trong mỗi giọt tinh huyết của hắn ẩn chứa các loại Linh lực, huyết khí vượt xa mấy lần so với tu sĩ bình thường.
Máu huyết của tu sĩ bình thường chỉ có thể như hạt đậu nành, mà máu huyết của Lưu Ngọc thì khác, có khi còn căng đầy to bằng hạt đậu phộng.
Cho nên có thể dễ dàng bọc lấy viên Kim Đan chỉ lớn hơn hạt đậu nành một chút kia.
Dưới sự khống chế của thần thức, tinh huyết đỏ tươi cẩn thận từng chút một tiếp xúc với Kim Đan màu xanh, dễ dàng bao bọc nó bên trong.
Gần như có thể nhìn thấy bằng mắt thường, huyết châu "Cực đại" không ngừng khô cạn, nhanh chóng lộ ra Kim Đan màu xanh.
Sau khoảng một hơi, huyết châu to lớn đã biến mất không thấy đâu nữa.
Huyết khí mạnh mẽ và Linh lực ẩn chứa trong giọt tinh huyết đều bị hấp thụ gần hết, thậm chí không còn thừa lại gì.
Mà sau khi hình thức ban đầu của Kim Đan hấp thụ tinh huyết xong, chỉ phóng đại không đáng kể, bên ngoài bao trùm từng tia huyết sắc, rồi lại tiếp tục hấp thu "nước hồ" của Hồ pháp lực. Hết chương 1201.



Bạn cần đăng nhập để bình luận