Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 492. Phong Nguyệt Các

Chương 492. Phong Nguyệt Các
Sau khi trở lại tông môn, những chuyện cần làm của mấy năm, mấy chục năm sau đều được sắp xếp lần lượt, phân theo trật tự trước sau, nặng nhẹ, gấp gáp hay thong thả.
Lưu Ngọc lại bước vào trạng thái nửa bế quan, ngoại trừ những lần liên lạc cần thiết thì chưa từng ra khỏi động phủ, đồng thời cũng đang chờ đợi tin tức của Giang Thu Thủy và Ngũ Xương.
Cứ như thế, thời gian thấm thoắt thoi đưa, hai tháng nữa lại trôi qua.
Đến một ngày, Giang Thu Thủy truyền đến tin tức, nói rằng đã làm xong công tác chuẩn bị cho Trúc Cơ.
Lưu Ngọc lười biếng nằm ườn trên ghế thái sư, trong tay cầm Thanh Trúc đan kinh, nghe thấy thế thì ngẩng đầu lên nhìn Giang Thu Thủy, nói:
“Thực sự làm xong công tác chuẩn bị cho Trúc Cơ rồi sao?”
“Thực ra muội vẫn có thể đợi thêm một chút, đợi đến khi chuẩn bị đầy đủ hơn một chút, chắc chắn hơn một chút rồi bắt đầu.”
“Phải biết rằng lần Trúc Cơ này chỉ có thể thành công, không được thất bại, bởi vì sẽ không còn viên Trúc Cơ đan thứ hai nữa đâu.”
Giang Thu Thủy rót một chén Linh trà từ trên bàn rồi đưa cho Lưu Ngọc, trên gương mặt thanh tú vẫn giữ nguyên vẻ bình tĩnh, trong đôi mắt sáng long lanh lộ ra một ý cười, nói:
“Sư huynh, Thu Thủy đã chuẩn bị sẵn sàng rồi!”
“Bây giờ chính là lúc ta nắm chắc Trúc Cơ nhất, không thể kéo dài thêm nữa.”
“Trước lúc bốn mươi tuổi chính là lúc Trúc Cơ tốt nhất, sau bốn mươi tuổi thì khí huyết sẽ bắt đầu từ từ suy yếu, mà qua năm mươi tuổi sẽ càng suy yếu nhanh chóng hơn, đến lúc đó, tỉ lệ thành công của Trúc Cơ sẽ giảm đi rất nhiều.”
“Bây giờ Thu Thủy đã bốn mươi chín tuổi rồi, không thể kéo dài thêm nữa, cho dù sau này có thu thập được những Linh vật Trúc Cơ tốt hơn thì cũng không thể trung hòa được bởi vì khí huyết suy yếu, từ đó giảm tỉ lệ thành công.”
“Bây giờ, chính là lúc Trúc Cơ tốt nhất!”
Nói rồi, trong mắt nàng ta đều là sự kiên định, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, rõ ràng là đã chuẩn bị kĩ cho việc nghênh đón khó khăn.
Lưu Ngọc cảm nhận được sự quyết tâm của nàng ta, nghe vậy thì chầm chậm gật đầu, nói:
“Nếu như sư muội đã ra quyết định, vậy thì Lưu mỗ tôn trọng quyết định của muội.”
“Trong động phủ có rất nhiều phòng, muội tùy ý chọn lấy một cái đi.”
Trên mặt Giang Thu Thủy hiện ra một ý cười ngọt ngào, nói:
“Đa tạ sư huynh!”
Nói xong lời này, nàng ta xoay người vào trong động phủ, bắt đầu cẩn thận lựa chọn phòng để bế quan.
Một nơi bế quan tốt sẽ có chút ảnh hưởng đối với kết quả cuối cùng, vậy nên Giang Thu Thủy lựa chọn hết sức nghiêm túc.
Luyện Công phòng chắc chắn là căn phòng có Linh khí đậm đặc nhất ở trong động phủ, nhưng Lưu Ngọc nhất định sẽ không vì thế mà nhường cho nàng ta, nàng ta cũng rất hiểu chuyện mà chừa Luyện Công phòng ra, lựa chọn trong số các căn phòng khác.
Sau một hồi chọn chọn lựa lựa, khoảng chừng nửa khắc sau, trải qua quá trình suy xét nghiêm túc, cuối cùng Giang Thu Thủy chọn căn phòng sát vách phía bên trái của Luyện Công phòng, và thông báo cho Lưu Ngọc.
Vị trí của căn phòng này mặc dù không bằng được Luyện Công phòng, Linh khí không phải là đậm đặc nhất, nhưng cũng không tệ đến nỗi nào.
“Nếu đã chọn được rồi thì muội bắt đầu chính thức bế quan, đột phá Trúc Cơ đi.”
Lưu Ngọc gật gật đầu, đồng ý với lựa chọn của nàng ta.
“Vâng, sư huynh!”
Giang Thu Thủy hơi hơi chắp tay, sau đó nhẹ nhàng xoay người đi về phía căn phòng mà mình đã chọn, kèm theo một trận gió thơm ngát, bóng lưng mang vẻ hiên ngang.
Nữ tử này mặc dù được Trúc Cơ đan trợ giúp, nhưng bởi vì lý do tuổi tác nên tỉ lệ thành công của Trúc Cơ chỉ được hơn năm phần.
Có một nửa khả năng sẽ thất bại, cuối cùng có thể đạt được một kết quả tốt hay không thì còn phải xem tạo hóa của chính bản thân nàng ta và cả ý trời nữa.
Nghĩ đến đây, Lưu Ngọc hơi lắc đầu.
Lấy lệnh bài trận pháp ra từ trong túi trữ vật, viết lên trên đó mười mấy cái pháp quyết, khởi động lệnh cấm toàn diện đối với căn phòng bên trái Luyện Công phòng kia.
Như vậy, Lưu Ngọc cũng không thể nào quan sát quá trình Trúc Cơ của Giang Thu Thủy nữa, chỉ có thể biết được cuối cùng thành công hay thất bại.
Thỉnh thoảng hắn sẽ có thói quen dùng thần thức quét xem tình hình xung quanh, nếu như nữ tử này bị liếc nhìn liên tục trong lúc bế quan, khó tránh được sẽ tạo nên một số ảnh hưởng không tốt.
Vừa mới đặt ra sự Nguyên Thần cấm chế, hắn vẫn hy vọng nữ tử này có thể thăng lên Trúc Cơ thành công.
Trong động phủ lại lần nữa khôi phục sự yên lặng, Lưu Ngọc vừa định lật xem Thanh Trúc đan kinh lần nữa thì trận pháp bên ngoài lại truyền đến tiếng động.
Trong đầu vừa nghĩ thì thần thức đã lan tràn, trong chốc lát đã nhìn thấy rõ nguyên nhân của tiếng động, vậy mà lại là một cái Truyền âm phù nhỏ xíu.
Lưu Ngọc mở trận pháp ra, Truyền âm phù bèn tự động bay vào trong, lơ lửng bất động ở trước mặt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận