Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 548. Trùng tu hắc bào(3)

Chương 548. Trùng tu hắc bào(3)
"Đúng vậy đó, trước sau bận rộn lâu như vậy mà vẫn chưa thu được gì."
Trên mặt Lưu Ngọc vẫn lộ ra vẻ tươi cười, khách khí trả lời.
Vòng tròn tu sĩ Trúc Cơ kỳ lớn như vậy, kiểu tụ hội như này, ba tháng qua hắn đã tham gia được vài lần, dĩ nhiên cũng quen mặt vài người trong đó, vững vàng gọi tên được vài người.
Về phần những tu sĩ bình thường tu luyện thiết hụt đan dược, vì sao vẫn còn lắng đọng khá nhiều độc đan, thì không có tu sĩ nào không thức thời hỏi tới, Lưu Ngọc cũng không có ý định giải thích với bọn hắn.
Có thể tu luyện tới Trúc Cơ kỳ, mỗi tu sĩ đều có bí mật của mình. Tùy tiện tìm hiểu bí mật của tu sĩ khác, là việc phạm vào cấm kỵ cực lớn. Loại tu sĩ như này vô cùng ít, nói không chừng đến một lúc nào đó sẽ biến mất khỏi Tu Tiên Giới.
Lưu Ngọc cũng không gia nhập vào nói chuyện với bọn họ, mà là đi tới cái bàn bên cạnh bọn họ rồi ngồi xuống, khách khí chào hỏi một vài người quen, giữ vững khoảng cách nhất định.
Nữ tu trang điểm đậm thấy thái độ Lưu Ngọc không mặn không nhạt, cũng không cố mặt nóng dán mông lạnh đi qua, sau khi bắt chuyện lúc đầu xong thì quay đầu tiếp tục trò chuyện với những người quen biết.
Vị tu sĩ họ Hồng này cần "Linh vật khử độc", ở trong mắt nàng ta có chút bí ẩn, khiến trong lòng tò mò cực kỳ muốn đi tìm hiểu. Nhưng thái độ khách khí bên trong lại xa lánh của hắn, khiến người ta không cách nào tiếp cận nổi, nên cũng đành thôi vậy.
"Thanh Thạch đạo hữu, nhìn mặt mũi ngươi vui vẻ như vậy, chắc hẳn lần trước thu hoạch được không ít nhỉ?"
"Ngụy lão quái! chỉ mới năm năm không gặp, thế mà ngươi đã đột phá tới Trúc Cơ hậu kỳ ư?"
Lưu Ngọc ngồi một mình ở cái bàn bên cạnh, rót chén Linh trà tự rót tự uống, đồng thời vẫn là mắt nhìn sáu nơi tai nghe tám hướng, cố gắng thu thập tin tức hữu ích.
Sau khi uống cạn một chén Linh trà, Lưu Ngọc chú ý đến tu sĩ ngồi một mình một bàn kia.
Người này một thân hắc bào, sắc mặt tái nhợt, mũ trùm che gần hết khuôn mặt khiến người ta nhìn không rõ mặt, khí chất lạnh lùng khiến người ta tự nhiên tránh xa ngàn dặm. Tu vi của hắn ta ở Trúc Cơ trung kỳ, thu hút sự chú ý nhất chính là mấy cái túi treo bên hông, mà túi trữ vật cũng là một trong số đó.
"Túi Linh thú, người này chẳn lẽ là tu sĩ Ngự Linh Tông của Nam Du quốc?"
Trong lòng Lưu Ngọc khẽ động, liếc mắt một cái là nhận ra nam tử mặc hắc bào có mấy cái túi chính là Túi Linh thú.
Sở quốc vốn không có tông môn chuyên thúc đẩy Linh thú, ngay cả trong năm đại tông môn những tu sĩ có Linh thú cũng rất ít, tu luyện tới cảnh giới Trúc Cơ thì lại càng ít.
Trái lại nước láng giềng Nam Du quốc, Ngự Linh Tông lại giỏi về ngự thú, hơn nữa so với tông môn khổng lồ như Nguyên Dương Tông, đệ tử trong môn có thể điều khiển Linh thú lại càng nhiều.
Chẳng trách Lưu Ngọc lại có liên tưởng như vậy, bên trong Kim Tinh chi mạch, tài nguyên tu tiên phong phú, càng khó hơn chính là không có tu sĩ nhân loại khai phá, cho nên vẫn luôn hấp dẫn một số tu tiên giả ở các quốc gia mạo hiểm tới đây.
Dường như bởi vì Lưu Ngọc quan sát một lúc lâu, nam tử hắc bào xoay đầu, lạnh lùng nhìn thoáng qua, ánh mắt lạnh lùng mà sắc bén.
Lưu Ngọc thản nhiên chuyển đổi ánh mắt, tiếp tục thám thính tin tức giao lưu giữa các tu sĩ khác, không coi trọng việc này lắm, dù sao ở chỗ này gặp được tu sĩ các quốc gia khác cũng là chuyện bình thường.
Thời gian dần trôi qua, tu sĩ tới tham gia tụ hội càng ngày càng nhiều, cuối cùng đạt tới hai mươi người, cũng có một khoảng thời gian không có tiến vào nữa.
Lúc này một người mặc đạo bào màu xanh, hàm râu đen thật dài đi tới, chắp tay nói:
"Bần đạo là Thanh Tùng, cảm tạ các vị đạo hữu cho ta chút tình nghĩa ủng hộ mà tới đây."
"Liên quan tới chuyện cử hành hội trao đổi lần này được cử hành ra tới, cũng là muốn tạo giao hảo giữa đồng đạo chúng ta, đợi chút nữa nếu có gặp chỗ nào không hợp ý, còn mong chư vị tránh để tổn thương hòa khí."
"Thời gian cũng không còn nhiều lắm, bây giờ hội trao đổi xin được bắt đầu, quy củ cứ dựa theo các hội trao đổi bình thường mà tiến hành, tin rằng các chư vị đã hiểu rõ, bần đạo cũng không lắm lời nữa."
"Lần này bần đạo là chủ nhà, trước hết thả con tép, bắt con tôm vậy."
Thanh Tùng lão đạo vừa nói vừa nhẹ nhàng vỗ lên túi trữ vật, lấy ra một viên Yêu Đan đỏ nhạt, nói:
"Một viên nội đan yêu thú thuộc tính Hỏa tứ giai, sự tốt đẹp trong đó chính là giữ được Linh khí thuộc tính Hỏa nồng đậm, mặc kệ là dùng để tu luyện công pháp hay là luyện đan, đối với chúng ta đều có ích lợi cực lớn."
"Viên Yêu Đan này có thể dùng Linh Thạch để đổi lấy, mỗi đạo hữu chỉ có một cơ hội báo giá duy nhất, giá cả phù hợp thì sẽ có được nó."
"Đạo hữu muốn thì có thể truyền âm cho bần đạo."
Vừa nói xong, trong mắt không ít tu sĩ đều hiện lên ý động, dù sao viên Yêu Đan này cũng đạt tới tứ giai, tu vi tương ứng với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận