Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1053. Đường Thiên Bảo



Chương 1053. Đường Thiên Bảo




Thực lực của đối phương mạnh ngoài ý muốn đã không thể làm gì tiếp, trong lòng ba người lúc này đã sinh ra sự thoái nhượng, cho nên mới chậm chạp không phát động vòng công kích tiếp theo.
"Đối phương thật quá trấn định."
"Đáng chết, tùy tiện chọn một con "Dê béo" lại gặp phải nhân vật khó dây dưa như vậy!"
Một người với đôi chân mày được chỉnh sửa vô cùng chỉnh tề đang nhíu chặt, thái độ hời hợt dường như tất cả đều nằm trong tay khiến Hồng Phấn phu nhân có chút bất an.
Chẳng qua tình huống trước mắt tiến thoái lưỡng nan, nếu yếu thế lui đi thì chưa hẳn có thể như ý.
Hồng Phấn phu nhân lại lấy ra một món Linh khí, muốn cho đối phương biết chút lợi hại, sau đó mới dẫn theo hai tên thuộc hạ toàn thân trở ra.
Chẳng qua có hơi kiêng kỵ nên nàng ta không lựa chọn công kích trước.
"Khá tốt."
Lưu Ngọc tinh tế cảm nhận sự được sự cường đại của "Tinh Thần chân thân", mình luyện tập và lúc thực chiến đúng là không giống nhau lắm, chẳng qua kết quả vẫn khiến người ta vô cùng vừa ý.
Không hổ là công pháp luyện thể đứng đầu, biểu hiện ở các phương diện đều khiến hắn hài lòng, không uổng công mỗi ngày đều bỏ ra mấy canh giờ tu luyện.
"Chắc chắn khi tu luyện tới "Hạo Nguyệt" viên mãn, thực lực sẽ càng tăng khả quan hơn nữa."
"Đáng để mong chờ."
Trong lòng Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này.
Mang theo uy thế của kẻ chiến thắng, trong mắt hắn lộ ra ánh sáng hờ hững nhìn ba người Hồng Phấn phu nhân, trong lòng sát cơ vẫn mãnh liệt như cũ, ý nghĩ Sưu hồn vẫn không hề thay đổi.
Chỉ dựa vào một đạo thực lực thể tu đã có thể khiến cả ba người đều ở lại, là một chuyện vô cùng không thực tế.
Cho nên tiếp theo, hắn dự định sử dụng toàn bộ thực lực.
Chẳng qua đang lúc Lưu Ngọc chuẩn bị ra tay, thần thức chợt có chút xúc động, nên tạm thời dừng lại ý nghĩ hoàn toàn lộ ra thực lực.
Dường như trong lúc vô tình, hắn không chút nghĩ ngợi mà nhìn về phía phường thị Tây Sa.
Bất kể là vì nguyên nhân gì, hai bên cũng không lựa chọn mạo muội ra tay, chỉ đứng cách nhau khoảng hai mươi trượng, giằng co.
Biết Lưu Ngọc là thể tu, còn có thể bộc phát ra bí thuật trong giây lát, ba người kia cũng không dám tiếp xúc quá gần, lúc nào cũng phòng ngừa sợ sẽ đột nhiên tập kích như vừa rồi.
Trong lúc nhất thời, hiện trường lập tức rơi vào sự yên tĩnh quỷ dị.
Chỉ còn lại tiếng gió, tiếng vang ào ào, bởi vì đấu pháp mà cát vàng bay múa khắp nơi nay cũng dần lắng xuống mặt đất.
Lòng bàn tay dần ẩm ướt, tay cầm Linh khí cũng dần xuất hiện mồ hôi.
Sau khi truyền âm với hai tên thủ hạ, Hồng Phấn phu nhân có hơi tức giận.
Rõ ràng đối phương chỉ mới tới tu vi Trúc Cơ trung kỳ, lại có thể chém giết một người của phe mình trong thoáng chốc, khiến cho các nàng ta không dám hành động thiếu suy nghĩ!
Cảm giác bó chân bó tay như vậy khiến trong lòng các nàng ta cực kỳ khó xử!
Đang lúc Hồng Phấn phu nhân càng nghĩ càng thấy tức, không nhịn được định kết thúc trận giằng co này thì lại ngoài ý muốn phát hiện ra tình huống lúc này.
Biên giới thần thức bỗng nhiên có mấy tia sáng xâm nhập vào, nương theo đó là từng trận Linh áp Trúc Cơ nhanh chóng tới gần.
Trong đó có hai đạo Linh áp rất mạnh, không phải tu sĩ Trúc Cơ bình thường có thể so sánh, bất chợt có thể đạt tới trình độ Trúc Cơ đỉnh phong!
Nhưng dường như Hồng Phấn phu nhân lại nhận biết tu sĩ bên trong tia sáng kia, ngay cả một tà tu chuyên làm việc giết người đoạt bảo như nàng ta cũng lộ ra vẻ kinh hoàng.
"Đường Thiên Bảo?"
Giống như gặp phải một nhân vật cực kỳ đáng sợ nào đó, Hồng Phấn phu nhân thất thanh kêu lên.
"Không tốt, chạy mau!"
Chỉ đơn giản nói với hai tên thủ hạ một tiếng, nàng ta đã ấn pháp quyết ép ra ba giọt tinh huyết rồi sử dụng bí pháp hao khí gần giống với "Tế Huyết Độn" mà khống chế Linh khí để bay lên trời.
Động tác của nàng ta liền mạch lưu loát, hiển nhiên vô cùng thuần thực, chỉ sợ ngày thường đã luyện tập không ít.
Lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai hóa thành một tia sáng màu đỏ nhanh chóng bay xa.
Tốc độ bay còn nhanh hơn cả khi Lưu Ngọc khống chế Linh khí cực phẩm, đối với tu sĩ bình thường thì tuyệt đối không theo kịp.
So với nàng ta thì hai tên thủ hạ có động tác hơi chậm hơn, chẳng những phản ứng chậm một nhịp mà tốc độ bay cũng hết sức bình thường.
Với thực lực của Lưu Ngọc, nếu ra tay toàn lực tuyệt đối có thể chặn lại được cả ba ngay khi chạy trốn.
Chẳng qua nếu vì vậy thì mình cũng sẽ bại lộ thân phận.
Muốn diệt sát toàn bộ những Trúc Cơ bên trong, bao gồm cả hai tên tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong, khả năng vẫn tương đối thấp.
Dù sao hiện tại những người này không có tâm phòng bị, nếu một lòng chạy trốn, hắn cũng sẽ thiếu phương pháp phân tách ra đuổi theo.
Cho nên Lưu Ngọc chỉ cầm kiếm đứng đó.
Lạnh lùng nhìn ba người Hồng Phấn phu nhân chạy trốn, cũng không lựa chọn thời cơ ra tay.
Hắn không quên duy trì hình mẫu, đóng vai đến cùng thành một Trúc Cơ trung kỳ "Chỉ có chút thực lực".
"Đường Thiên Bảo?"
Trong lòng Lưu Ngọc lập tức xoay chuyển nhanh chóng.
Dựa theo tư liệu thu thập được trước đó, hắn không thấy lạ gì với cái tên này.
Bởi vì tài nguyên tu tiên thiếu hụt, cạnh tranh trong khu vực Tây Sa càng kịch liệt, cho dù có duy trì "Thần Sa Môn", trật tự vẫn có khuynh hướng hỗn loạn như cũ.
Ở khu vực này, giết người đoạt bảo chính là chuyện thường ngày, có rất nhiều đội người tà tu chuyên giết người đoạt bảo, cướp bóc.
Nhưng "Đường Thiên Bảo", người này lại không giống.
Nghe đồn, người này ghét ác như thù, mà thực lực lại cao cường.
Từ sau khi lên Trúc Cơ, đã chuyên săn giết tà tu làm việc ác, giống như "Thợ săn tiền thưởng" lúc trước.
Từ khi xuất đạo đến nay, Đường Thiên Bảo rất hiếm khi thất bại, tuyệt đối là một trong những tu sĩ Trúc Cơ đứng đầu trong khu vực Tây Sa. Hết chương 1053.



Bạn cần đăng nhập để bình luận