Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 868. Mạch khoáng chi biến

Chương 868. Mạch khoáng chi biến
Chương 869: Mạch khoáng chi biến
Kiểm tra xong phương diện phòng thủ, lại tiếp tục kiểm tra phương diện công kích.
Cực phẩm linh khí này các phương diện thể hiện ra đều khiến cho Lưu Ngọc rất hài lòng.
“Không tệ.”
Hắn hài lòng gật đầu.
Sau đó xòe bàn tay ra, tâm niệm vừa động Xích Viêm tháp đã thu nhỏ đến cỡ bàn tay, biến thành nhỏ nhắn tinh xảo chậm rãi chuyển động, thân tháp tỏa ra linh quang màu đỏ tươi.
Sau khi quen thuộc tính năng của linh khí này, hắn thu lại vào trong túi trữ vật.
“Lộc cộc”
Lưu Ngọc ngồi khoanh chân, lấy ra một viên Dưỡng Thần đan nuốt vào, đôi mắt bắt đầu tu luyện “Tồn Thần diệu pháp”.
Sau khi đan dược vào bụng, rất nhanh đã có một cỗ hàn khí bay lên từ phần bụng, lơ lửng trôi về phía Nễ Hoàn cung.
Giải quyết nỗi thống khổ luyện thần do Tồn Thần diệu pháp sinh ra, thay đổi một cách âm thầm làm dịu nguyên thần.
Trên khuôn mặt phổ thông bình tĩnh của hắn, có mồ hôi lấm tấm xuất hiện, lông mi thỉnh thoảng run run.
Hiển nhiên, cũng không bình tĩnh được như ngoài mặt vậy.
Mặc dù Dưỡng Thần đan có thể giảm bớt thống khổ sinh ra khi tu luyện, nhưng cũng không thể hoàn toàn tiêu trừ.
Nguồn gốc thống khổ từ nguyên thần, dù cho chỉ còn lại từng sợi từng tia, nhưng cũng đau hơn nhục thân thống khổ gấp mấy lần.
Chỉ có điều kiên trì mấy chục năm như một, loại thống khổ này Lưu Ngọc sớm đã thành thói quen.
Cũng đã rèn luyện nguyên thần đâu vào đấy, tâm cảnh của hắn cũng ngày càng bình tĩnh, yên lặng đón nhận loại dày vò này.
Tu luyện bốn lần “Tồn Thần diệu pháp” xong đã là sau hai canh giờ nữa.
“Phù”
Lưu Ngọc mở ra con ngươi đen như mực, cảm thụ biên độ gia tăng của thần thức, khẽ chau mày.
Từ sau khi thần thức tăng lên tới mười một dặm, thần thức gia tăng khi tu luyện “Tồn Thần diệu pháp” trở nên càng ngày càng ít.
Sở dĩ biến thành loại tình trạng này, là do ba nguyên nhân.
Một là thần thức càng lên trên thì tăng lên càng khó, sau mười dặm muốn tăng lên một tấc thì độ khó lớn gấp nhiều lần so với trước mười dặm.
Một nữa là do sử dụng Dưỡng Thần đan nhiều hơn, dần dần sinh ra kháng dược tính.
“Chẳng biết lúc nào mới có thể mở tộng diện tích của Linh điền màu đen, cảnh giới tăng lên Kim Đan thì có thể chứ?”
“Trước mắt không có cách nào mở rộng diện tích Linh điền màu đen, Tinh Lan quả và Long Huyết quả đều đã chín, chỉ có thể trước đào hai gốc Linh thụ này ra.”
Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này, lập tức bắt đầu hành động.
Ở trong Tiên Phủ, lực lượng thần thức có thể can thiệp trực tiếp vào vật chất, hắn trực tiếp đào hai gốc Linh thụ ra, đặt ở nhà gỗ nhỏ bên cạnh.
Sau đó nhét từng khối Linh Thạch vào trong Linh điền, bổ sung linh lực cho Linh thổ đã hao hết linh lực.
Sau khi linh lực được bổ sung, linh thổ màu đen tiếp tục phát huy hiệu quả, cây Hỏa Linh quả chậm rãi cao lên.
Sau khi quan sát, Lưu Ngọc cảm thấy hài lòng, trực tiếp mở ra những cái hộp ngọc mà hắn đã mang vào.
Trồng cẩn thận từng loại vào trong Linh điền, mỗi gốc Linh thảo đều cách nhau một khoảng cách, chắc chắn rằng đều hấp thu được linh khí sung túc.
Ở trong đó có sáu cây Linh thảo tam giai, tương lai nếu hắn có thể đạt tới cảnh giới Kim Đan, sẽ có tác dụng rất lớn.
Đã hoàn thành việc phải làm ở thế giới Tiên Phủ, Lưu Ngọc vừa động tâm niệm, ánh sáng đỏ lập tức biến mất khỏi đây.
Ở bên ngoài, nguyên thần trở về nhục thân, lông mi hắn run lên rồi mở mắt ra.
Cùng lúc đó, toàn thân nhanh chóng tăng lên, thẳng đến khi như lúc trước đó mới dừng lại.
Khống chế Xích Viêm tháp phiêu phù ở trong không trung trước người, bàn tay Lưu Ngọc khẽ động, chân hỏa Trúc Cơ liền hiện lên.
Nhẹ nhàng đẩy vào thân tháp cháy hừng hực, bắt đầu gột rửa khí tức pháp lực thuộc về Hoa Vân Phi ở trong đó.
Sau đó hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, từng đạo pháp quyết rơi vào thân tháp, đồng bộ tế luyện linh khí bên này.
Xích Viêm tháp phỏng chừng đã bị Hoa Vân Phi chiếm được mấy chục năm, khí tức pháp lực lưu lại bên trong ăn sâu bén rễ, xóa đi cực kỳ khó khăn.
Mãi cho đến ba canh giờ sau, Lưu Ngọc mới hoàn thành bước đầu tế luyện.
Khí tức pháp lực trong đó cũng chỉ tiêu hao chín thành rưỡi, còn nửa thành vẫn ngoan cố chiếm cứ trong tất cả góc khuất.
Còn lại cần phải dày công, chỉ có thể chờ đến ngày sau chậm rãi tiêu trừ.
Sau đó biến đổi pháp quyết khác, mười một dặm thần thức đi sâu vào bên trong Xích Viêm tháp, từng khúc lạc ấn ma diệt của thần thức Hoa Vân Phi đều khắc xuống lạc ấn ma diệt của mình.
Tế luyện sơ bộ hoàn thành, đã là bốn canh giờ sau.
Lúc này, mặc dù chưa thể phát huy uy năng của cực phẩm linh khí này, nhưng tám thành thì không có vấn đề.
Lưu Ngọc lấy Dung Hỏa đao ra, đồng thời khởi động hai kiện Linh khí cực phẩm, lấy mâu của mình tấn công thuẫn của mình.
“Đinh!”
Dung Hỏa đao bổ về phía thân tháp Xích Viêm tháp, lại bị một tầng hồng quang thật mỏng ngăn cản, không thể mảy may tiến thêm, ngược lại còn bị đẩy ra.
Sau đó hai kiện linh khí một thủ một công, lại biến hóa thành lớn nhỏ các kiểu cùng với linh khí hóa hình, kết quả ra được căn bản giống nhau.
Cùng là Linh khí cực phẩm, ở dưới sự thôi thúc của cảnh giới pháp lực như nhau, Dung Hỏa đao khó mà công phá phòng ngự của Xích Viêm tháp, chí ít là trong thời gian ngắn thì không làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận