Tiên Phủ Trường Sinh

Chương 1165. Phá Bại kiếm! (5)



Chương 1165. Phá Bại kiếm! (5)




Phóng tầm mắt ra nhìn lại, cuối cùng không còn nhìn thấy ác quỷ và đầu lâu đâu nữa.
Mà kiếm khí màu xám trắng đã hóa thành Linh khí rồi tiêu tán, trở về bên trong kiếm ảnh.


“Không xong.”
“Tiểu bối Trúc Cơ này vậy mà thật sự có thể khống chế được uy năng của Linh bảo sao?”
Hắc Cốt chân nhân không hề nương tay, toàn lực công kích bằng Pháp Bảo và thần thông, nhưng lúc này sắc mặt lão đã thay đổi rất nhiều.
Rốt cuộc lão cũng ý thức được, phong mang của Linh bảo dù chỉ là một phần nhỏ, nhưng vốn không phải thứ mà lão có thể chống cự lại!
Một khắc sau, Hắc Cốt chân nhân lập tức nhìn thấy Đường Thiên Bảo đang dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn qua.
Dường như đang nói, tới phiên ngươi!
Phối hợp với uy thế mênh mông vô ngần, Thánh Hóa kiểm trong tay Đường Thiên Bảo có thể nói là kéo dài vô tận trong cõi u minh.
Bình tĩnh một chút, Hắc Cốt chân nhân lập tức cảm giác được sự nặng nề trong lòng và sự không phù hợp giữa trời và đất.
Đường đường là tu sĩ Kim Đan, khi đối mặt với tu sĩ Trúc Cơ lại có cảm giác cực kỳ nhỏ bé.
Bất lực giống như khi đối mặt với Nguyên Anh chân quân.
“Món nợ này, ngày sau lại tính.”
“Nhưng trước đó, Linh bảo mà đối phương cầm trong tay quá xuất sắc, nên chạy trốn trước hay là mạo hiểm đây?”
Ánh mắt Hắc Cốt chân nhân liên tục sáng lên.
Đường đường là Kim Đan chân nhân khi đối mặt với tu sĩ Trúc Cơ lại có suy nghĩ không đánh mà chạy, cũng không cảm thấy mất mặt gì.
Thân là ma tu nên cảm giác với thanh danh rất mờ nhạt, vừa có suy nghĩ này, lão đã nhanh chóng hạ quyết tâm.
Ngay lập tức, Hắc Cốt chân nhân nhấc pháp lực của mình lên lập tức muốn bay qua bầu trời bỏ chạy.
Nhưng dưới sự vận chuyển pháp lực, thân hình của lão còn chưa thể di chuyển, vẫn dừng lại trên không trung như cũ.
“Không được!”
“Linh bảo này lại có năng lực ngưng kết không gian ư?”
Hắc Cốt chân nhân ngạc nhiên phát hiện, không gian bốn phía chẳng biết từ lúc nào đã ngưng kết lại.
Dù cho có cố gắng vận chuyển pháp lực thế nào đi nữa cũng rất khó để di chuyển.
Mà đạo kiếm ảnh màu xám sau lưng Đường Thiên Bảo lại đang khóa chặt lão, lông tơ trên người lão lập tức dựng thẳng.
Giờ khắc này, ma tu Kim Đan này rốt cuộc cũng cảm giác được sự e ngại!
Nhưng vào lúc này, Đường Thiên Bảo lại cử động.
Mang theo uy thế mênh mông vô ngần, đồng thời là đại thế “nặng nề” giữa trời đất không bàn mà hợp, hắn ta nắm chặt Thánh Hỏa kiếm trong tay, ra sức chém xuống dưới một nhát!
Một kiếm này đã dùng toàn lực của hắn ta.
Tựa như phát tiết mọi sự không cam lòng với vận mệnh của giáo phái, vung ra một kiếm lên vận mệnh của chính mình!
Kiếm xuất ra không chút hối hận!
Một kiếm này, dường như mang theo thiên uy khó lường, có loại cảm giác không thể chống cự.
Ít nhất ở góc độ của Lưu Ngọc, nếu hắn phải đối mặt với nó, cho dù như thế nào cũng khó mà ngăn cản, chạy không khỏi chính là biến thành tro bụi.
Trừ phi, dùng Thuấn Tức Thiên Lý phù để chạy trốn.
Chẳng qua có sự khác biệt trong mắt phàm nhân, trong Linh Giác của Lưu Ngọc, hắn thấy được thứ không giống vậy.
Thay vì nói Đường Thiên Bảo khống chế Thánh Hỏa kiếm thì không bằng nói Thánh Hỏa kiếm đang “Tự mình động”, mà người này chỉ là “Công cụ” cung cấp tiêu hao tất yếu mà thôi.
Hiện tại Thánh Hỏa kiếm phát ra quy năng đa số là kết quả dẫn động từ Linh khí trời đất.
Mà sức mạnh Đường Thiên Bảo cung cấp chỉ là đưa tới tác dụng không nặng không nhẹ, chưa tới một phần ngàn vạn trong tổng số lượng.
Trong Linh Giác của Lưu Ngọc, uy năng khó lường này mà chém xuống, uy thế trên người Đường Thiên Bảo cũng sẽ nhanh chóng trượt xuống.
Chỉ trong một cái chớp mắt, sẽ rơi xuống trình độ thấp nhất của Trúc Cơ.
Sau một cái chớp mắt nữa, sẽ rớt khỏi cảnh giới Trúc Cơ, thậm chí còn yếu hơn cả tu sĩ Luyện Khí kỳ.
Sau một hơi nữa, khí tức của hắn ta thậm chí còn yếu hơn cả phàm nhân.
Tựa như đốt một ngọn nến bình thường vậy, đột nhiên đốt dữ đội, đổ tất cả nhiên liệu vào đó, trong nháy mắt sẽ tiêu hao hết.
Có thể chói sáng rực rỡ nhất thời nhưng sau đó ánh sáng sẽ dần mờ lại và cuối cùng là bị dập tắt.
Không có nhiên liệu cấp vào, sinh mệnh của ngọn lửa cũng bị thiêu đốt tới lúc cuối cùng, dập tắt là điều không tránh được.
Loại phương thức nổ rộ trong phút chốc như sao băng này, Lưu Ngọc không dám làm bừa.
Hắn không muốn làm sao băng, muốn làm thì phải làm ánh mặt trời vĩnh hằng trên bầu trời kia kìa!

Sau khi Đường Thiên Bảo chém xuống một kiếm này, kiếm ảnh màu xám trắng dồi dào phía sau cũng động theo.
Dọc theo quỹ tích không sờ không thấy được kia, lập tức dừng phía trên người Hắc Cốt chân nhân.
Với sức mạnh khủng khiếp như vực thẳm như địa ngục, nó sẽ biến những con kiến ​​​​dưới thanh kiếm thành cát bụi ngay lập tức!
“Không!”
Hắc Cốt chân nhân gào lên một tiếng, xuất ra bí thuật vốn có của Kim Đan, rốt cuộc cũng khôi phục một chút năng lực hành động.
Cho dù vẫn không thể chạy thoát như cũ, nhưng chung quy vẫn có thể sử dụng chút thủ đoạn ngăn cản, không đến mức ngồi chờ chết!
Tâm lão khẽ động, một món pháp bảo Cốt Tán được lấy ra từ trong túi trữ vật, ngay lập tức phồng lên khoảng bảy, tám trượng, bảo hộ bản thân lão ở trong đó.
Tâm thần lão lại động lần nữa, pháp bảo Hắc Kỳ, bản mệnh thần thông lần lượt được lấy ra.
Vô số quỷ ảnh và đầu lâu cũng đều được tung ra trong khoảnh khắc mà kiếm ảnh màu xám trắng bất kể thế nào đánh tới, với ý đồ là muốn hóa giải kiếp nạn này.
Làm xong những thứ này, Hắc Cốt chân nhân vẫn không ngừng lại.
Những thủ đoạn không nỡ dùng lúc bình thường đều dùng hết, các loại thủ đoạn đều dùng hết trong một lần, không lo nổi có đau lòng hay không nữa. Hết chương 1165.



Bạn cần đăng nhập để bình luận